Không phải cô nói không có cảm giác với tôi à?
Tôi bây giờ muốn thử xem rốt cuộc cô thuộc loại người gì?
Miễn dịch với trai đẹp? Hay là người con gái sở hữu trái tim sắt đá?
Giọng nói trầm ấm nam tính của Chanyeol vừa ngang ngược, vừa mang theo vài phần giận dữ. Tiểu bạch thỏ bây giờ hối hận muốn anh dừng lại?
Đừng hòng! Chanyeol bình sinh ghét nhất là những việc mơ hồ không rõ ràng. Anh đã hạ quyết tâm, hôm nay nếu không làm rõ được phản ứng tiểu bạch thỏ dành cho anh là thế nào, anh tuyệt đối không phải là Park Chanyeol.
Misa bị giam cầm trong lòng ngực anh chợt cảm thấy khổ sở hết sức. Cái gì nữa đây vậy trời! Cuộc đời đày đọa cô chưa đủ sao? Bây giờ lại còn đến lượt tên hàng xóm băng lãnh biến thái nhà hắn muốn giở trò quái quỷ với cô.
Misa càng suy nghĩ lại càng muốn điên tiết, hết sức bức xúc, cô bất chấp tất cả mà hét to, bao nhiêu uất ức kìm nén từ nãy đến giờ cứ như từng đợt sóng biển cuốn vào đất liền mà không ngừng tuôn trào.
Park Chanyeol, anh tự luyến vừa vừa thôi! Đừng có tự mình đa tình nữa. Tưởng ai cũng mê mình sao? Tôi nói cho anh biết, tôi...
Misa đang trên đà mắng hăng say thì đột nhiên sững người, cả cơ thể trong giây lát đã hoàn toàn hoá đá bởi vì cô vừa cảm nhận được một vật mềm mềm ấm nóng từ từ lướt nhẹ trên vành tai cô ươn ướt. Toàn thân Misa bỗng nổi lên một trận tê dại, cảm giác lạ lùng không hẹn trước cứ kéo đến bủa vây, xâm chiếm trí óc cô, bao nhiêu lời lẽ cay cú dùng để chửi mắng chàng hàng xóm mỹ nam, tất cả đều bay mất.
Misa bất giác sởn gai óc khi phát hiện ra bản thân mình lại lưu luyến thứ xúc cảm này. Cảm giác khi đôi môi gợi cảm mềm mại của anh liếm nhẹ vào vành tai nhạy cảm nơi cô, khẽ cắn yêu một cái.
Cô tựa hồ nghe rõ tiếng trái tim thổn thức đang đập rộn ràng nơi lồng ngực trái.
Misa không phải là thánh nhân, cô dù sao cũng chỉ là một người con gái bình thường. Đúng vậy! Nói cô không có cảm giác với Chanyeol là nói dối.
Rõ ràng cô đã bị anh làm cho rung động, có lẽ tất cả bắt đầu từ cái đêm Chanyeol đáng ghét nắm tay Misa chạy dưới cơn mưa hoa anh đào, cô đã nhận ra trái tim mình lạc nhịp.
Thế nhưng Misa vẫn tự ép bản thân bài xích cảm xúc chân thật này, bắt lý trí không được nghĩ về nó nữa.
Đơn giản là vì cô không chấp nhận, không muốn có bất cứ tình cảm day dưa nào với tên hàng xóm khắc tinh đáng ghét. Trong trái tim bé nhỏ đầy nhiệt huyết của Misa chỉ được phép lưu giữ hình bóng của một người, của một người mà thôi.
Đến cuối cùng cô vẫn lựa chọn sự kìm nén. Đối với Misa mà nói, có lẽ giải pháp tốt nhất dành cho cô lúc này chính là hai chữ kìm nén.
Chỉ có điều, những suy nghĩ đang hiện lên trong đầu Misa bấy giờ vẫn chưa đủ sức mạnh để ngăn cản nụ hôn ướt át trên vành tai.
Chanyeol có lẽ vô cùng thích thú, anh tự nhủ đã nắm chắc phần thắng trong tay, là anh đã cảm nhận được cơ thể bé nhỏ kề cận nơi lòng ngực đang không ngừng run lên từng đợt dữ dội mà không hề có bất cứ phản ứng chán ghét hay bài xích nào.
