Một đồng lô to bằng nắm tay có thể nói là rất
nhỏ, như một nữ thần nằm ngang bị Diệp Phàm nắm trong lòng bàn tay, bắn ra từng
đạo thần hà.
Hắn cũng chỉ là tùy ý thúc dục, Thiên Yêu Mỗ Mỗ
phía trước đã không chịu nổi, hét lên một tiếng thê lương, toàn thân xuất hiện
rất nhiều vết rách như mạng nhện.
- Ahhh...
Thiên Yêu Mỗ Mỗ kêu thảm, máu từ trong những vết
rách bắn ra, như những đạo cực quang rất đẹp mắt. Mà xương cốt của nàng toái điệu,
thân thể của nàng đã hòng mất.
- Binh khí kia?
Đây là điều mọi người nghi vấn và kinh sợ.
Nhưng đó là Thiên Yêu thể, là thể đáng sợ mấy
vạn năm khó gặp của Yêu tộc, thân thể cường đại sánh ngang thần binh cổ bảo.
Nhưng lúc này nàng lại bị khí cơ bắn ra từ một
kiện binh khí xuyên thủng, áp chế không có lực hoàn thủ. Điều này đáng sợ làm
sao?!
- Ầm!
Thời khắc này, một cỗ khí tức Thánh nhân mãnh
liệt cuồn cuộn lóe ra, cố định cả Bắc Hải màu đen, một ngàn thước biển liền bị
chưng khô, những đám mây phía chân trời cũng bị hủy diệt!
Đồng lô lớn bằng nắm tay tuy rất lả lướt nhưng
như một thần linh từ thuở khai thiên lập địa thức tỉnh, quét ngang và chấn nhiếp
hải vực vô tận.
- Đây là... một kiện Thánh binh vô thượng.
Rất nhiều người kêu lớn. Đây là khí tức bàng bạc
có thể vươn qua chư thiên, phàm những ai đứng gần đều phải rơi xuống khôi bầu
trời, cũng có người không chịu được phải quỳ xuống cúng bái.
- Ahhh...
Thiên Yêu Mỗ Mỗ kêu lớn. Tứ chỉ của nàng phân
giải, đầu tiên là hai tay rồi sau đó thân thể vỡ ra.
Cường đại như nàng cũng không thể đấu tranh được,
Thiên Yêu thể cũng không chịu nổi Đế binh. Bởi vì dù sao nàng vẫn chưa tu tới đại
thành, không thể như Thần Vương áo trắng sống lại năm đó, phá giải tình thế
nguy hiểm.
Thiên Yêu Mỗ Mỗ rống lớn một tiếng, phun ra nuốt
vào tinh hoa nhật nguyệt, mấy cổ xe đồng thau ở xa xa bay tới, che trước thân
thể tan nát của nàng.
- Ahhh...
Mấy tiếng kêu thảm truyền ra. Đây là bốn đại đệ
tử của nàng, mỗi người đều có tu vi cấp Giáo chủ, bị nàng dùng bí thuật triệu
hoán tới, thay nàng nhận lấy cái chết.
Bốn đại cao thủ hình thần câu diệt, không có
chút chậm trễ nào. Bọn họ thậm chí còn không có thời gian giãy dụa! Đây chính
là uy lực Thánh binh.
Xa xa, những người khác thấy thế đều sợ hãi.
Phàm là những người còn động đậy dược đều bỏ chạy thục mạng, còn sợ hãi hơn là
thấy Diêm Vương. Đối kháng với binh khí như vậy thì đúng là còn không bằng được
một con kiến.
- Thánh thể... Mau dừng tay!
Thiên Yêu Mỗ Mỗ dùng thần niệm rống lớn. Nàng
đã sợ hãi tới cực điểm rồi.
Nàng có thể sống tới bốn năm ngàn tuổi, mà nay
cũng chỉ mới đi qua một nửa sinh mệnh, tương lai nếu đạt tới đại thành cũng có
thể tự xưng thiên hạ vô địch.
Dù là hiện tại, nàng cũng thoải mái loại bỏ những
nhân vật cấp già đời, sớm đi vào Tiên Thai tầng thiên thứ ba nhiều năm, chỉ có
một ít nhân vật cấp tổ tông mới có thể tranh hùng với nàng.
