Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 387: Chương 387: Trận chiến tranh đoạt đảo Sùng Minh lần thứ nhất (10)




Phía tây bắc của cảng Trừng Hải phát hiện hạm đội Tư Nhĩ Duy Á của hải quân nước Mã Toa, còn có vô số thuyền vận binh.

“Tư Nhĩ Duy Á?” Dương Túc Phong kinh ngạc nói.

Trầm Lăng Vân cũng gãi đầu giã tai, không hiểu vì sao Tư Nhĩ Duy Á lại xuất hiện ở nơi này.

Trong số quan chỉ huy hạm đội hải quân của nước Mã Toa, danh tiếng của Tư Nhĩ Duy Á tuyệt đối không dưới La Đức Cáp Đặc, đương nhiên không phải là nói sức tấn công của nàng còn mạnh hơn La Đức Cáp Đặc, mà nguyên nhân vì nàng là nữ nhân, hơn nữa La Đức Cáp Đặc cũng rất ái mộ nàng, mới tạo nên uy danh của nàng. Đương nhiên nàng đích xác là một quan chỉ huy hạm đội hải quân tương đối khá, từng nhiều lần đánh bại đối thủ của mình.

Dù cho sự phân biệt nam nữ trên đại lục An Lạp Tạp Lạp không nghiêm trọng, cũng không có tập tục kỳ thị nữ nhân, nhưng đối với một nữ nhân mà nói, sinh hoạt trường kỳ trên mặt biển, đích xác là một chuyện hết sức khó khăn, nhất là đối với dung nhan của nàng, gió biển và ánh mặt trời là sát thủ không thể chống lại. Trên đại lục Y Lan có rất nhiều nữ nhân kiệt suất, nữ tướng quân suất binh đánh trận cũng không ít, nhưng nữ nhân kiệt xuất trường kỳ phiêu bạt trên biển thì đã ít lại càng ít, trừ nữ hải tặc tóc vàng Tắc Lạp A trong truyền thuyết của hải tặc Sở La Môn ra, đại khái cũng chỉ có Nhĩ Duy Á thôi.

Sau này Dương Túc Phong mới biết, hạm đội Tư Nhĩ Duy Á tới phía tây bắc của đảo Sùng Minh vào ngày 29 tháng 7, lúc đó vừa khéo hạm đội Vũ Phi Phàm và Phất Lai Triệt đều bị La Đức Cáp Đặc dẫn dụ bắc thượng rồi, cho nên Tư Nhĩ Duy Á mới dễ dàng tiếp cận cảng Trừng Hải, nữ nhân được xưng là Hỏa Hồ Ly này làm việc quyết đoán, nàng lập tức hạ lệnh hạm đối phát động công kích cảng Trừng Hải, kết quả tại đó đụng phải hạm đội Tô Chẩm Thư của hải quân Lam Vũ nghiêm trận đón đợi.

Đúng lúc hạm đội Tô Chẩm Thư đang rất buồn bực, các quan binh ăn không nằm dài, sớm đã phát ngán rồi, lúc này đột nhiên xuất hiện hạm đội Tư Nhĩ Duy Á, kích thích cực mạnh ham muốn chiến đấu của bọn họ, chòi canh gác của hạm đội Tô Chẩm Thư phát hiện bóng dáng của kẻ địch trước tiên, lập tức phát ra cảnh báo chiến đấu, cả hạm đội Tô Chẩm Thư lập tức mau chóng tập kết, xếp hàng ngang hướng về phía tây bắc, Trắc Cự Nghi đo lường xong khoảng cách, pháo đạn cũng nạp vào lòng pháo, lặng lẽ đơi kẻ địch rơi vào bẫy.

Hạm đội Tư Nhĩ Duy Á ngay sau đó cũng phát hiện ra sự tồn tại của hải quân Lam Vũ, Tư Nhĩ Duy Á đem đoản kiếm trong tay vung lên, hải quân nước Mã Toa cũng bắt đầu đổi sang đội hình chiến đấu, vô số đại pháo từ mạn thuyền bị đẩy ra, lộ ra chi chit những họng pháo đen ngòm.