Cánh môi mị hoặc nương theo đó càng lúc lại càng táo bạo, cuồng dã hơn. Gặm cắn vành tai cô chưa đủ, môi anh còn hư hỏng chu du lên đôi gò má đã ửng hồng của Misa, phả hơi thở nóng rực vào chiếc gáy xinh đẹp hoàn mỹ của cô, thì thầm bằng chất giọng khản đặc.
Thế nào? Khó chịu rồi sao?
Là cô nói dối, rõ ràng đã bị tôi làm lay động còn không chịu thừa nhận.
Cả người Misa bây giờ vô cùng tê dại, cảm giác như đang bị hàng ngàn con kiến đeo bám. Bất chấp trống ngực đập liên hồi, cô vẫn ngoan cố, nhất quyết muốn chống lại người con trai bá đạo khống chế mình.
Cô lấy hết dũng khí gân cổ lên, khuôn mặt hung dữ không ngừng thản thốt.
Mau buông tôi ra!
Nếu tôi nói không buông thì sao?
Chanyeol dáng vẻ phúc hắc ngoan cố trả lời, đôi môi đầy đặn của anh lại ương bướng vẽ một đường cong điêu luyện lần tìm đến đôi môi mật ngọt nơi cô giá lạnh. Chanyeol ngày càng lún sâu vào ý muốn chiếm hữu mà bấy lâu nay vẫn vùi lấp sâu trong tâm trí anh, chưa một lần có cơ hội vươn lên đâm chồi kết quả. Ngay giây phút đó người con gái trong vòng tay anh liền nhanh chóng quay mặt đi, kịp thời tránh né. Nụ hôn nồng nhiệt ấy cuối cùng rơi nhẹ trên gò má trắng mịn nơi cô.
Lâm vào tình cảnh bị Chanyeol ăn hiếp đến như vậy khiến Misa cảm thấy vô cùng khổ sở, uất ức. Cô như sắp khóc, khoé mắt từ khi nào đã cay cay, hàng mi đen nhánh một chút lay động cũng không dám, chỉ sợ vô tình làm giọt lệ vương trên ấy rơi xuống khuôn mặt thanh tú tiều tụy.
Anh buông tha cho tôi đi!
Bắt nạt tôi, anh vui lắm sao? Hic...hic...hic...
Từng tiếng nấc thảm thiết bất ngờ vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng trong căn phòng rộng lớn. Người con trai đứng trước mặt Misa không giấu nổi một tia sửng sốt, anh làm Đầu Heo khóc rồi sao.
Đúng là đồ ngốc! Ngốc nhất trong mấy kẻ ngốc trên thế gian này. Cô nàng thỏ trắng anh yêu rơi lệ như thế, liệu có hiểu được trái tim anh cũng vì nhìn thấy cô khóc mà chẳng dễ chịu chút nào.
Nỗi xót xa trước đây chưa từng có nhẹ lướt qua đáy mắt Chanyeol, anh dần ngẩng đầu rời khỏi gò má đỏ lựng của Misa, bàn tay gân guốc vươn ra đặt lên bờ vai nhỏ nhắn, một giây sau đó liền xoay người cô lại. Đôi mắt phượng hai mí rõ rệt rất đỗi dịu dàng nhìn sâu vào đôi mắt ngân ngấn nước nơi cô không chớp. Tiểu bạch thỏ đáng thương cũng đang giận dỗi nhìn về phía chàng trai băng lãnh nào đó, chân mày mỏng như cành liễu không ngừng nhíu chặt theo nhịp điệu của thanh âm khàn khàn phát ra từ cổ họng anh.
Đầu Heo ngốc, khẳng định không có cảm giác với tôi...tại sao lúc nãy...lại nói yêu tôi?
Câu hỏi của Chanyeol vừa dứt, Misa lập tức quay đi, không do dự mà trả lời.
Đó chỉ là diễn thôi! Khi nãy là giả vờ đóng kịch đánh lừa mẹ, chứ tôi không hề thích anh.
Chanyeol nghe rõ Misa nhấn mạnh từng chữ một. Cả người anh đột nhiên rơi vào trạng thái đờ đẫn, bàn tay to và dày đang đặt trên vai Misa khẽ cử động, những ngón tay thon dài cứ liên tục mở ra rồi khép lại.
