Cửu tinh liên châu!
Trên Địa cầu, những đài quan sát thiên văn khiếp
sợ, kỳ cảnh xảy ra ở Vực ngoại làm rất nhiều người cả kinh rớt cằm, trố mắt cứng
lưỡi.
Cảnh tượng này cũng không phải không thể xảy
ra, như là năm 2005 từng xảy ra một lần thất tinh liên châu, trên lý luận thì
chín hành tinh cũng có thể xếp thẳng hàng, sáu ngàn năm là một lần.
Nhưng mà những gì trước mắt quả thật quá rung
động, làm người ta không thể giải thích được, ở Vực ngoại đột nhiên xuất hiện
chín hành tinh, hào quang bùng lên như sáng rực như chín mặt trời.
Trong Thái dương hệ đột nhiên có thêm chín
hành tinh lớn? Quá khác thường, tuyệt đối không thể nào, không thể giải thích
được.
Kính viễn vọng không gian truyền về ảnh chụp
làm cho người ta càng rung động hơn, các nhà nghiên cứu lớn xảy ra chấn động,
trong hư không vũ trụ xa xôi lại có lôi điện vạn trượng lóe lên.
Làm người ta khiếp sợ là có một người lao vào
trong biển lôi điện, giống như xảy ra một trận chiến giữa các vị thần, cùng chiến
đấu với những tia chớp hình người, làm người ta không thể tin nổi.
Hình ảnh thần bí như vậy tự nhiên trở thành hồ
sơ tuyệt mật, không thể xuất hiện trong dân gian, bị các cơ cấu quyền lực đóng
dấu tuyệt mật, chỉ có một số ít nhân viên mới có quyền được đọc.
- Đi Giáo đường tìm cha cố hỏi xem là chuyện
gì, tốt nhất đi Vatican hỏi thăm Giáo hoàng, cảnh tượng này dự báo điều gì.
- Giáo hoàng ngài ấy... ba năm trước bị người
Thiên Đình giết rồi.
- Vậy đi Thiên Đình, hỏi Thiên Sư ở đó.
…
Kiến trúc Thiên Đình to lớn thần thánh trên cả
giáo đường Vatican, ngày hôm đó có rất nhiều đại nhân vật đến thăm, cung kính
thăm hỏi nhân viên thần chức, làm cho Thiên Đình tăng thêm không ít niệm lực
tinh thuần.
Diệp Phàm trảm đạo độ kiếp, là một cơ hội của
Thiên Đình, bời vì nơi này truyền ra những đợt ánh sáng thần thánh, có thể trừ
bỏ bệnh tật những người gần đó.
Đây là dấu hiệu hưng thịnh, cũng có khả năng
là điềm báo hủy diệt, tất cả đều phải xem Chúa tể Thiên Đình có vượt qua được
không.
Vực ngoại, xương trắng máu vàng thịt vụn rải
khắp nơi, chớp động ánh sáng hóa thành đủ loại đạo tượng.
Chúng nó tan rã rồi lại tái sinh, không ngừng
biến đổi, trăng sao ngân hà, cổ tinh to lớn, tinh vực lấp lánh, mỗi một giọt
máu là một loại kỳ cảnh.
Chân ngã Diệp Phàm phân giải, máu xương hóa thành ngân hà
sáng lạn và ngôi sao thần bí, truyền ra khí tang thương xa xưa, đối xứng với những ngôi sao
trên trời.
Vào lúc này, khắp nơi là những đốm sáng, tóc,
xương, nội tạng hủy diệt hình thành, cực kỳ quỷ dị.
Như mờ như không, đủ loại cảnh tượng từ những
năm thượng cổ truyền đến, có người tụng niệm cầu nguyện, chúc phúc kiếp này đến
kiếp sau.
Bản ngã của Diệp Phàm hủy diệt, gần như bị diệt trong hư
không, ngay cả nguyên thần cũng trở thành một đốm sáng, hóa thành một mảnh sao
chuyển động trong cổ tinh.
Chín Đại đế trẻ tuổi đồng thời ra tay, không
ai có thể cản nổi, xưa nay là thế. Bọn họ là nhân vật chính trong thiên địa giữa
các thời kỳ, chính là người đứng đầu hôm nay, có thể chứng đạo thành đế, cũng chỉ trở thành một
thành viên trong bọn họ.
Chân ngã cùng nguyên thần đang vỡ giữa hư không, xương cốt
hóa thành hằng hà sa số ngôi sao, lóe ra hào quang chiếu rọi xưa nay tương lai,
chín vị Đại đế vẫn chưa ra tay.
Bởi vì, bọn họ bị mục tiêu khác thu hút, ra
tay đánh tới.
Thệ ngã, là một cái bóng mờ nhạt, ngồi giữa hư không. Ngân
hà chuyển động, đạo tượng trời sinh bị ánh sáng năm tháng bao phủ, như cách một
dòng sông dài vĩnh viễn không thể đến gần.
Chín Đại đế thiếu niên đồng loạt ra tay đánh tới,
nhưng lại như xa xăm từ vạn năm, không thể lập tức chạm tới.
Rắc!
