Editor: Wave Literature
Nhóm quái nhân điên cuồng quát to, quơ vũ khí, bọn họ đã muốn công hãm khu dân cư của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, hơn nữa chiếm cứ cả đại sảnh truyền tống môn, thậm chí không ít người còn tính toán đột phá tòa thành Duy Đa Lợi Á, nhưng đều bị những người chơi anh dũng hợp lực đánh lui!
Nhìn tình thế trước mắt, nếu không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, tòa thành rơi vào tay giặc cũng chỉ là vấn đề thời gian, bởi vì điểm hồi sinh ở phía trước tòa thành, trước mắt đã bị nhóm quái nhân chiếm lĩnh. Những người chơi của Duy Đa Lợi Á, hiện tại chỉ cần có một người hồi sinh, nhìn đến đám quái nhân đông đúc đứng ở đây, sau đó ánh sáng quanh thân mình vừa hiện lên đã bị giết chết như thái rau.
Rất nhiều người chơi rõ ràng sẽ không thể hồi sinh, bọn họ bắt đầu ở trên diễn đàn đăng bài post oán giận, ở trong đó một người tên là “Thảo luận trực tiếp thành chiến” đăng bài post, người chơi hai bên trận doanh, đều đang comment lại trên bài post này, trong đó người chơi Duy Đa Lợi Á chiếm đại đa số, dù sao người chơi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, còn có thể dựa vào địa hình mà tiến hành cầm cự phòng thủ, đại bộ người chơi trận doanh thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đều còn đang anh dũng tác chiến, nhưng người chơi trận doanh Duy Đa Lợi Á, rất nhiều người lại đã muốn buông tha.
(Thần Tinh Huyễn Trụy: này cũng quá vô nghĩa đi, Duy Đa Lợi Á là do mẹ kế sinh ra đi?)
(Anh Kĩ Tái Điểu: không phải chúng ta không cố gắng, mà là quái nhân quá nhiều!)
(Đào Trấp Đặc Hi: thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ có thể tới cứu chúng ta không? Chúng ta không có chủ thành!)
(Tân Thủ Thôn Lão Thôn Trưởng: cười chết mất, vì sao các người lại phế vật như vậy? Nhìn xem chúng ta cao tới đâu, quái nhân có thể bước vào khu dân cư từng bước tính thâu tóm chúng ta - “hình ảnh“.)
(Còn sống so với cái gì đều quan trọng hơn: vì sao Duy Đa Lợi Á không thể đạt tới? Nói đi, bao nhiêu tiền, chúng ta tính toán để mua!)
(Ám Chi Thiết Giáp Kỵ Binh: tên ngốc, không phải muốn mua là được, người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ còn tự làm được! Muốn thì các người cũng làm đi!)
Bài post này, gần như mỗi giây lại có thêm người không ngừng trả lời, trên cơ bản nội dung mới đều tràn ngập tư tưởng bị quan về trận doanh Duy Đa Lợi Á, mãi đến khi Lị La đi ra tòa thành, mấy lời hồi đáp của người chơi biến thành điên cuồng xoàn xoạt.
(Sơn Dã Mao Hài: Lị La đến rồi! Nữ công tước đại nhân uy vũ! - “hình ảnh”)
(Lao Thiết: thích thật! Lị La công tước một quyền một anh bạn nhỏ - “hình ảnh”)
(Yêu Tiểu Phong: gì cũng không nói mọi người tự mình nhìn đi - “hình ảnh”,“hình ảnh”]
(Thủy Thiên Lưu Vân: nhanh lên tuyến trên hồi sinh! Hồi sinh để báo thù!)
...
Đúng như bài post nói, Lị La đi đến giữa tòa thành, cầm trong tay một chiếc giáo dài còn hơn cả thân thể mình, mỗi một chỗ cô ấy đi qua còn có cuồng phong mưa rào múa may, tất cả những quái nhân tới gần, quái nhân ở trong phạm vi công kích, đều trong nháy mắt đã biến thành một mảnh máu tươi.
Giống như mỗi chỗ Lị La đi đến, quái nhân đều bị tiêu diệt mất một mảng lớn, cũng không phải bởi vì bọn họ lui về phía sau, mà là đều bị Li La giết chết.
Lị La như trực tiếp đi đến vị trí điểm hồi sinh, sau đó đoạt lại điểm hồi sinh, sau đó còn có rất nhiều người chơi Duy Đa Lợi Á chạy đến bên cạnh, vẻ mặt hưng phấn hô to, sau đó tay không đeo găng tay mà tiến thẳng lên chỗ nhóm quái nhân.
Duy Đa Lợi Á thổi kèn phản kích.
———
Đồng hoang than thở, trong thành lũy của đám quái nhân.