Nếu không có gì bất ngờ, ở thời đại không có
Thánh nhân xuất hiện này, tương lai nàng sẽ đứng trên thiên hạ, con đường phía
trước sẽ vô cùng huy hoàng cho nên không muốn chết đi thế này.
- Lão yêu bà ngươi nếu sống tiếp thì đúng là
thiên lý nan dung. Tuy nhiên dùng Thần Nữ Lô diệt ngươi thì thật sự đúng là
khinh nhờn nó. Ở thời thượng cổ, những người nó thu đều là thiên hạ tuyệt sắc,
mà ngươi lại khó có thể được xem là vậy...
Đến lúc này, Lệ Thiên còn không quên giáng chức
hắn một phen.
Diệp Phàm thúc dục Thần Nữ Lô, không nắm trong
tay thì vĩnh viễn không biết được sự đáng sợ của Thánh binh, căn bản không ai
có thể chống lại.
Ít nhất hiện tại hắn cảm giác được nếu bị bắn
trúng, dù thân thể vô song như hắn cũng sẽ hóa thành tro bụi, căn bản không có
một tia hy vọng!
Tuy nhiên, Thánh binh vô thượng cũng tiêu hao
rất lớn, cường đại như hắn cũng chỉ thúc dục được một phận uy lực, khó có thể
phát huy ra hết.
- Trách không được mỗi kiện Thánh binh đều là
trấn phái chỉ bảo, không chỉ vì uy lực của nó không thể chống lại mà còn cần
dùng lực lượng cả giáo phái để thúc dục.
Nhưng mà với khoảng cách gần thế này, dù Diệp
Phàm chỉ thúc dục một lũ Thánh uy thì cũng thoải mái diệt sát Thiên Yêu Mỗ Mỗ.
Hắn nhẹ nhàng chấn động, trong lòng bàn tay,
Thần Nữ Lô trong suốt ướt Tử Sơn bắn ra một đạo yên hà, đánh lên người Thiên
Yêu Mỗ Mỗ, đánh nát bốn mươi ba kiện bí bảo của nàng, tiến nhập cơ thể.
Nàng cuối cùng phát ra một tiếng kêu lớn:
- Thiên Yêu bất tử thân!
Sau đó, toàn bộ thân thể nàng phân giải,
nguyên thần mượn đại pháp Thiên Yêu bất tử thân để chạy trốn nhưng vẫn bị một đạo
yên hà khác bắn trúng.
Phốc!
Một thế hệ Thiên Ỵêu còn chưa đạt tới đại
thành đã bỏ mạng như vậy! Dưới Thánh binh, hết thảy đều hóa thành tro tàn, nàng
từ nay xóa tên khôi thế gian.
- Thái Âm thần tử, ngươi đứng lại đó cho ta! Y
Khinh Vũ, ngươi trốn nơi nào rồi!
Lệ Thiên kêu lớn, thúc dục Diệp Phàm nhanh
nhanh động thủ.
Nháy mắt khi giết chết Thiên Yêu Mỗ Mỗ, hai
người liền khống chế Thần Nguyệt Liễn Xa bay đi, tốc độ cực nhanh.
Những người nơi này gần như đã chạy hết, một
kiện binh khí như vậy ai dám chống lại?!
Sau khi Diệp Phàm giải quyết Thiên Yêu Mỗ Mỗ
cũng có được nhận thức hoàn toàn mới về Thánh binh. Có Thánh binh này trong
tay, hắn gần như đủ đi khắp thiên hạ mà không ai dám ngăn cản.
Mặc dù tốc độ Kim Ô tộc nhanh nhưng cũng không
bằng được tốc độ Diệp Phàm. Đây là đối tượng trọng điểm của hắn! Lão Kim Ô này
rất đáng sợ, tộc độ nhanh như tia chớp.
- Ahhh...
Cuối cùng, khi Thánh binh bay tới, lão chung
quy phát ra một tiếng kêu thảm, Thần Nữ Lô phóng đại, từ giữa trời áp xuống khiến
lão hóa thành tro tàn.