Song ngay lúc hạm đội Tư Nhĩ Duy Á đổi sang đội hình chiến đấu, Tô Chẩm Thư hạ lệnh khai pháo.

Pháo đạn xạ kích tầm xa của quân Lam Vũ rơi vào trong hạm đội hải quân nước Mã Toa đang biến đổi trận doanh, mặc dù không bắn trúng trực tiếp, nhưng có cột buồm của hai chiếc chiến đấu hạm bị đạn lạc đánh gẫy, khiến cho chúng không thể đủ linh hoạt chuyển động, ảnh hưởng rất lớn tới động tác chuyển hướng của những chiến đấu hạm khác, khiến chúng phải làm nhiều động tác hơn, lựa chọn lộ trình xa hơn. Dưới sự công kích tầm xa của hải quân Lam Vũ, hải quân nước Mã Toa phải dùng tới nửa tiếng mới thay đổi xong đội hình, trong đoạn thời gian đó, đã có hai chiếc chiến đấu hạm bị bắn trúng trực tiếp, phát ra tiếng nổ mãnh liệt, sau đó không thể ngăn lại chìm vào đáy biển.

Tư Nhĩ Duy Á mặc dù kinh ngạc về uy lực và tầm bắn của pháo hạm quân Lam Vũ, nhưng không hề hạ lệnh rút lui, mà ra lệnh các hạm phân tán đội hình, tích cực tiếp cận hạm đội Tô Chẩm Thư, quấn chặt lấy bọn họ, đồng thời hạ lệnh cho thuyền vận binh nằm ở phía sau hạm đội của mình tiến về phía bờ biển đảo Sùng Minh, chuẩn bị đổ bộ, trên những chiếc thuyền vận binh đó, chở sư đoàn bộ binh 47 của lục quân nước Mã Toa, đủ một vạn quân tinh nhuệ, nàng không muốn bọn họ gặp phải vận mệnh giống như vinh dự đệ nhất sư đoàn.

Trong tiếng pháo nổ liên tiếp, hai đơn vị hạm đội Tô Chẩm Thư và Tư Nhĩ Duy Á hỗn chiến với nhau. Hạm đội Tư Nhĩ Duy Á tổng cộng có ba mươi chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn, còn hạm đội Tô Chẩm Thư có hơn hai mươi Long Nha chiến hạm, tức thì mặt biển phụ cận cảng Trừng Hải chật cứng, những chiếc thương thuyền quân Lam Vũ đang bốc dỡ hàng hóa không thể động đậy, chỉ đành trơ mắt nhìn kịch hay đang diễn ra cách đó không xa, may mà hai đơn vị hạm đội hải quân đang chiến đấu say sưa, tạm thời không có thời gian để ý tới bọn họ.

Lúc vừa mới bắt đầu, hạm đội Tô Chẩm Thư còn có thể tập trung hỏa pháo đem Tư Nhĩ Duy Á ngăn cản trong tầm bắn đại pháo của nàng có hiệu quả, nhưng lúc đó vừa vặn nổi lên gió tây bắc, cho Tư Nhĩ Duy Á cơ hội cực tốt, chiến đấu hạm dưới trướng của nàng có thể lợi dụng thế gió mau chóng tiếp cận Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ. Hỏa lực của hải quân Lam Vũ mặc dù không ngừng bắn, nhưng muốn bắn trúng chiến đấu hạm của địch đang tiến tới tốc độ cao, vẫn có chút khó khăn, cùng với việc chiến đấu hạm của hải quân nước Mã Toa không ngừng ép tới gần, Tô Chẩm Thư cũng bị ép hạ lệnh các hạm tự chiến đấu, tiếng pháo đạn càng thêm kịch liệt.