Trong ma pháp trận hắc ám, mỗi quyền đánh ra đều mang theo tiếng gió, còn có tiếng kêu rên của Ba La, vang lên không ngừng khắp trận tuyến, thỉnh thoảng lại có tiếng đánh thật sâu, đánh vào trên hàng rào ma pháp trận, tạo nên sóng gợn mạnh mẽ.
Thời gian Ba La bị đánh, giằng co đến mười phút, mãi đến khi ma pháp trận biến mất không thấy mới thôi.
Hạ Lạc Khắc vận động chơi đùa một chút làm mái tóc có chút hỗn độn, sau đó chậm rãi đưa hai tay xuống dưới, đặt bên trong túi tiền.
Trước mặt anh chỉ còn lại một bóng đen hơi động đậy giống như một bãi chất lỏng màu đen nằm trên mặt đất, cho đến khi Hạ Lạc Khắc rời đi, cái bóng đen kia động đậy một chút, nhìn qua anh ta như muốn chạy trốn, nhưng lại không có cách nào nhúc nhích được.
Hạ Lạc Khắc ngồi xổm xuống trước mặt Ba La, sau đó bắt đầu vẽ lên ký hiệu ma pháp trận trên người Ba La, sau khi hoàn thành ký hiệu ma pháp trận, ánh sáng ma pháp màu trắng bao phủ quanh người Ba La, bóng ma màu đen nhanh chóng không ngừng thu nhỏ lại trong vầng sáng trắng, cuối cùng tất cả bóng đen đều ngưng tụ thành một hình tượng màu đen có thật - một con mèo nhỏ màu đen.
Có thể nhìn thấy mơ hồ những ký hiệu ma pháp trên người con mèo màu đen, nhưng sau đó nhanh chóng biến mất không thấy.
“Ha, xem ra còn chưa chết.”
Hạ Lạc Khắc xách cổ con mèo Ba La màu đen lên.
“Tôi biết sai rồi, làm ơn đừng đánh tôi, meo...”
Ba La biến thành một con mèo đen, phát ra tiếng kêu “meo” kỳ quái, sau khi phát ra âm thanh đó, ngay cả chính Ba La cũng ngơ ngẩn cả người, anh ta ngạc nhiên nói: “Sao lại thế này?! Giọng nói của tôi? Meo?”
Hạ Lạc Khắc xách theo mèo đen, mở đôi cánh của mình ra, hoạt động bả vai một chút: “Hiện tại anh là con mèo đen, sau này cũng sẽ là mèo đen, tiếng kêu như vậy không phải là rất bình thường sao? Đây là phân thân của anh đó.”
“Cái gì mà phân thân, meo?!”
Ba La vừa nói ra miệng, Hạ Lạc Khắc đã vỗ cánh bay lên trời, hơn nữa còn bay qua lỗ thủng lúc trước, bay tới hướng khoảng không bầu trời phía trên.
Hạ Lạc Khắc nhanh chóng dừng ở trên boong tàu, anh nhìn xuống qua bầu trời, nhóm quái nhân vốn còn theo khống chế của Ba La không ngừng xuyên qua truyền tống môn, còn có nhóm quái nhân chạy tới thành lũy, toàn bộ ánh mắt đều mê man đứng tại chỗ, một số quái nhân sau khi nhìn thấy vậy còn có bộ dạng căm thù, thậm chí khắc khẩu tranh cãi lẫn nhau.
Còn lại phần lớn quái nhân đều đang trốn ở trong Đồng hoang than thở tập kết thành một đoàn lớn, tìm kiếm địa điểm tạm thời để dựng một nơi thành lập bộ lạc.
Một khi nhóm quái nhân mất đi người đứng đầu, cũng chính là sự khống chế của Ba La, sẽ lại quay lại trạng thái bè phái chia năm sẻ bảy, mỗi bộ lạc cùng lắm cũng chỉ mấy trăm người mà thôi.
Hiện tại chính là loại tình trạng này.
“Trở về đi, Vưu Đạt.”
Hạ Lạc Khắc ném Ba La lên boong tàu, Ba La khẩn trương khởi động thân thể mình, toàn bộ lông và đuôi đều dựng thẳng lên, nhìn qua thật giống như một con mèo thật sự vậy.
Hạ Lạc Khắc nói với Ba La: “Hoan nghênh gia nhập thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, quên thân phận bảy mươi hai ma thần trong một của anh đi, hiện tại anh là công nhân của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, tôi thậm chí còn chuẩn bị cho anh một cái giấy bán thân, ý tôi nói là một bản hợp đồng lao động, thời hạn cả đời, chắc chắn là anh sẽ vừa lòng.”
Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói: “Như vậy nhiệm vụ đầu tiên của anh là, tập kích Ba La, giải tán nhóm quái nhân.”
