Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1034: Chương 1034: Cô Nằm Mơ Đấy À




Vân Thi Thi vừa mới gật gật đầu.

Lý Lương Đống bỗng nhiên kéo mạnh áo của cô, túm đến trước ngực mình, dùng lực tát cô một cái, lạnh lùng nói: “Mẹ kiếp! Cô muốn chơi đùa với ông đây sao?! Mộ Nhã Triết? Nếu như cô quả thật là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết, còn cần lăn lộn trong giới giải trí sao!? Phi! Thân phận này của cô, còn có thể với tới Mộ Nhã Triết sao? Cô nằm mơ đấy à!”

Lời nói của cô, làm sao ông ta có thể tin được chứ?

Mộ Nhã Triết là ai? Mộ Nhã Triết là chúa tể cao cao tại thượng của tập đoàn tài chính Đế Thăng.

Đế Thăng có nghĩa là gì?

Nghĩa là trung tâm tài chính, chỉ cần Đế Thăng dậm chân một cái, thị trường chứng khoán đều sẽ rung chuyển.

Thân là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết, vậy thì có nghĩa là vinh hoa phú quý, còn cần lăn lộn trong giới giải trí sao? Không phải là ngày cá tháng tư đâu!

Mộ Nhã Triết ông ta không phải không biết, tên như sấm bên tai, làm sao ông ta lại có thể không biết được?

Ngay cả ông ta, nếu muốn đặt chân ở cái thành phố này, cũng phải dựa vào nhà họ Mộ phù hộ.

Nhưng người phụ nữ này nói cái gì?

Tự xưng là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết sao? Ông ta thấy, chỉ là một người phụ nữ chơi đùa xong liền vứt bỏ mà thôi!

Vân Thi Thi trở tay không kịp mà ngã xuống ghế ngồi, có chút chật vật, còn chưa kịp đứng dậy, đã bị ông ta đè nặng dưới thân!

Khác với Mộ Nhã Triết, người đàn ông này cực kỳ không biết nặng nhẹ, hầu như sức nặng cả người đều để trên người cô, thừa nhận sức nặng của một nam tử trung niên, Vân Thi Thi có chút cật lực.

Càng cảm thấy đầy bụng khuất nhục!

Cô là diễn viên, vì thích diễn phim, nhiệt tình với các vai diễn, mới tiến vào giới giải trí này.

Nhưng vì sao ở trong mắt người đàn ông này, diễn viên lại thành thân phận thấp hèn như vậy!? Như là một gái điếm thấp hèn?

Cô bất chấp tất cả dùng hai tay đẩy vai ông ta, sợ hãi thét chói tai: “Không cần!! Cút ngay! Cút ngay! Tôi…”

“Cô muốn nói cái gì? Sao thế? Còn muốn lấy tên thằng nhóc kia đến đè tôi sao?” Trên mặt Lý Lương Đống hiện lên vẻ hung dữ và tươi cười hoang dâm, khiến người ta không khỏi sởn gai ốc.

Ông ta không hề kiêng kị vươn tay ra, bóp mạnh vòng eo mềm mại của cô, cười đặc biệt tà ác, “Ha ha ha! Được! Cho dù cô là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết! Tôi coi như cô là người phụ nữ của anh ta! Vậy hôm nay rất đúng lúc! Tôi trái lại muốn nếm thử xem, rốt cuộc người phụ nữ của Mộ Nhã Triết có tư vị gì!”

Nói xong, ông ta nắm cằm cô, gặm cắn cái cổ của cô.

Vân Thi Thi kêu thất thanh một tiếng, cho dù cô là cô gái kiên cường nhưng cũng chưa bao giờ gặp phải trường hợp không khống chế được như vậy.

Cô bị dọa, nước mắt lăn xuống đôi má.

Cô không ngừng vùng vẫy, dùng lực chống đẩy, vừa cắn vừa đánh đẩy vai ông ta ra, giống như một con mèo nhỏ nổi cơn điên!

Lý Lương Đống không thể chịu nổi vùng vẫy kịch liệt như vậy, trên mặt đã trúng quá nhiều, đau rát!

Ông ta ngẩng đầu, căm giận tát cô một cái, thấy cô vẫn không an phận như trước, thật sự là hận không thể làm luôn cô ở trong xe!

Vân Thi Thi đâu phải là đối thủ của ông ta, cô lường trước được kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, cô liều lĩnh lớn tiếng chất vấn: “Lý Lương Đống! Chẳng lẽ ông muốn đắc tội Mộ Nhã Triết sao?”

Lý Lương Đống giật mình, nhìn gương mặt đầy nước mắt của cô, bộ dạng của cô trái lại điềm đạm đáng yêu, ấm ức động lòng người.

Nhưng mà ánh mắt đó, còn sắc bén như cũ, thậm chí còn có khiêu khích, quả thực là cực kỳ chướng mắt!

ở trong mắt ông ta, Vân Thi Thi cường thế, giống như chim hoàng yến ỷ sủng mà kiêu!

Đàn ông còn không hiểu rõ đàn ông sao?

Lý Lương Đống đoán rằng, Mộ Nhã Triết chỉ cảm thấy hứng thú nhất thời với cô mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.