Hồ lớn yên lặng, sương mù bao phủ, trong phạm
vi mấy ngàn dạm không có sinh linh nào.
Trên bờ cổ mộc xanh ngắt, sinh cơ bừng bừng,
vách đá dựng đứng có một gốc linh dược sinh trưởng, tỏa ra từng luồng hương
thơm.
Diệp Phàm ngộ đạo đã nhiều ngày phát sinh dị
tượng, sớm kinh động tới Cửu Vĩ Ngạc Long trong hồ rồi nhưng nó vẫn không xuất
hiện mà ẩn nhẫn.
Bởi vì nó thấy dị tượng của người bên bờ hồ có
rất nhiều kinh văn, là cổ tự như kim khí luyện chế thành, xoay tròn quanh thân
thể hắn, khí tượng rất kinh người.
Cửu Vĩ Ngạc Long là một Thánh thú, là bá chủ của
một khu vực, là thú tu bất đồng, thực lực cường đại siêu cấp, tiên căn phi
phàm.
Trong những năm tháng qua nó không chỉ đánh chết
một vị thánh giả mới chiếm được Thủy Phủ này, có được kế thừa từ thượng cổ.
Thiên tư như vậy khiến rất nhiều cổ thú cao tuổi phải vô cùng kiêng kị.
Nhưng hôm nay nó lại cảm thấy hết hồn, giống
như bị một con hung thú theo dòi, lạnh lẽo từ đầu tới chân, toàn thân run rẩy.
Đây là việc chưa bao giờ có. Có man thú còn
hung mãnh hơn cả nó sao? Đúng là buồn cười!
- Trong cơ thể của ta có huyết mạch rồng chân
chính, không ai biết rõ tiềm năng của ta, là chủng loại mạnh nhất từ xưa tới
nay. Ngay này lại có sinh linh muốn săn giết ta!
Cửu Vĩ Ngạc Long phẫn nộ. Nó vọt ra từ Thủy Phủ,
nằm trên một khối đá ngầm, lộ ra thân thể.
Toàn thân màu vàng óng ánh giống như luyện chế
từ vàng ròng, chói lọi rực rỡ hai mắt người khác. Trong cơ thể nó bùng lên một
luồng lực lượng bạo ngược.
Đây là một con quái vật khổng lồ, thân thể
hoàng kim dày đặc lân giáp, đầu chân long, thân cá sấu, có chín cái đuôi, dài tới
mấy trăm trượng.
- Là người này sao!
Cửu Vĩ Ngạc Long hít mắt, thân thể hoàng kim
tòa ra từng luồng thánh quang, ghé vào đá ngầm, nội tâm phi thường kiêng kị.
Chỉ là một nhân loại nhưng lại ngộ đạo nhiều
ngày ở gần Thủy Phủ của nó. Nhiều ngày trôi qua như vậy vẫn không rời đi, xâm
nhập vào trong hồ nước khiến lòng nó bất an.
Người kia đạp nước bước tới, cơ thể cường kiện,
tóc đen tung bay, con ngươi sâu sắc, phi dật như tiên nhưng thân thể dong dỏng
kia lại ẩn chứa lực lượng có thể luyện hóa vũ trụ, khiến nó sợ hãi từng cơn.
Cơ thể Diệp Phàm tòa sáng, yên lặng tường hòa,
nhìn giống như nhẹ nhàng bàng quan nhưng lại gây cho nó áp lực thật lớn, giống
như Tiên Vương đạp sóng đi tới vậy.
- Xin nhân loại dừng bước. Ngươi tiến vào lãnh
địa của ta chính là bất kính và khiêu khích ta đó.
Cửu Vĩ Ngạc Long nói.
Ánh sáng hoàng kim nở rộ. Thân thể của nó khi
di chuyển, lân giáp màu vàng rung động leng keng, tòa ra ánh sáng rực rỡ, thánh
quang tràn ngập.
Diệp Phàm cũng không nghỉ chân, cất bước đi tiếp.
Long Mã hí vang, tạo thành sóng lớn trên mặt hồ xanh biếc, mờ mịt va chạm tới.
- Nhân loại, còn cả tọa kỵ của ngươi, mau mau
dừng lại. Ta và các ngươi nước giếng không phạm nước sông, bằng không đừng
trách ta không khách khí.
Cửu Vĩ Ngạc Long kêu lên.