Sau khí trả một cái giá khá nặng nề, rất nhiều chiến đấu hạm của nước Mã Toa cuối cùng cũng thành công lợi dụng dây thừng móc lấy Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ, những thủy thủ dũng mạnh của nước Mã Toa mang theo trường mâu và lưỡi búa, dựa vào ưu thế của cột buồm trượt xuống chiến hạm của quân Lam Vũ, ý đồ dựa vào đánh sáp là cà tiêu diệt hải quân Lam Vũ, nhưng khi bọn chúng đối diện với từng khẩu súng Mauser ổ đạn 20, thì bọn chúng liền giống như đậu hũ nát, từng tên một liên tục gục xuống.

Một tay súng bắn tỉa quân Lam Vũ phân phối trên hạm đội hải quân mau chóng phát hiện ra bóng dáng Tư Nhĩ Duy Á. Cô nàng ngoại hiệu Hỏa Hô Ly này đi tới đâu đều thích mặc y phục màu đỏ chót, thực sự là quá dễ phân biệt. Theo tay súng bắn tỉa bình tĩnh siết cò, một tiếng súng nổ nặng nề vượt qua đại hải, Tư Nhĩ Duy Á đang nắm lấy dây thừng quan sát tình thế chiến trường đột nhiên cảm thấy bả vai của mình đau đớn kịch liệt, sau đó từ trên dây thừng ngã xuống, phó quan của nàng vội vàng kéo lấy nàng đưa vào trong thương thuyền.

Tay súng bắn tỉa quân Lam Vũ kia chỉ đành thở dài tiếc nuối, hạ nòng súng ngắm xuống, do sóng biển chao đảo, khi siết cò Long Nha chiến hạm lắc lư quá mạnh, khiến cho công việc chưa toàn vẹn, thật là đáng tiếc.

“Kế hoạch tác chiến tổng thể của nước Mã Toa rốt cuộc là gì đây?” Dương Túc Phong quan sát tình thế hải chiến từ trong kính viễn vọng, trong lòng ngày càng hoải nghi, Tư Nhĩ Duy Á rốt cuộc là từ đâu tới, rồi vì sao mà tới, có bao nhiêu người cùng tới với nàng, phía sau nàng có bộ đội kế tiếp hay không, bản thân đều không hề biết.

Dương Túc Phong lập tức hạ lệnh vô tuyến điện đài hướng bộ tư lệnh quân Lam Vũ ở tại địa khu Mỹ Ni Tư xa xôi xin cố vấn, phải không tiếc mọi giá thật nhanh chóng làm rõ các yếu tố của kế hoạch tiến công đảo Sùng Minh lần này của nước Mã Toa, ví như mức độ và binh lực phái đi, thành phần bộ đội đổ bộ và thành phần hạm đội hải quân, điều ngày ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự an toàn của quân Lam Vũ ở đảo Sùng Minh.

Tư Nhĩ Duy Á đột nhiên xuất hiện, tựa hồ ám chỉ kế hoạch tác chiến với đảo Sùng Minh của nước Mã Toa là cực kỳ khổng lồ, hơn nữa mang tính giai đoạn, binh lực suất động cũng không chỉ có hạm đội hải quân của La Đức Cáp Đặc, cùng với sư đoàn bộ binh 36 lục quân của Qua Lạc Văn, còn có thể có bộ đội khác ở phía sau. Theo sau La Đức Cáp Đặc chính là Tư Nhĩ Duy Á, còn theo sau Tư Nhĩ Duy Á rốt cuộc là ai?

“Điện lệnh Vũ Phi Phàm và Phất Lai Triệt, bỏ việc truy tìm La Đức Cáp Đặc, lập tức dùng hết tốc lực quay lại cảng Trừng Hải.” Dương Túc Phong quyết đoán hạ lệnh.

