“ Anh...anh vừa nói gì vậy?” Lạc Linh Lung nhìn anh, tròn xoe mắt.
Giang Dụ đứng lên đi về phía cô, anh bảo:“ Bà xã “.
Mộc Vũ không tin vào mắt mình, anh vội bỏ tách trà xuống rồi bật dậy:“ Tôi xin phép về trước “.
Nói xong Mộc Vũ ba chân bốn cẳng chạy đi, để lại hai vợ chồng nhà cô.
“ Anh Mộc Vũ...anh nghe...“.
Lạc Linh Lung định giải thích thì Giang Dụ kéo cô lại, anh nhìn thẳng vào mắt Lạc Linh Lung.
“ Em định làm gì?” Anh hỏi.
“ Anh bị điên à?”Lạc Linh Lung định đẩy anh ra thì Giang Dụ càng giữ cô lại hơn.
“ Tôi bị điên đó “.
“ Giang Dụ...anh...“.
“ Bà xã...” Giang Dụ cắn vào vành tai cô, điểm yếu này làm Lạc Linh Lung liền không kháng cự lại được với bàn tay của Giang Dụ.
“ Giang...Giang Dụ...“.
“ Tôi muốn gọi em là bà xã lâu rồi, Linh Lung...“.
“ Em chính là bà xã của tôi “.
...
Nằm trên giường nhìn trần nhà mãi không ngủ được, trong đầu cô cứ liên tục nghĩ đến chuyện khi nãy Giang Dụ làm với mình, cô vò đầu bức tóc ngồi lên.
“ Sao vậy?” Giang Dụ chưa ngủ, anh quay sang hỏi cô.
Lạc Linh Lung nhìn anh, ánh mắt như đang muốn băm Giang Dụ ra thành 7749 mảnh. Cô bất ngờ lao đến, ôm lấy anh rồi chiếm lấy môi Giang Dụ.
Giang Dụ chưa kịp phản ứng thì đã bị Linh Lung hôn lấy, anh đưa tay ôm eo cô, đáp trả lại những gì mình cần làm.
“ Anh...“.
“ Đồ đáng ghét “ Lạc Linh Lung nhìn thẳng vào mắt Giang Dụ sau đó nói, cuối cùng chịu ngoan ngoãn ngã cả người mình vào lòng anh.
Nếu cô không đến kì, anh đã đè cô ra và “ thịt “ ngay lập tức rồi!
Con gái đúng là khó hiểu thật mà.
Giang Dụ ôm Lạc Linh Lung như một đứa trẻ, anh vỗ vỗ lưng cô, để cô nằm trên người mình như thế cứ vậy mà ôm.
Nằm như vầy cả đêm anh cũng chịu, được Lạc Linh Lung chủ động cho ôm mà.
...
Nhà Lý Tiểu Nhã.
Sau khi nói chuyện với Cảnh Thiên thì cô đã về nhà khóc đến kiệt sức, đến tận nửa đêm cuối cùng mới bình tĩnh lại, suy nghĩ kĩ các kiểu.
Cô đã mất quá nhiều thời gian rồi, Cảnh Thiên đó...
Thật sự không có tình cảm với cô.
Cô cầm dây buộc tóc lên, cột tóc gọn gàng rồi vỗ vỗ mặt mình, ngồi xuống bàn mở laptop của mình lên giải quyết công việc.
Việc bây giờ không phải là thất tình, mà cô phải lo xong đống công việc đang đợi mình đằng kia.
Sự nghiệp bây giờ quan trọng, tình yêu đó...
Cô sẽ dành thời gian sau để lãng quên đi vậy.
“Cố lên nào Lý Tiểu Nhã “.
...
Buổi sáng.
Giang Dụ ngủ dậy với cánh tay tê cứng. Cũng tại anh ham hố, để Lạc Linh Lung nằm trên tay mình cả đêm thế là bây giờ muốn bất lực rồi.
Lạc Linh Lung phải ngồi trên giường bóp tay cho anh. Con người gì cứng đầu như đá sỏi mà, đã tê tay như vậy chỉ cần đẩy cô qua một bên là được rồi. Còn cố chấp để như vậy đến tận sáng thật là.
“ Đã đỡ hơn chưa?” Cô dịu dàng hỏi.
“ Đỡ rồi “ Giang Dụ vui vẻ đáp. Nếu bị tê tay mà được cô xoa bóp thế này, ngày nào anh cũng tình nguyện để tay mình tê cứng.
Nhìn bộ mặt hết sức vui vẻ của Giang Dụ cô cũng đoán ra anh đang nghĩ gì trong đầu. Cô thở dài rồi lắc đầu:“ Về sau không được như vậy nữa đó “.
“ Tôi biết rồi “ Giang Dụ đáp.
Lạc Linh Lung chỉ biết bất lực, làm xong nhiệm vụ, cô xuống giường rồi cầm quần áo vào phòng tắm thay.
Hôm nay có cuộc họp quan trọng, Giang Dụ và Lạc Linh Lung cô hôm nay mệt đây.
...
Cuộc họp diễn ra trong căng thẳng. Thư kí Đường và Lạc Linh Lung cô phải hết mình hỗ trợ Giang Dụ phía sau. Chỉ khi đứng trước mặt nhiều người, những thứ liên quan đến công việc Giang Dụ lập tức nghiêm túc.
Anh thật sự có cái đầu rất thông minh, giải quyết được mọi tình huống. Lạc Linh Lung bỏ thời gian của mình ra ủng hộ anh đúng là không uổng công mà.
