Hải Vương Đưa Đám Tra Công Tiến Vào Nơi Hỏa Táng

Chương 3: Chương 3: Ôm cây đợi thỏ




Truyện: Hải vương đưa đám tra công tiến vào nơi hỏa táng

Tác giả: Đường Bất Khổ

Editor: Điệp Ân

Chương 3: Ôm cây đợi thỏ

Tám giờ bốn mươi phút sáng, Lâm Tiệm Tây đến quán cà phê Verdelite đối diện với tòa nhà cao tầng trên đường Hà Nam sớm hơn thời gian đã hẹn hai mươi phút. Vị trí ở đây rất tốt, lượng tiêu thụ nhiều, lại gần công ty của Kiều Mạc Xuyên, rất thích hợp để ôm cây đợi thỏ.

Vào thời điểm này quán cà phê vẫn chưa mở cửa, quản lý tươi cười tiếp đãi. Chiếc đại dương cầm được đặt ở một bệ tròn trên sân khấu cao hơn mặt đất một chút, ánh sáng bên ngoài cửa sổ trong suốt từ trần nhà đến sàn nhà chiếu vào, chiếc dương cầm màu đen, nhìn cứ như đang tỏa sáng vậy.

“ Thực ra, ở Verdelite chúng tôi không có yêu cầu quá cao đối với nghệ sĩ dương cầm, cậu không có bằng cấp cũng không thành vấn đề, miễn là cậu có thể đánh một số bản nhạc nhẹ nhàng, chẳng hạn như ca khúc của Brudris và Richard. “

Sau khi hai người hàn huyên vài câu, quản lý yêu cầu cậu chơi hai ca khúc ngẫu nhiên nghe bchút.

Lâm Tiệm Tây bước đến bên chiếc dương cầm nhẹ nhàng ngồi xuống, cậu khẽ nâng cổ tay lên, mười ngón tay mảnh khảnh tung bay trên những phím đàn đen trắng, giai điệu nhu hòa nhẹ nhàng bay bổng ngay lập tức hòa vào không khí ấm áp của quán cà phê.

Thanh niên eo lưng thẳng tắp, tư thế ngồi đoan chính, nhưng toàn thân trạng thái lại rất thả lỏng, trên khuôn mặt tuấn tú nở một nụ cười nhợt nhạt, như thể chơi đàn là một thú vui rất đáng để hưởng thụ.

Khí chất tuyệt vời cùng tiếng đàn êm ái khiến người quản lí có chút ngây người, nghe được vài đoạn, anh ta phản ứng lại như chìm vào tình giấc chiêm bao, hài lòng vỗ vỗ lên vai cậu ra hiệu rằng cậu có thể dừng.

“ Tiểu Lâm, cậu đàn rất tốt, tôi cảm thấy được cậu hoàn toàn có thể đảm nhiệm tốt công việc này. Thời gian làm việc cùng đãi ngộ cụ thể sẽ dựa theo những gì mà chúng ta đã thương lượng trước đó. “

Nam nhân có năng lực nở nụ cười, ôn hòa nói: “ Hơn nữa bởi vì nghệ sĩ dương cầm của chúng tôi có việc gấp, buổi chiều mai cậu có thể đến làm việc không? “

“ Không thành vấn đề “ Lâm Tiệm Tây cười gật gật đầu, tối hôm qua cậu vừa mới liên hệ với người phụ trách trên trang web tuyển dụng, sáng sớm hôm nay liền hẹn phỏng vấn, có thể thấy được là một đợt tuyển dụng tương đối khẩn cấp.

“ Vậy thì tốt quá. “ Khuôn mặt của quản lý trở nên rạng rỡ hơn, “ Cậu sẽ quyết định các bài hát mà cậu sẽ đàn, nhưng trong các dịp lễ, cậu nên điều chỉnh nó sao cho hợp với không khí. Thỉnh thoảng, khách có thể sẽ yêu cầu một bài, hãy cố gắng hết sức mình để làm hài lòng khách nhé. “

“ Được, tôi nhất định sẽ chú ý. “

Quản lý thấy cậu thái độ khiêm tốn hữu cầu tất ứng, đối với tiền lương không có ý kiến, đối với cậu ấn tượng càng tốt, vì vậy quyết định thẳng thắn nói cho cậu biết.

“ Tiểu Lâm, còn một điều mà tôi phải nói với cậu trước. Bởi vì nghệ sĩ dương cầm của chúng tôi luôn được tuyển dụng toàn thời gian, cậu ấy chỉ tìm người thay thế cho cậu ấy trong một thời gian thôi, cho nên- “

“ Cảm ơn anh quản lý, chờ anh ấy quay trở lại cũng lúc tôi phải về lại trường rồi. “ Lâm Tiệm Tây lập tức rất biết điều mà trả lời, khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên.

Cậu đương nhiên sẽ không ở đây lâu để bán thời gian, chỉ chờ tới lúc con thỏ chủ động đụng vào, là có thể lui thân.

Tầm mắt của Lâm Tiệm Tây xuyên qua cửa sổ thủy tinh bóng loáng, nhanh chóng lướt qua tòa nhà có người ra vào, trong con người nhạt màu chợt lóe lên một tia u ám.

______Đăng tại W

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.