Ngay giây tiếp theo, mười ngón tay ấy chấp nhận buông lơi, đau nhói rời khỏi đôi vai nhỏ gầy của người con gái trước mặt.
Người ta vốn thường nói đầu ngón tay có liên quan mật thiết đến tim mạch, chẳng trách sao vật thể đó nơi ngực trái của anh lúc này lại đau đến thế.
Thật tâm Chanyeol đã từng hi vọng khi nghe thấy câu hỏi bất ngờ từ anh Misa sẽ mỉm cười cho anh một câu trả lời rằng cô cũng thích anh, quý mến anh, xem anh như người bạn tốt hoặc đơn giản chỉ là một biểu cảm bối rối trên gương mặt, một cái nhìn e ấp, ngượng ngùng quay đi mà né tránh câu trả lời. Để Chanyeol biết trong lòng cô vẫn có một chỗ đứng dành cho anh.
Nhưng đằng này Misa lại chẳng hề do dự liền dõng dạc tuyên bố thẳng thừng cô không hề thích anh, tất cả những lời vừa nãy anh nghe thấy đều là một màn kịch hoàn hảo, dệt nên để che dậy sự thật rằng đối với cô, anh mãi mãi chỉ là tên hàng xóm tà ác, suốt ngày thích bày trò bắt nạt cô.
Hoá ra Đầu Heo ngốc đã mắng anh rất đúng, từ đầu đến cuối đều do anh tự mình đa tình, hi vọng để rồi chuốc lấy đắng cay.
Yết hầu nam tính trên chiếc cổ kiêu hãnh nhẹ nhàng lay động, Chanyeol nuốt xuống hương vị chua chát, đôi mắt đẹp đẽ sáng lấp lánh như sao đêm hiện rõ sự u buồn, giống như một nỗi ưu tư khó nói nên lời, giọng nói trầm ấm cứ nhỏ dần, nhỏ dần.
Thì ra là như thế! Tôi hiểu rồi.
Vẻ mặt Chanyeol trở nên vô cùng ảm đạm, không khí xung quanh chẳng mấy chốc cũng hoá u ám, nặng nề bởi sức ảnh hưởng tâm trạng từ anh. Cô gái nhỏ đứng ngay bên cạnh tựa hồ bắt đầu nhận thức được sự ngột ngạt, khó thở bủa vây khắp căn phòng. Đôi mắt to tròn ủy mị có hơi do dự rồi len lén quan sát những biến đổi trên khuôn mặt tuấn mỹ của Chanyeol. Nét không vui nơi đáy mắt anh đã thu gọn vào tầm nhìn của Misa, cô bỗng chốc yên lặng suy nghĩ cố tìm ra nguyên nhân của nó. Nhớ lại khi nãy bản thân vừa mới to tiếng với anh, trong lòng cô không khỏi dâng lên một tia áy náy.
Tốt xấu gì cả ngày hôm nay Chanyeol cũng đã ra tay giúp đỡ Misa đến hai lần. Một lần lúc còn ở trong phòng thay đổi trang phục sân khấu Asian Music Festival, an toàn thoát khỏi tầm tay NCT 127 Mark. Sau đó tuy trên đường trở về nhà cãi nhau tưng bừng một trận bất phân thắng bại khiến ai nấy đều phẫn nộ tột cùng nhưng dù sao, trước mắt mẹ Hiểu Băng, anh cũng đã không tính toán mà đồng ý đóng giả thành bạn trai Misa, giúp cô vô điều kiện. Theo lẽ thường tình, đáng ra cô không nên chấp ân công của mình mấy chuyện vặt vãnh này. Dĩ hoà vi quý bỏ qua, cùng nhau thắt chặt tình hàng xóm, diễn tốt vở kịch mùi mẫn này nốt ngày mai đánh lừa mẹ cô mới là thượng sách.
Nghĩ thế nên Misa bèn ngước khuôn mặt diễm lệ mang theo chút e dè hướng về phía anh cất giọng lí nhí, những ngón tay búp măng bên dưới vì hồi hộp mà không ngừng bấm vào lòng bàn tay.
Chanyeol...anh không sao chứ...Khi nãy...tôi có hơi quá lời.
Dù sao cũng cảm ơn anh đồng ý giả làm bạn trai của tôi, giúp tôi đối phó với mẹ.