Cuộc họp kéo dài ba tiếng đồng hồ. Cuối cùng cũng kết thúc. Mọi người rời khỏi phòng họp, cô và thư kí Đường như được thở nhẹ ra, cả hai ngã người mình ra sau ghế cả.
“ Mệt chết tôi rồi “.
Lạc Linh Lung cô lẩm bẩm, cầm chai nước suối lên uống một hơi.
“ Thiếu phu nhân vất vả rồi “ Thư kí Đường nói.
“ Cậu cũng vậy mà “ Lạc Linh Lung đáp.
“ Hôm nay cả hai đều vất vả rồi. Tan làm cùng nhau ăn gì đó chứ?” Giang Dụ lên tiếng.
Thư kí Đường khựng lại. Hiếm khi tâm trạng của sếp vui vẻ đến lạ, chắc chắn là có tiến triển gì đó với thiếu phu nhân được một chút rồi.
Anh không nên xen vào là tốt hơn.
“ Xin lỗi Giang tổng, tôi có hẹn với bạn gái rồi “ Thư kí Đường vội nói.
Cả hai ngớ ra.
“ Tôi xin phép “ Nói xong thư kí Đường ôm đồ của mình rồi chạy đi, không để anh và cô kịp cất lời nói gì cả.
Giang Dụ nhìn Lạc Linh Lung, cô cũng nhìn anh ngược lại.
“ Cậu ta...“.
Lạc Linh Lung lên tiếng.
“ Từ khi nào cậu ta có bạn gái vậy?” Cô hỏi.
Giang Dụ lắc đầu, anh không biết.
Anh không biết thư kí Đường của Giang thị có bạn gái từ khi nào luôn...
...
Để giải tỏa căng thẳng, cuối cùng cô và anh cùng nhau đến nhà hàng dùng bữa và ăn thật ngon.
“ Cụng li “ Cô nâng li rượu vang lên, nhìn Giang Dụ.
Giang Dụ cũng cầm li của mình, cùng cô cụng li.Thưởng thức li rượu vang một cách thoải mái và dễ chịu, Lạc Linh Lung tận hưởng khoản thời gian này thật tuyệt vời.
“ Anh vất vả rồi “ Cô bảo.
“ Cũng nhờ có em và thư kí Đường, cả hai đều là trợ thủ đắc lực với tôi đấy “ Giang Dụ bảo.
“ Đ...đâu có...“.
“ Tôi cũng không quá tài giỏi mấy đâu “ Cô nói.
Giang Dụ bật cười.
Lạc Linh Lung trước giờ muốn đi theo nghề diễn của mình. Đó là đam mê từ bé của cô, nhưng cuối cùng lại chọn đi theo con đường của anh. Dùng toàn bộ thời gian để ở phía sau giúp đỡ Giang Dụ anh.
Trước khi kết hôn, cô và thư kí Đường chính là hai trợ thủ anh không thể không có được.
Lạc Linh Lung...
Cô đã quá hi sinh nhiều thứ vì anh rồi.
“ Linh Lung này...” Giang Dụ nói.
“ Hử?“.
“ Thật ra tôi...và em...“.
Reng reng reng
Điện thoại của Lạc Linh Lung bất ngờ đổ chuông. Cô vội quay sang lục túi xách của mình, lấy điện thoại ra.
Là Cảnh Thiên gọi!
Lạc Linh Lung giơ màn hình lên cho anh thấy, Giang Dụ thấy hai chữ Cảnh Thiên liền nhăn mặt lại.
Lại...nữa...
Cứ mỗi lần anh định nói rõ tâm tư với Linh Lung thì tên nhóc Cảnh Thiên đó lại chen ngang, không có mặt ở đây cũng phá gián tiếp được.
“ Khụ...cứ bắt máy đi “ Giang Dụ anh đáp.
Lần sau anh nên cẩn thận hơn, tranh thủ cơ hội tốt hơn.
Lạc Linh Lung bấm nút nghe, cũng không quên bật loa ngoài. Cô không muốn Giang Dụ khó chịu về Cảnh Thiên, cũng không muốn Giang Dụ luôn cảm thấy cô và Cảnh Thiên có nhiều điều bất bình thường.
“ Alo “.
[ Linh Lung? ]
“ Sao đấy Cảnh Thiên?“.
[ Tôi muốn gặp cậu, cậu có thể đến được chứ? ]
[ Hoặc để tôi đến chỗ cậu cũng được ]
Lạc Linh Lung đảo mắt nhìn về Giang Dụ. Anh đang mãi mê cắt bít tết, nhưng thật ra...
Đang tức tối dày vò miếng thịt kia kìa...
“ Xin lỗi “.
“ Tôi đang dùng bữa cùng ông xã “.
“ Hẹn hôm khác được không?“.
Lạc Linh Lung thẳng thừng nói.
[ V...vậy sao...]
[ Làm phiền rồi. Chúc cả hai ngon miệng ]
Nói xong, Cảnh Thiên tắt máy ngay và lập tức.
Giang Dụ nhìn cô. Không nghĩ Lạc Linh Lung lại nói thẳng ra như vậy.
Cô...biết rõ tên nhóc đó có tình cảm với mình sao? Nên mới từ chối như vậy?
“ Ăn tiếp đi “ Cô bỏ điện thoại vào túi rồi nói.
“ Tại sao?“.
“ Hửm?“.
“ Tại sao em...“.
“ Tôi và cậu ấy chỉ là bạn “.
Lạc Linh Lung nói.
“ Còn anh mới thật sự là chồng tôi “.