- Cơ thể có một bộ phận long huyết của Thánh
thú, là dị chủng hiếm thấy từ thời thượng cổ. Làm tọa kỵ cho bốn hoàng đi.
Long Mã kêu lên.
- Ác mã, các ngươi khinh người quá đáng. Ta
không thể nhẫn nhịn nữa. Các ngươi còn không chịu lùi bước!
Cửu Vĩ Ngạc Long rống lên, thân thể hoàng kim
ngàn dặm làm hồ nước sôi trào, quét ngang về phía Long Mã.
Một hồi đại chiến bùng nổ. Long Mã và Cửu Vĩ
Ngạc Long chiến đấu kịch liệt, huyết khí tràn ngập bầu trời, chiến ý nứt ra.
Đây là đại chiến kinh thế cấp Thánh thu.
Cửu Vĩ Ngạc Long rít gào. Nhiều năm như vậy
cho tới giờ nó đều gây chuyện thị phi, còn chưa có ai dám chủ động chọc tới nó.
Ngay mấy ngày trước nó đã cắn nuốt mười mấy vị
cường giả Nhân tộc, trong đó có cả thánh cảnh cũng thành mồi ngon của nó, còn
hơn xa đối thủ này.
Đạo y của Diệp Phàm tung bay, sợi tóc trong suốt,
bay trước ngực và sau lưng. Hắn dùng Nguyên Thuật thấy địa phương này có thiên
tài địa bảo hiếm thấy, cẩn thận tìm kiếm.
Không thể không nói Cửu Vĩ Ngạc Long là một gốc
rạ khó xơi nhưng chiến
đấu kịch liệt với Long Mã trong thời gian dài
liền chưng khô nước hồ trong phạm vi mấy vạn dặm, ngay cả núi non cũng biến
thành tro tàn mà vẫn chưa thất trận.
- Bổn tọa không tin tà. Tùy tùng ta nhìn trúng
lại không thể thu phục được là sao!
Long Mã hung tợn kêu lên.
Cửu Vĩ Ngạc Long lại càng kinh hãi. Nó vốn là
Thánh thú, khiến tất cả cổ thú kiêng kị, vô địch cùng giai, chưa từng gặp đối
thủ. Ai ngờ lại còn có hung thú nghịch thiên hơn nó, đánh tới hộc máu, suýt chết
mà đối phương vẫn không sợ.
- Thiên Long Bát Bộ!
Long Mã kêu to, vó ngựa ầm ầm như trống trời
vang động, vòm trời mênh mông vỡ nát. Một con ngạc long khổng lồ rơi xuống, đập
trên mặt đất, máu tươi đầm đìa khắp toàn thân.
- Làm tùy tùng của ta chứ?
Long Mã ngạo nghễ nói với nó.
- Ngươi nằm mơ đi!
Ngạc long gầm thét, miệng phun ra một kiện
Pháp bảo là Thánh khí, sắp sửa thiêu đốt, thà chết chứ không khuất phục.
- Ngươi muốn tự sát ta tuyệt đối không ngăn cản.
Tuy nhiên sau đó ta sẽ lột da ngươi làm chiến ngoa da cá sấu vàng.
Long Mã vẫn ung dung nói.
Đây là cuộc chiến của Long Mã, Diệp Phàm không
tham dự vào. Hắn thấy hồ lớn có chỗ dị thường, khi hai con hung thú đại chiến
làm bốc hơi sạch nước, nhưng trong nháy mắt lại tràn ngập lại.
- Đây là một động phủ thượng cổ, nhất định trấn
áp một thiên tài địa bảo hiếm thấy.
Hắn dùng Nguyên Thuật quan sát địa thế, phá giải
huyền ảo, điểm một chỉ xuống liền khiến một Pháp trận cấp Thánh nhân sụp đổ,
phát ra ánh sáng ngập trời.
- Không!
Cửu Vĩ Ngạc Long kêu to, đồng thời vô cùng khiếp
sợ. Không ngờ Diệp Phàm chỉ dùng một chỉ đã điểm nát cả tòa Pháp trận thượng cổ
kia, quả thực giống như một đạo kiếm khí thông thiên.
Động phủ dưới nước vẫn có một số pháp khí, còn
có pháp môn tu luyện cho Thánh thú, thậm chí là cả long huyết cô đọng, có bí
thuật vô thượng tiến hóa tới chân long.