- Thật đáng tiếc, cô bé Y Khinh Vũ kia đúng là
khó chơi, sớm chạy thoát mất. Lão thái bà Thiên Yêu chết tiệt gì đúng là khoe
khoang loạn cả lên!
Lệ Thiên tiếc nuối.
Mọi người ở phiến hải vực này đã sớm chạy trốn,
chỉ còn lại một tòa hải đảo nổi trên mặt nước, hiện ra một tòa động phủ.
- Cành cây Phù Tang Thần Thụ này đúng là xuất
phát từ Bất Tử Thần Thụ!
Yến Nhất Tịch cả kinh kêu lên, đi tới trước động
phủ, gỡ xuống cành cây như hoàng kim này.
Linh khí vô tận mãnh liệt, Thái Dương thánh lực
đáng sợ vận chuyển. Hắn trực tiếp bị đánh văng ra ngoài, ngón tay cũng bị thiêu
đốt từng điểm lửa.
Diệp Phàm tiếp vào trong tay, vận chuyển tâm
pháp Thái Dương cổ kinh, lập tức cảm giác toàn thân thư thái, sung sướng đến độ
như muốn kêu lên.
Trong vũ trụ, hắn luyện hóa một mảnh Thái Âm hắc
vụ, vẫn âm thịnh dương suy, mà nay được Thái Dương thánh lực làm dịu, tự nhiên
là thích hợp nhất.
- Nếu có thể tìm được chân chính Phù Tang Thần
Thụ, ta hấp thu Thái Dương thánh lực vô tận, không chừng có thể tiếp tục đột
phá lớn!
Động phủ này rất nhỏ, tuy sáng chói vô cùng
nhưng cũng không thấy có linh bảo trân thế, chỉ có mấy kiện binh khí cấp Thánh
chủ và một phần hải vực đồ.
- Đây là một góc tàn đồ, chỉ hướng Thang Cốc!
Từ khi Thang Cốc biến mất khôi Đông Hải, không
ngờ bị người ta dùng đại pháp lực nghịch thiên chuyển qua Bắc Hải, lưu lại một
tấm cổ đồ.
Nửa ngày sau, mấy người Diệp Phàm nghe nói ở hải
vực khác có người thu được một tấm tàn đồ, chỉ phương hướng Thang Cốc. Hiển
nhiên tấm hải đồ kia đã bị người ta phân ra làm nhiều phần.
Hai ngày sau, tin tức Thần Nữ Lô xuất thế truyền
khắp Bắc Hải, gần như ai ai cũng biết.
- Thiên Yêu Mỗ Mỗ cũng bị giết, đúng là binh
khí đáng sợ.
Lệ Thiên và Yến Nhất Tịch đã xem nhẹ danh khí
của lô này, khiến rất nhiều cao thủ nghe chuyện lập tức chạy tới.
Đương nhiên, cũng không phải thanh danh nó
vang dội, kinh diễm muôn đời mà thật sự là do xú danh của nó quá lớn, lưu lại
ác danh không thể xóa nhòa trong cổ sử.
Thời viễn cổ, khí đồ Nhân Dục Đạo dùng nó thu
hết mỹ nữ thế gian. Những bậc tuyệt sắc thiên hạ về sau không dám tươi cười, rất
nhiều bậc tuấn tài cùng nhau công sát.
Có thể nói ác danh của Thần Nữ Lô lưu truyền
mười mấy vạn năm, nhắc tới khiến ai ai cũng phải nghiến răng nghiến lợi, dù nó
do một vị Đại đế luyện thành.
- Bọn Dâm Tặc Giáo lại xuất thế, bắt lấy truyền
nhân bọn họ, nhất định phải thiến hết!
Khi hành tẩu trong phiến hải vực này, Lệ Thiên
nghe được lời như vậy liền theo bản năng khép hai chân lại, lẩm bẩm nguyền rủa.
Yến Nhất Tịch siêu phàm thoát tục, luôn phong
lưu phóng khoáng, bất kể là tới đâu đều được các cô gái vây quanh, mà nay lại
thành một lão hổ không ai ngó ngàng tới.
