Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2202: Chương 2202: Cho Chúng Cháu Lì Xì Ạ




Vân Thi Thi vừa mới đi qua, hai chị em liền vô cùng kinh hãi ao ước đi ra, nói với cô, “Thi Thi, phòng để quần áo lớn như vậy, những bộ quần áo xinh đẹp bên trong đều là của em sao?”

“Ừm…” Vân Thi Thi vừa mới gật đầu, Vân Cầm Lệ lại vô cùng hâm mộ nói, “Thật hâm mộ nha! Nhiều quần áo như vậy, mỗi ngày thay một bộ, đều mặc đủ cho cả một năm đi?”

“Nói cũng quá khoa trương rồi.”

Vân Thanh Miêu hừ hừ, lập tức khen tặng, “Thi Thi có tiền như vậy, cho dù mỗi ngày mua một bộ, mỗi ngày đều có thể mặc trang phục không giống nhau!”

Khóe môi Vân Thi Thi giật giật, Vân Thanh Miêu khen tặng làm cho người ta cảm thấy xấu hổ.

Quá nhiều quần áo, đều là lấy từ nhà tài trợ.

Khoảng thời gian trước, cô ký với Louis Vuitto, bởi vậy Louis Vuitton ra điều khoản mới, sẽ đưa cho cô mấy bộ quần áo, điều khoản trong hợp đồng có ghi, phàm là những trường hợp quan trọng cô tham dự, tất phải mặc quần áo và trang sức của họ.

Cho nên, nói cách khác…

Rất nhiều cô gái đều chỉ mong sao mỗi ngày mặc quần áo của Louis Vuitton, nhưng cô thì sao?

Rõ ràng không thích, lại còn bị ép mặc ra ngoài.

Có khổ khó nói.

Nhưng cô lại không thể nói, nếu không, chỉ sợ hai người đó sẽ nói thêm vài câu, “Ở trong phúc mà không biết hưởng!”

Vân Thi Thi vừa mới đóng cửa phòng để quần áo, lại thấy Vân Thanh Miêu và Vân Cầm Lệ nắm tay nhau chạy đi lên tầng.

Biệt thự bàn giao cũng đã trang trí hoàn hảo, tuy tầng trên không hay đi lắm, nhưng mà cũng trang trí xong, còn có vườn hoa nhỏ, cô thường xuyên chăm sóc.

Rất nhanh, cho dù cô đứng ở dưới tầng, cũng có thể nghe thấy tiếng kinh hô của Vân Thanh Miêu và Vân Cầm Lệ ở trên tầng.

“Bông hoa này rất là đẹp!”

“Ở biệt thự đẹp như vậy! Một nơi rộng như vậy, chắc là mua tốn không ít tiền đi?”

“Chắc chắn phải mấy ngàn vạn! Nơi giống như vậy ở thủ đô, tấc đất tấc vàng, biệt thự càng quý không thể nói! Haizz, cho nên nói, gả cho người đàn ông tốt thật sự rất quan trọng, nếu Thi Thi không gả cho anh rể nhiều tiền như vậy, có thể ở biệt thự xa hoa như vậy sao?”

“Đúng vậy! Giống chúng ta, muốn ở biệt thự như vậy, e là cuối đời, cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy?”

Vân Thi Thi đứng ở dưới tầng, đau đầu nâng trán, sao cô nghe thấy những lời khen tặng đó, một chút cũng không cảm thấy thoải mái!

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần cũng có vẻ không vui, Vân Thi Thi thấy biểu tình không vui của hai đứa bé, lại càng tràn ngập áy náy.

Mộ Nhã Triết nghe được tiếng động lớn ầm ĩ, đi từ trong thư phòng ra, mới đi ra, gặp ngay Tương Ngọc ‘Đi thăm biệt thự’, ngớ ra một lát.

“Thím…”

“Tiểu Mộ à!”

Tương Ngọc mở miệng trước, “Hôm nay cháu mặc bộ này, đặc biệt có tinh thần đó!”

Mộ Nhã Triết dịu dàng nhếch… môi, thái độ có vẻ rất lạnh lùng, cũng không để ý bà ta, xoay người rời đi.

Tương Ngọc không được để ý, mặt nóng dán vào mông lạnh, lúc này cực kỳ xấu hổ.

Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đột nhiên liếc mắt nhìn nhau một cái, cười như tên trộm, hiểu ngầm đi đến trước mặt Tương Ngọc, đồng thời chắp tay, “Bà trẻ! Năm mới vui vẻ, chúc bà phát tài! Cho chúng cháu lì xì ạ!”

Đây là hướng bà ta đòi lì xì rồi!

Sắc mặt Tương Ngọc đen lại, cười xấu hổ một phen.

Lời này nếu là người lớn nói, khó tránh khỏi có vẻ không phóng khoáng, có lẽ từ miệng hai đứa bé nói ra, cảm giác càng thêm trẻ con, trái lại cảm thấy rất đáng yêu!

Tiền lì xì cho hai đứa bé này, tất nhiên là phải đưa cho rồi!

Huống hồ Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần mở miệng nói ‘Chúc bà phát tài’, miệng nhỏ ngọt như vậy mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.