Điều này khiến Long Mã vô cùng kinh ngạc, bị dọa
cho sửng sốt. Sau khi trấn áp Cửu Vĩ Ngạc Long, nó liền đứng đó xem xét, tìm hiểu
cổ pháp.
Diệp Phàm liếc mắt một cái, suy nghĩ một phen,
nhớ kỹ một vài pháp môn có thể sử dụng. Những đạo tu luyện của thần thú khác đối
với hắn không có tác dụng.
Hắn đi vào trong thủy động, tiến vào sâu trong
động phủ thượng cổ, đứng một lúc lâu trước vách đá, hai tay ấn ra, dùng thần lực
kinh thế thôi động nhưng lại phát ra một loạt tiếng vang nặng nề. Một vách đá
nhất thời bị hắn dời đi.
Trong động phủ thượng cổ còn có thêm một động
phủ khác, thần bí hơn. Nhiều vạn năm như vậy, cho tới Cửu Vĩ Ngạc Long cũng
chưa từng biết có động phủ này.
Cửu Vĩ Ngạc Long ngoài động trố mắt nhìn trân
trối. Thủy Phủ tồn tại đã nhiều năm, mỗi thế hệ Tôn Giả đều không tìm ra bí mật
trung tâm.
Có thể nhìn thấy rõ ràng ánh sáng mờ bắt đầu tỏa
ra, xuyên thấu qua Thủy Phủ, chiếu khắp hồ lớn, tràn ngập cả vùng đất này.
Không chỉ nói Cửu Vĩ Ngạc Long đang ở gần
trong gang tấc mà dù tu sĩ ở phương xa cùng có thể nhận biết được là nhất định
có cổ bảo xuất thế.
- Thiên Thư Yêu Tộc thượng cổ!
Cửu Vĩ Ngạc Long kêu to, ánh mắt đỏ bừng lên.
Phí công giữ bảo sơn, cuối cùng lại không lấy được vật quý nhất, không biết thần
trân gần trong gang tấc.
Đây là chín khối Thiên Ngọc thượng cổ, mỗi khối
đều mang phong cách cổ xưa, tỏa ra khí tức tang thương, tràn ngập vẻ an lành.
Diệp Phàm nếu không có Nguyên Thuật thông
thiên thì cũng không có khả năng tìm được động phủ này.
Hắn tỏa thần thức ra, quan sát nội dung Thiên
Thư Yêu tộc thượng cổ. Rất nhiều lạc ấn, chín khối ngọc không giống nhau, ghi lại
pháp môn bất đồng.
Điều này khiến Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.
Đây là một bộ Cổ Kinh không sứt mẻ, là tàn pháp đạo thống bí hiểm đã sớm thất
truyền từ lâu của Yêu tộc.
Ví dụ như tinh lọc máu, khiến Thánh thú dần dần
nhiều Long huyết, cổ đọng và tinh khiết hóa, hoàn thiện hơn những bộ ở động phủ
bên ngoài nhiều.
Mà đây lại không phải chỉ có một bộ Cổ Kinh, đối
với Thánh thú Yêu tộc mà nói là pháp môn cực kỳ trọng yếu, đề cập rất rộng,
không có lĩnh vực cực hạn.
- Khẳng định đây là do thiên tài một thế hệ của
Yêu tộc lưu lại, cố ý thu thập sửa sang, đạo hạnh cao thâm. Chỉ sợ hắn cuối
cùng mặc dù không thể thành đế thì cũng còn cách không xa rồi.
Long Mã nhìn xong liền nói khẽ.
Cửu Vĩ Ngạc Long hận không thể ăn thịt nó. vốn
mọi thứ phải thuộc về nó, kết quả lại bị người ngoài cướp đoạt, khiến nó khó có
thể cam lòng.
Diệp Phàm thấy trong một khối ngọc có một số ý
tưởng thăm dò về đạo thông đã thất truyền của Yêu tộc, không phải là người có
tài năng kiệt xuất sẽ không thể thôi diễn ra. Những quan điểm này sắc bén mà vô
cùng cao kiến.
- Đâỵ có lẽ là một Đại đế Yêu tộc chưa thành đạo
lưu lại, có thể nói là thiên thư kinh thế!
Tuy rằng đây cùng không phải là Yêu đế kinh
chân chính nhưng những ý nghĩ và suy đoán này lại có thể thấy được một ít tư tưởng
của hắn!