Trên bầu trời thật lớn Vưu Đạt bị khống chế, bay tới hướng thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
———
Nhóm người chơi anh dũng chống lại nhóm quái nhân công thành, sau khi trải qua khoảng thời gian hơn hai tiếng, rốt cục cũng đã dừng lại.
Cho dù là người chơi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ hay là người chơi Duy Đa Lợi Á, đều cho rằng đó là công lao của chính mình cố gắng, trên thực tế cũng quả thật là như thế.
Nhìn thấy nhóm quái nhân chạy trốn bốn phía sau khi bị người chơi đuổi đánh, nhưng tốc độ của quái nhân thì người chơi không thể so sánh được, người chơi có chút nóng vội cưỡi chim đuổi theo, kết quả người đã chết, chim cũng bị ăn luôn, lại thấy những người chơi khác lập tức chán chường, không đuổi theo, không đuổi theo.
Nhưng chiến đấu cũng chưa hoàn toàn chấm dứt, ít nhất đối với Ma Căn mà nói là như thế.
“Đừng chạy! Đồ phế vật các người! Lũ người nhu nhược!”
Ma Căn quơ thanh kiếm dài của anh ta, quát tháo mấy quái nhân đang chạy trốn lùi về phía sau, ban đầu có mấy trăm quái nhân cường tráng làm cận vệ cho anh ta, bây giờ bọn họ lại đào tẩu trước tiên, cho dù anh ta cũng hoàn toàn không rõ vì sao mà nhóm quái nhân điên cuồng chạy trốn, không phải chính mình đã dựa đúng theo phương pháp của đại ác ma La Lãng Cơ Khai Mễ, hoàn toàn khống chế nhóm quái nhân này sao? Vì sao lại có thể xảy ra những chuyện như vậy!
Động tác của Ma Căn rất nhanh chọc giận nhóm quái nhân đang lo chạy trốn, bọn họ vốn không hiểu sao bị người khống chế, hiện tại sau khi mất đi khống chế, trước tiên chính là mau chóng chạy trốn, dù sao bọn họ thân ở lãnh địa của thượng vị ác ma, còn dám ngầm kết thành quân đội, nơi nơi đều là thi thể còn có dấu vết sau khi bị nổ, lại càng không muốn nói còn có quái nhân vô cùng cao lớn đang điên cuồng chém giết những quái nhân khác.
Nhóm kẻ điên này, còn có thể quăng bom khắp nơi, bom bong bóng ném tới đâu là gây nổ tới đó.
Cha mẹ tôi ơi, thật là đáng sợ, sinh mệnh quái nhân từ khi nào mà rẻ mạt thế này! Không chạy trốn để chờ chết à?
Nhưng động tác Ma Căn tùy ý chém giết quái nhân vẫn là chọc giận bọn họ, nhất là nghĩ tới người thượng vị ác ma trước đó còn nô dịch bọn họ, không chỉ có như thế, còn đem bọn họ làm vật hi sinh thúc giục bọn họ lên chiến trường chịu chết, có mấy quái nhân còn đang chịu bắn.
Còn có mấy quái nhân ánh mắt tỏa ra ánh sáng màu vàng.
Từng đoàn từng đoàn quái nhân, chạy tới phía Ma Căn, Ma Căn ma lực cạn kiệt, phát ra tiếng rống giận cuối cùng, cũng rất mau chóng bị đại quân quái nhân bao phủ.
———
Chiến tranh chấm dứt, mấy quái nhân linh tinh còn đang phản kháng, nhưng đại bộ phận quái nhân đều đã chạy trốn.
Các người chơi cũng bắt đầu đi ra ngoài quét tước chiến trường, đầu tiên chính là thu lại những trang bị của người chơi đã chết bị rơi xuống, tập trung lại những trang bị này, bất luận là trang bị bị hao tổn hay là còn nguyên, các người chơi đều có thể dùng chút danh vọng và tiền trong trò chơi để đổi về.
Tuy rằng chế độ có chút không hợp lý, nhưng so với việc trang bị trực tiếp bị mất đi, hơn nữa thời gian lớn lên lâu như vậy, các người chơi cũng đã có thói quen bày chó ra.
Bọn Á Sắt cũng đi theo cùng quét tước chiến trường, Á Sắt vốn vẫn còn dư thừa ma lực, đột nhiên phía trước biến mất không thấy, không cần cung cấp thêm ma lực, đương nhiên liền dừng hành động.
Mà bọn họ rất nhanh phát hiện ra giữa đám thi thể quái nhân, Ma Căn đẫm máu đang thở hổn hển.
Các người chơi thực hưng phấn. Đến đây! Chiến dịch BOSS đến đây!