“ phu nhân sao người lại xuống đây, có việc gì người cứ gọi tôi là được” giọng của thím Trương mang theo chút lo lắng khi nhìn thấy cô bước từ trên lầu xuống
“ dạ con khỏe rồi ạ, chỉ là nằm hoài trên phòng quá buồn chán nên muốn đi xung quanh thôi ạ..” cô nhìn bà khẽ mỉm cười “ thím đang làm gì vậy , con có thể giúp được không ?”
“ tôi đang làm món sủi cảo tôm, món này tiên sinh thích ăn lắm” bà trả lời cô một cách thành thật
Nghe vậy hai mắt cô sáng lên “ vậy thím cho con làm với nhe , lúc nhỏ con thích làm món này lắm”
“ không được đâu nếu tiên sinh biết người sẽ trách tôi mất thôi” thật ra những ngày qua khi sống chung một nhà cùng cô , bà biết thật ra cô là một cô gái tốt , không những xinh đẹp ,nhu mì mà còn hiểu chuyện , tôn trọng người khác nữa
“ không sao đâu , giờ này anh ấy chưa về đâu ạ, xin người hãy cho con giúp người nhe, cầu xin người đó” cô nhìn bà bằng ánh mắt long lanh làm cho bà cũng khó thể từ chối được
Thế là cô vui vẻ mỉm cười làm từng cái từng cái một , cô cố gắng nắn nót từng chút , không biết trải qua bao lâu , cô và thím Trương đã làm được rất nhiều sủi cảo, sau khi nấu chín cô ăn thử một miếng , thật sự rất ngon , cô hài lòng mỉm cười với thành quả mình vừa làm ra
Vừa lúc đó có tiếng bước chân từ ngoài cửa chính đi vào , làm cho cô cùng thím Trương cùng nhau quay đầu nhìn lại
“ không phải tôi đã nóiphải ở trên phòng nghỉ ngơi hay sao..?” Vừa bước vào nhà đã nhìn thấy cảnh này , không những tay chân mà ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng dính đầy bột trắng , khiến anh không khỏi tức giận
“ em..em chỉ muốn giúp thím Trương một tay , xin anh đừng trách thím ấy” cô run run trả lời anh
“ xin lỗi tiên sinh, phu nhân chỉ muốn giúp tôi chuẩn bị ít sủi cảo, xin người đừng trách cô ấy” bà từ tốn trả lời nhưng trong giọng nói lại mang theo chút lo lắng
Cô làm sủi cảo à, hèn gì thân thể cô lại dính đầy bột thế kia ,anh có vẻ hơi hiếu kỳ nhưng vẫn tỏ ra lạnh nhạt nhìn cô “ thế nào không định cho tôi thử tay nghề của cô một chút hay sao ?”
Nghe anh nói vậy khiến cô đỏ cả mặt , cô liền quay sang cầm lấy một dĩa sủi cảo đưa lại trước mặt anh nhỏ giọng “ nếu không chê, anh ăn thử nhe”
“ đây là cách mà em chăm sóc chồng mình hay sao ..hửm ?” Anh tỏ ý không mấy hài lòng cho lắm
Như hiểu được ý anh , cô cắn cắn môi cầm lấy đôi đũa gấp một miếng đưa lại trước miệng anh “ anh ăn thử đi”
Anh cười cười nhìn cô rồi cắn thử một miếng “ không tệ lắm ..” rồi anh quay đi bước thẳng lên lầu , anh mỉm cười , và nụ cười đó anh đã không để cô nhìn thấy được...