Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3309: Chương 3309: Thay Đổi Bất Ngờ (58)




Thể lực của Hữu Hữu hết chịu đựng nổi nữa cậu ngồi dựa vào tường, cho đến lúc cậu nhìn thấy trên mặt đất không xa xuất hiện một đôi giày cao gót, cậu lập tức nâng người dậy đi qua bên đó, cậu nhận ra đó là giày cao gót của mẹ mình.

Cậu thường hay giúp em dọn dẹp tủ đồ của mẹ nên cậu có thể nhận ra nó.

“Nguy rồi...”

Hữu Hữu lập tức gọi điện thoại cho Lý Hàn Lâm, người bên kia báo lại dựa vào IP chỉ có thể tra được IP này là địa chỉ nước ngoài vì năng lực có hạn nên không thể tra ra vị trí của địa chỉ IP đó.

Ngay cả Lý Hàn Lâm còn không tra ra được xem ra nhất định đã dùng hệ thống mạng ẩn.

Trong đầu của Hữu Hữu không thể suy nghĩ được gì, đột nhiên cậu nghĩ đến cái gì đó cậu lập tức gọi video cho Cung Kiệt ở bên kia đại dương.

Video rất nhanh đã được kết nối.

Cung Kiệt có chút ngạc nhiên bởi vì Hữu Hữu lại chủ động gọi cho anh ta, không đợi anh ta mở miệng hỏi Hữu Hữu đã lập tức đem sự việc phát sinh bên này nói cho anh ta biết. Lời ít ý nhiều mà giao phó.

Càng là những lúc như bây giờ Hữu Hữu càng thể hiện sự bình tĩnh của bản thân.

Cậu hiểu được nếu bây giờ mà không giữ được bình tĩnh thì tình trạng sẽ càng không thể khống chế được.

Hữu Hữu trầm giọng nói: “Cháu nghi ngờ chuyện này có liên hệ với Dieter Rees!”

Cung Kiệt nghe vậy trong lòng lo lắng, anh ta vội nói: “Nếu thật sự là do Dieter Rees làm thì hiện tại chị ấy vẫn còn an toàn. Mục tiêu của hắn ta là cháu. Hữu Hữu cháu phải tự bảo vệ mình cho tốt, cậu sẽ lập tức điều tra việc này!”

“Dạ!”

Hữu Hữu chấm dứt cuộc trò chuyện xong lại gửi định vị vị trí sang cho Mộ Nhã Triết sau đó cậu không còn chống đỡ nổi nữa vì quá mệt mỏi đã rơi vào trạng thái hôn mê bất tỉnh.

***

Sau khi Vân Thi Thi bị cưỡng ép lên xe hai tay cô bị trói lại, hai mắt bị bịt lại ngay cả miệng cũng bị dán băng dính lại.

Cho dù là không bị dán miệng bằng băng keo thì cô cũng không ngu ngốc mà la hét loạn xạ.

Xe chạy được một lúc lâu cô lo sợ không biết chiếc xe này muốn chở cô đi đến đâu.

Bắt cóc?

Vân Thi Thi cẩn thận suy nghĩ lại cô cảm thấy Mộc Tịch có nhiều điểm đáng nghi ngờ.

Đặc biệt là hôm nay cô ta nói chuyện ấp úng, cố ý né tránh lại có nét mặt rất áy náy. Lúc cô ta nhìn về phía Vân Thi Thi trong ánh mắt của cô ta tràn ngập sự hối hận và do dự.

Trước đây lúc Mộc Tịch đưa cho cô thư mời thì nét mặt của cô ta đã rất kì lạ, vừa muốn đưa lại như không muốn đưa.

Cô nói không muốn tham dự thì Mộc Tịch lại tỏ vẻ lo lắng, cô nói muốn tham dự thì trong mắt cô ta lại tràn đầy sự do dự cùng hối hận.

Nói là bữa tiệc từ thiện nhưng mà xe chịu trách nhiệm đưa đón lại đứng một nơi xa như vậy mà lại còn là chỗ rất ít người qua lại.

Hơn thế nữa, lúc xe dừng bên cạnh cô thì Mộc Tịch có vẻ giống như đã biết được chuyện gì sẽ xảy ra hơn nữa cô ta lại làm khẩu hình phát âm giống như bảo cô chạy đi.

Vân Thi Thi bỗng chốc nhớ lại cuộc trò chuyện của Mộc Tịch cùng với hai người đàn ông.

“Giao dịch” “Thỏa thuận” hai từ này… nói rõ hơn thì Mộc Tịch và hai người đàn đó có quen biết với nhau.

Cô ta…

Cô bị bán đứng!

Nghĩ đến trường hợp này Vân Thi Thi cảm thấy cực kì thất vọng.

Cô đã tin tưởng cô ta như vậy, cuối cùng kết quả là một người thân cận với cô như Mộc Tịch lại là người phản bội cô.

Nghĩ đến đây trong lòng Vân Thi Thi cảm thấy ảo não, cả người lập tức lạnh như băng giống như máu bị rút đi hết một nửa vậy.

Dọc đường đi trong lòng cô không ngừng tính toán lộ trình, xe đã chạy được hơn nửa tiếng đồng hồ nếu dựa vào tốc độ chạy này của xe thì quãng đường này đại khái chừng 60km.

Đến cuối cùng khi xe dừng lại cô bị đưa xuống xe, ngay sau đó cô nghe được tiếng còi tàu.

Bến tàu?

Bến cảng?

Cô mơ hồ phán đoán thời gian chắc trời đã muốn chạng vạng rồi.

Hai người đàn ông một trái một phải áp giải cô đi, cô vẫn luôn giãy dụa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.