Trong tia chóp hình người có một người tu luyện
bí thuật phi phàm, hai tay vung lên rối loạn thời gian, đánh lực lượng của hắn
về phía thệ ngã.
Thệ ngã đánh trả, tụng cổ kinh vì kiếp này,
như ngồi từ những năm thượng cố, vượt qua dòng sông năm tháng chống lại Đại đế thiếu
niên.
Hai người liên tiếp ra tay đánh nhau, chiến đấu
quỷ dị như hư ảo không thể nhìn rổ, không phải người thật gặp nhau, mà là đạo tắc
nghiền ép.
Thệ ngã thay Diệp Phàm chặn một đế kéo dài thời
gian, xương máu hóa thành trăng sao mặt trời, ngân hà nhanh chóng diễn hóa, chư
kinh hóa thành văn lạc phủ đầy cổ tinh.
Ầm!
Các Đại đế thiếu niên cùng thi triển thủ đoạn
ra tay, bọn họ diễn hóa đạo cực hạn, lực lượng hùng hồn xóa bỏ mọi thứ đánh tới
thệ ngã, khiến hắn nhanh chóng bị hủy diệt.
- Thệ ngã...
Giữa đống thai cốt, Diệp Phàm phát ra một tiếng
thở dài, hắn hóa thành ngôi sao tương ứng với bầu trời, cướp lấy ánh sáng rèn
luyện chân ngã đạo thể.
Ở
xa xa, "đạo ngã Diệp Phàm" tập trung lập đạo, tìm hiểu chí lý thiên địa,
cảm ngộ đại đạo của mình, thiên nhân giao cảm, muốn người ta không chú ý cũng
không được.
Chín vị Đại đế trẻ tuổi đánh tới muốn bóp chết
đạo ngã tương lai, bọn họ thủ đoạn thông thiên, chiêu thứ nhất không thành
công, có người nhanh chóng diễn ra pháp kỳ dị, dù cho người kia đứng ở tương
lai thì vẫn bị sát thương.
Chỉ cần bọn họ có thể đạt đến, phải hủy diệt bất
cứ kẻ địch nào, xưa nay không ai có thể cản trở chín vị Đại đế thiếu niên.
Ngộ đạo trong tương lai, đạo ngã Diệp Phàm
cũng bị chém thành hư vô, trên bầu trời chỉ còn một cổ tinh, những đạo ngân hà,
một mảnh tinh vực.
Chân thân Diệp Phàm đang diễn hóa, những bộ cổ
kinh dung hòa trong lò, hắn lột xác hóa sinh đạo, tụ trăm bộ kinh vào bản thân,
dung hòa đại đạo làm một Hóa Long cốt xuyên qua các áo nghĩa cổ kinh nhảy ra
ngoài.
"Tinh thần, niềm tin, đạo, thay da đổi thịt,
thoát khỏi trói buộc, hóa sinh đạo thuộc về ta."
Hắn dùng thiên địa làm lò luyện, các loại cổ
kinh làm lửa rèn luyện, nung nóng lò tế luyện bản thân, rèn luyện chân ngã.
Máu thịt hóa cổ tinh, đạo cốt thành ngân hà,
ngay cả Diệp Phàm cũng không thể khống chế được biến hóa kỳ dị này, như mộng
như ảo.
Nhìn kỹ vẫn là xương thịt, thoáng qua lại là
những cổ tinh, tràn ngập sức sống diễn hóa khí cơ vạn vật.
"Đạo chi vi vật, duy hoảng duy hốt, trong
đó có vật, trong đó có tinh..."
Kinh tụng như có như không vang lên, thệ ngã lại
hiện ra như ngồi từ những năm thượng cổ, mờ nhạt tụng kinh vì kiếp này.
Thệ ngã vốn sinh ra, không phải diệt hay bất
diệt, chỉ cần bản ngã Diệp Phàm còn sống, chợt động liền hiện ra, thay đổi vô tận
chém không hết.
Chín Đại đế thiếu niên dù sao chỉ là thiên kiếp,
là một loại đạo ngân hình người mà thôi, không phải người thật sự, bọn họ chỉ
phụ trách hủy diệt, không có khả năng suy nghĩ như người thật, bởi vậy lại lao ra chém giết.
Bọn họ bỏ qua chân ngã chính là bản ngã, bời
vì lần này tan vỡ hóa thành vô số ngôi sao, nguyên thần cũng vậy, không phải thể
sinh mệnh.
Đạo ngã Diệp Phàm cũng thể, chỉ cần chân thức
của Diệp Phàm còn đó, sẽ có tương lai, có khả năng vô tận, cũng có thể một ý niệm
hiện ra, hóa ra đạo ngã.
Thời gian trôi qua, một đạo chân thức của hắn
qua lại giữa thệ ngã cùng đạo ngã, dẫn đến chín Đại đế thiếu niên không ngừng
ra tay, tiêu hao thời gian quý giá.
Đúng là kỳ tích, xưa nay chỉ có hắn dùng cách
này chống đỡ lâu như vậy trong tay chín Đại đế thiếu niên.