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì chín khối ngọc
thượng cổ này ghi lại pháp quyết tuy là quý báu tuyệt thế nhưng còn kém so với
những thôi diễn và tâm đắc kia. Đây là một bản chép tay về tu luyện.
- Một số tư tưởng vào đường đi này mới là vô
giá!
Long Mã nhìn lại, đồng thời cùng hào phóng đưa
cho Cửu Vĩ Ngạc Long mấy khối. Tim chúng lúc này đều đập thình thịch, hơn phân
nửa biết đây là khối ngọc do người thành đạo tuổi trẻ lưu lại.
Diệp Phàm yên lặng nhìn thật lâu. Đạo thống
này không hữu dụng với hắn nhưng loại suy nghĩ và phán đoán kia lại khiến hắn cảm
thấy thật kinh diễm, có cảm giác như gặp được đối thủ ở cách cả thời không.
- Là hắn... Một đời Yêu Hoàng !
Diệp Phàm thấy một ấn ký giống hệt ấn ký tại
Yêu Hoàng Điện tại tại Nam Lĩnh Bắc Đẩu Tinh Vực, giống như Yêu Thần giáng thế,
hoặc giống như một cổ tự bay múa vậy.
về phần Yêu Hoàng có tồn tại hay không thì
ngay cả Đại Yêu của Nam Lĩnh Bắc Đẩu cũng không có căn cứ chính xác. Bởi vì hắn
ở thời kỳ quá xa xưa, ngay cả Thanh Đế cùng phải tôn là tổ tiên, hậu nhân khó
có thể khảo chứng được.
Theo lời đồn thì Yêu Hoàng đến từ sâu trong
tinh không, lúc tuổi già tiến vào Bắc Đẩu, ẩn cư ở Nam Lĩnh.
Yêu tộc đi lên cổ lộ của Nhân tộc cũng không
có gì đáng ngạc nhiên. Đến nay Nam Yêu còn phát triển, chỉ cách Sinh Mệnh cổ
Tinh một đoạn ngắn.
Tựa như có một số Nhân tộc cuối cùng cũng bước
trên con đường của Yêu tộc, thần tộc, dù sao thì cuối cùng cũng hội tụ tại tại
một điểm cuối cả.
Đương nhiên bọn họ cũng phải đối mặt với nguy
hiểm lớn hơn, nếu bại lộ thân phận sẽ gặp công kích nhiều hơn vô số lần, không
phải người nghịch thiên thì không dám thử.
- Có nguyện làm tày tùng của ta không? Thiên
Thư Yêu tộc thượng cổ có thể cho ngươi xem thoải mái.
Long Mã vô sỉ dụ dỗ.
Cửu Vĩ Ngạc Long thỏa hiệp. Đương nhiên nó
cũng yêu cầu xưng huynh gọi đệ, không phải là tùy tùng.
Long Mã ra vẻ, nói:
- Được rồi. Tu vi của ngươi cũng không kém ta
nhiều, còn có thể giúp ta tìm vài Thánh thú tùy tùng, càng nhiều càng tốt.
Diệp Phàm mặc kệ nó. Đại Ma Thần, Đế Thiên đều
thu phục một ít bộ hạ. Long Mã nếu muốn noi theo thì hắn cũng sẽ giúp.
- Còn có một cái hộp, bên trong có sinh cơ
mãnh liệt, không biết là có gì?
Long Mã vô cùng kinh ngạc, thấy trên bàn đá có
một cái hộp gỗ.
Diệp Phàm mở ra, lập tức sinh cơ bừng bùng ập
tới, đúng là sinh mệnh lực mà hắn cảm ứng được từ trước đó.
- Một... Hạt giống!
Cửu Vĩ Ngạc Long kinh ngạc nói.
- Chà, đúng là vận khí tốt. Trong hồ lớn lại
có một động phủ thượng cổ, còn có thần tàng tuyệt thế.
Ánh sáng từ động phủ xông lên tận trời, kinh động
rất nhiều sinh linh cường đại gần đó. Đây là một nhóm người thí luyện đuổi tới
đầu tiên.
Trong đó có một nữ nhân xinh đẹp thản nhiên cười
nói:
- Ta không muốn nhiều lời. Các ngươi lập tức rời
đi, ta sẽ không làm khó dễ.
Mà một nam nhân khác, hiển nhiên cũng là nhân
vật trung tâm, toàn thân bảo phủ thần hoàn, cười cười nói:
- Buông tay đi. Các ngươi đi đi thôi.