Bất kể là kẻ địch xuất động bao nhiêu đơn vị hạm đội hải quân, xuất động bao nhiêu sư đoàn bộ binh tinh nhuệ, mục tiêu của bọn chúng khẳng định chắc chắn đều là đảo Sùng Minh, mà muốn đoạt được đảo Sùng Minh, cảng Trừng Hải chính là mấu chốt, chỉ cần có hạm đội hải quân đủ mạnh ở đây, cảng Trừng Hải sẽ không có nguy hiểm. Dương Túc Phong lo lắng nhất là không biết kẻ địch rốt cuộc còn có bao nhiêu nhóm binh lực xuất động, nếu như tình huống này không làm rõ ràng, thế cục của đảo Sùng Minh sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Song cả một buổi trưa qua đi, vẫn không có tin tức hữu hiệu, nhưng đây không có nghĩa là thông tin gián đoạn, vì để đảo Sùng Minh thuận lợi truyền đạt tin tức với địa khu Mỹ Ni Tư, trên mặt biển rộng lớn giữa đảo Sùng Minh và địa khu Mỹ Ni Tư quân Lam Vũ bố trí hai chiếc thuyền thông tin cơ lớn, chúng đều truyền vô tuyến điện đài có công suất lớn, cơ bản cố định ở hải vực nào đó, chuyên môn phụ trách trung chuyển tin tức vô tuyến điện, bởi thế, thông tấn thì không có vấn đề gì, khả năng duy nhất là ban ngành tình báo của Phượng Phi Phi tạm thời cũng không có tin tức liên quan tới lần đổ bộ lên đảo Sùng Minh này của quân đội nước Mã Toa.

Trên mặt biển ngoài cảng Trừng Hải, chiến đấu vẫn tiếp tục kịch liệt, tiếng pháo rầm rầm, thỉnh thoảng lại có chiến đấu hạm của hải quân nước Mã Toa chìm xuống, hơn nữa những chiếc thuyền phụ trách vận chuyển lục quân nước Mã Toa đổ bộ cũng bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt của quân Lam Vũ, từ số lượng và mức chuyên chở của thuyền vận chuyển, dự đoàn nhóm bộ đội đổ bộ này sẽ không ít hơn một vạn tên.

Một giờ chiều, địa khu Mỹ Ni Tư cuối cùng cũng gửi điện đáp lại.

Điện trả lời của địa khu Mỹ Ni Tư trả lời nói rõ, lần này nước Mã Toa tiến công đảo Sùng Minh, là chính Vũ Văn Chấn Thiên hoàng đế bệ hạ nước Mã Toa đặt ra, thuộc về cơ mật tối cao, ngay cả Vũ Văn Hãn Hải tổng tư lệnh hải quân nước Mã Toa cũng không biết được toàn thể tình hình, cơ quan tình báo của quân Lam Vũ cũng không cách nào biết được tình huống cụ thể. Nhưng bọn họ nghe ngóng được một số tin tức hữu dụng, bọn họ điều tra ra tình hình toàn bộ sư đoàn bộ binh của lục quân nước Mã Toa, phát hiện tình huống của sư đoàn bộ binh 36 có chút đáng nghi, sư đoàn này hiện giờ còn ở Minh Na Tư Đặc Lai nghỉ ngơi chỉnh đốn, nhưng binh lực giảm thiểu rất nhiều, cơ bản tinh nhuệ đều không có mặt, lỗ hổng nhân viên đều là do tân binh bổ sung, hơn nữa bọn chúng tuyên bố với bên ngoài sư trưởng Qua Lạc Văn tới Mông Thái Kỳ tấn kiến hoàng đế bệ hạ rồi.

Nhưng, Qua Lạc Văn lại xuất hiện trên đảo Sùng Minh.

Trải qua nổ lực không ngừng của cơ quan tình báo, lần tới cội nguồn lại càng biết được nhiều tình huống hơn, trong bộ đội chiến đấu của lục quân nước Mã Toa, đang diễn trò kim thiền thoát xác, trừ sư đoàn bộ binh 36 ra, còn có hai sư đoàn bộ binh khác, số hiệu lần lượt là sư đoàn bộ binh 47 và sư đoàn bộ binh 89 lục quân nước Mã Toa, ba sư đoàn này trước đó đều là bộ đội chủ lực tham gia trận công thành Minh Na Tư Đặc Lai, bởi vì gặp phải thương vong khá lớn, hiện giờ đều ở trạng thái nghỉ ngơi phục hồi, nhưng tung tích của bộ đội chủ lực và quan chỉ huy đều không rõ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.