Chanyeol chăm chú nhìn vào đôi mắt trong veo thuần khiết của Misa, ánh mắt ấy rõ ràng chứa đựng sự rụt rè, hối lỗi. Nét mặt thâm sâu huyền bí nơi anh toát lên sự băng giá, lạnh lùng. Thái độ trước sau không hề có bất cứ thay đổi nào, thật khó để người đối diện đoán được trong lòng anh lúc này đang nghĩ gì, chỉ thấy anh quay lưng, điềm tĩnh buông một câu.
Không cần.
Anh đột nhiên dừng lại, nhưng rất nhanh sau đó, chất giọng khàn khàn đã cất lên tiếp lời, tầm mắt trầm lắng hướng về phía bầu trời đen mờ mịt bên ngoài cửa sổ.
...Bởi vì...tôi cũng chỉ buồn chán đùa với cô một chút. Tốt nhất hãy quên đi...đừng ảo tưởng tôi thích cô.
Chanyeol vẫn đứng ở nơi ấy, lặng im hướng mắt về phía cảnh vật mới được gột rửa, thấm đẫm chút se lạnh sau cơn mưa vừa dứt. Anh đứng quay lưng lại với Misa, vì ngược sáng nên cô không thể thấy được biểu cảm trên gương mặt anh.
Đâu đó trong đêm tối bỗng vang lên giai điệu réo rắt đượm buồn đến nhói lòng.
Chỉ nguyện có trái tim người, bạc đầu chẳng xa lìa...
...Lời nói đơn giản ấy nhưng cần biết bao dũng khí...
...Chưa từng nghĩ sẽ mất em, là anh tự lừa dối chính mình...
...đến cuối cùng...em vẫn luôn hiện diện trong từng câu hát của anh...
...
...Mấy lời đơn giản ấy, tự cười nhạo sự cô đơn của bản thân...
...Mong mỏi có thể gặp lại em, chính là tự lừa dối bản thân mình...
Lời hát đã ngưng bặt từ lúc nào, chỉ còn để lại chút ảo thanh văng vẳng nơi căn phòng rộng lớn. Trước mắt tựa hồ có một tầng sương mịt mù bao phủ khi Chanyeol thoáng bắt gặp nét mặt hồn nhiên, vui vẻ của cô gái nhỏ đối diện.
Cô cười nói vô tư đáp lời anh.
Yên tâm đi! Tất nhiên tôi sẽ không bao giờ tưởng tượng đến mấy chuyện quái quỷ đó. Thử nghĩ xem, làm sao giữa chúng có thể nảy sinh tình cảm được chứ. Anh đối với tôi chỉ đơn giản là hàng xóm khắc tinh đáng ghét. Còn về vấn đề anh thích tôi, càng không có khả năng xảy ra.
Đôi mắt tròn xoe đen láy híp lại thành một đường cong đẹp đẽ, bờ môi anh đào từ từ nhếch lên trông vô cùng quyến rũ mà vẫn không làm kém đi khí chất trong sáng, thuần khiết vốn có.
Nụ cười của Jin Misa rất đáng yêu.
Nhưng sao trong lòng Chanyeol cứ không ngừng dâng lên cảm giác khó chịu như vậy. Anh vẫn nỗ lực cố kìm nén, bước chân nặng trĩu tiến đến bức tường trước mặt dựa lưng vào, đấu tranh chế ngự tâm trạng không vui của mình, Chanyeol tự ép bản thân buông bỏ, gạt đi tất cả mọi chuyện.
Misa ngốc nghếch đang lúc cao hứng, phấn khích chợt bắt gặp một tia ảm đạm, suy tư trên khuôn mặt lạnh lùng của Chanyeol, hứng thú cũng vì đó mà giảm đi một nửa.
Cả căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường. Anh và cô, mỗi người một góc, mang theo tâm sự khác nhau, vài phút sau đó, lặng lẽ đứng bất động không lên tiếng.
Đêm nay, anh và cô đành chấp nhận tạm thời ở chung phòng. Nếu hai người mạo hiểm ra ngoài chắc chắn bị mẹ cô phát hiện. Kế hoạch hao tâm tổn sức chuẩn bị từ chập tối đến giờ xác định sẽ vì hành động nông nổi ấy mà phá hủy hoàn toàn.
Giữa lúc này thật sự cũng không còn cách nào tốt hơn ngoại trừ việc lạc quan mỉm cười trước tình thế hiện tại.