Hiện tại, không chỉ nói cô gái, chính là lão ấu,
thậm chí là một con muỗi giống cái khi nhìn thấy hắn cũng phải chạy trốn. Nhìn
thấy loại tình cảnh này, dù tao nhã như hắn cũng không kim nổi phải chủi rủa Thần
Nữ Lô một câu.
Nửa tháng sau, bọn người Diệp Phàm lại mở ra một
tòa động phủ, thu được tấm tàn đồ thứ hai, Thái Dương thánh lực ẩn chứa trong
nhánh cây hoàng kim cũng bị hắn hấp thu.
- Nhất định phải tìm được Phù Tang Thần Thụ!
Diệp Phàm cảm thấy nếu có thể thu được Thái
Dương thánh lực ẩn chứa trong Bất Tử Thần Thụ thì Thái Dương Chân Kinh của hắn
nhất định sẽ có đột phá.
- Tổng cộng tất cả ba mươi sáu Động thiên mà
chúng ta chỉ thu được hai phần bản đồ mà thôi, còn xa mới đủ a!
Lệ Thiên nói.
Hắn không hề quan tâm tới Phù Tang Thần Thụ,
muốn tiến vào Thang Cốc chỉ vì đó là một nơi thần địa, tương truyền Thái Dương
cổ Hoàng tọa hóa nơi đó.
- Toàn bộ Thần Tàng của một vị cổ Hoàng a! Rốt
cục phải xuất thế rồi, nhất định không thể bỏ qua được!
Đây là suy nghĩ của tất cả tu sĩ.
Hai tháng tiếp theo, Bắc Hải đã xảy ra một hồi
đại chiến, cũng không biết vì ảnh hưởng của thứ gì mà cả mươi sáu Động thiên đều
xuất thế.
Mỗi thế lực lớn đều chiếm được một phần tàn đồ,
số ít người chiếm được hai ba góc, chỉ có hợp lại mới xác định được vị trí
Thang Cốc.
Cuối cùng, tất cả tu sĩ trong Bắc Hải mênh
mông này ngồi xuống thương lượng, bỏ đi thành kiến, tạm thời hợp lực tìm kiếm
Thang Cốc. Trong đó Kim Ô tộc là cấp bách nhất.
Mà trong quá trình này, chỉ có một chút duy nhất
không hài hòa chính là xú danh của Thần Nữ Lô quá lớn, khiến nhiều tu sĩ gần
như không thể khắc chế được, rục rịch muốn ra tay.
Nhưng ngay cả Kim Ô tộc cũng nhẫn nhịn, không
động thủ với đám người Diệp Phàm cho nên những người khác cũng không muốn ở thời
điểm nhạy cảm này sinh sự.
- Ở thời viễn cổ ,trong Kim Ô tộc sinh ra một
vị Đại Thánh, khẳng định lưu lại Thánh binh truyền thế!
Yến Nhất Tịch nói.
- Tình hình không ổn! Cung Quảng, Nhân Vương
Điện, Trường Sinh Đạo Quan, Thái Âm Giáo... Thế lực nào có Thánh binh thì lần
này khẳng định đều mang tới!
Lệ Thiên nhíu mày.
Muốn tiến vào Thang Cốc tìm kiếm Thần Tàng của
Thái Dương cổ Hoàng, những đại giáo này khẳng định đều mang trấn phái chỉ bảo tới.
Tuy vậy, bọn họ không có lựa chọn nào khác! Nếu
muốn tiến vào Thang Cốc nhất định phải hợp tác cùng nhau mới có được toàn bộ bản
đồ.
- Có Thần Nữ Lô đây, chúng ta hẳn có thể tự bảo vệ mình, hợp tác thôi!
Cuối cùng bọn họ cũng làm ra quyết định.
Một ngày kia, Bắc Hải gió êm sóng lặng, nước
biển đen ngòm, thi thoảng có cổ thú lui tới, lộ ra một phần thân thể lớn như ngọn
núi, cảnh tượng khiến cho người ta sợ hãi.
Trên bầu trời, ba mươi sáu tầm tàn đồ hợp nhất,
trở thành Thần Đồ của một mảnh hải vực, chỉ dẫn địa phương thần bí - Thang Cốc!