Chín ngôi sao lớn giữa hư không đã sớm mờ đi,
kéo dài quá lâu, cứ việc có mấy Đại đế trẻ tuổi lên thay, tổng thể thiên kiếp
vân quá dài, dị tượng sắp biến mất.
Lúc này Diệp Phàm lột xác đến trình độ nhất định,
chín Đế không giết thai cốt này là vì hắn không còn tồn tại nữa.
Từ ý nghĩa nào đó, chân thân của hắn đã chết,
chỉ còn ý chí mạnh mè không tắt, qua lại giữa thệ ngã và đạo ngã.
Ầm!
Diệp Phàm ôm trăm kinh trong lò, dung vạn đạo
vào thân, xương thịt cuối cùng tổng hợp lại hóa thành long cốt thông suốt chư kinh, hắn
nhảy ra diễn hóa đạo.
Dù chi là hình thái ban đầu, còn chưa hoàn mỹ,
nhưng đã giải quyết những tai hoạ ngầm các kinh của năm đại Bí Cảnh khó xuyên
thấu, hôm nay toàn thân như một.
Chân thân hóa ra thần hình, hiện ra đạo tượng.
Âm thanh tụng kinh, đạo vang đinh tai nhức óc
truyền đến, thệ ngã cùng đạo ngã hợp lại, như một âm một dương giao hòa.
Dịch Kinh có câu: một âm một dương là đạo.
Âm dương là cha mẹ vạn vật trên đời, là khởi
điểm vũ trụ biến hóa. Thệ ngã cùng đạo ngã họp lại, hóa thành một vòng tròn
thái cực màu vàng.
Bọn họ hợp lại hóa thành đạo, cùng lúc này
chân ngã sống lại giữa vương hoàng kim, từng cổ tinh, từng đạo ngân hà, một mảnh
tinh vực tụ tập sáng chói, hóa thành chân thân Diệp Phàm.
Thệ ngã cùng đạo ngã giao hòa, sinh ra biến
hóa kỳ dị, làm cho vòng thái cực hoàng kim sinh ra bản ngã, Diệp Phàm tái hiện
trên đời.
Âm dương hòa họp hóa thành đạo, cổ kinh khắc đầy
trên đó, Diệp Phàm chính là đường cong đạo ngân, hiển hóa chân thật.
- Nhảy ra đi, đạo của ta!
Diệp Phàm hét lớn, chín Đại đế thiếu niên lao
ra nghịch thiên vọt tới, hắn muốn quyết đấu với một Đại đế trẻ tuổi, muốn tranh
cao thấp với người mạnh nhất ngày xưa.
Nhưng mà lúc này chín ngôi sao lớn mờ nhạt, những
tia chóp hình người biến mất, thời gian quá lâu, mọi thứ đều biến mất.
Đạo, gánh vác thiên địa, bao la vạn vật, ẩn chứa
vũ trụ.
Cơ thể Diệp Phàm sáng chói như do cổ tinh và
tinh vực tạo thành, bị diệt mấy chục lần thoát thai mà thành, bản thân thông suốt
năm cảnh giới, nối liền với thiên hà, rốt cuộc bước ra con đường.
Thệ ngã cùng đạo ngã giao hòa, dung họp sinh đạo,
dựng thành chân ngà. có lẽ còn chưa hoàn thiện, nhưng đã có hình thái ban đầu.
Ánh sao lấp lánh, thân thể Diệp Phàm như những
ngôi sao sáng tạo thành, hắn bước đầu tiên lên con đường, toàn thân thông suốt,
mỗi một giọt máu như một cổ tinh sinh mệnh.
- Một cổ tinh, một loại đại đạo. Luyện vạn vật,
lò dưỡng trăm kinh, thân nạp vạn đạo, quy về lò thân. Đây là khởi điểm đạo cơ của
ta.
Diệp Phàm đánh ra một quyền, đáng tiếc chín
ngôi sao đều tiêu tan mất, một quyền của hắn xuyên qua hư ảnh chín Đại đế, bọn
họ coi như không thấy.
Thiên kiếp còn chưa biến mất, biển lôi điện vẫn
còn đó, nhưng mà thời điểm nguy hiểm khủng bố nhất đã qua, Diệp Phàm dẫn ngàn vạn
đạo lôi điện vào thân thể luyện hóa toàn bộ.
Đỉnh lơ lửng trên đầu chia vui với hắn, hắn một bước lên trời, quát khẽ:
- Lên!
Dùng lôi điện làm vật dẫn, khắc đạo minh lên
đinh, trước mi tâm Diệp Phàm keng keng rung động, giao hòa thành một thể với hắn.
Hắn kỳ vọng rất cao vào chiếc đinh, máu thịt
thai cốt của hắn hóa vào những cổ tinh ngân hà, như vậy định này chính là
"nhất" nhảy ra ngoài.
Diệp Phàm bước lên trời, đi vào sâu nhất trong
thiên kiếp, tiến vào một mảnh kiến trục thượng cổ to lớn, cùng do sấm sét hóa
thành.
- Đây là Thiên Đình thái cổ?
Hắn đứng ở trước Nam Thiên Môn.