Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 49: Chương 49: Lẩn Tránh




*Note: Nội dung có thể chứa Hentai [19+].

___________________________

...Ư...a...đừng mà...sâu quá...em không được...!!!

...

...ư...uhm...a...đau...

...

...Misa...gọi tên anh nữa đi!...Anh là ai hả?...Là em đang nằm dưới ai?...

...anh...là...Park...Chan...Yeol...ah...uhm...

...Anh muốn em nhớ kỹ giây phút này...Kêu lên đi, đừng cố kìm nén...uhm...ah...gọi tên anh...cầu xin anh nhẹ một chút...

...ah...áh...ư....Park...Chan...Yeol...! Đủ chưa?

...

...Này, đủ chưa??

Chưa! Cứ tiếp tục đi!

Những âm thanh ám muội đầy kích thích cứ không ngừng vang lên thật chẳng thể khiến người vô tình nghe thấy tránh khỏi một tia đỏ mặt. Nếu như có ai đó tình cờ đi ngang qua đây, thoáng nghe được thứ thanh âm mĩ miều này chắc chắn trong đầu sẽ tha hồ mường tượng vẽ ra một khung cảnh phong lưu của cặp nam nữ đang triền miên bên nhau, đêm xuân vô hạn khoảnh khắc ngàn vàng quả nhiên vô cùng nóng bỏng.

Chỉ có điều, thực tế vốn dĩ lúc nào cũng đều đi ngược lại với trí tưởng tượng của nhân loại. Đáng tiếc thay, viễn cảnh lãng mạn, đắm say từ sản phẩm của tâm hồn bay bổng nào đó thật ra chỉ là hình ảnh chàng trai cao lớn với ngũ quan tuấn mỹ, mang theo bộ dạng lười biếng ngồi dưới sàn nhà, vừa gắng sức phát ra từng hơi thở dứt quãng ám muội vừa thong thả trả lời cô gái phía đối diện, trong khi đôi chân cong lại không ngừng đạp khí thế vào chiếc giường, khiến nó cứ ma sát vào sàn nhà mà rung lên dữ dội, tạo thành một chuỗi tiếng kèn kẹt vang vọng khắp căn phòng.

Cô gái thỏ trắng ngốc nghếch từ nãy đến giờ vẫn ngoan ngoãn làm theo kế hoạch của hàng xóm băng lãnh mà đứng ghé sát vào cánh cửa phòng ngủ mình, ra sức rên la thiếu điều muốn khàn cả cổ họng, mỗi lúc cô nàng mệt quá muốn ngừng lại thì anh chàng phúc hắc nọ cứ nhất quyết không cho.

Hơn ba mươi phút trôi qua, mệt gần đứt hơi, thỏ trắng đã bắt đầu mất hết kiên nhẫn, cô mang theo tâm tình đổ quạu đùng đùng bỏ sang chỗ của cái người đáng ghét kia, gương mặt diễm lệ có chút hờn dỗi chỉ vào thẳng mặt anh phân bua.

Này hàng xóm, anh cũng phải phối hợp với tôi một chút. Tại sao anh chỉ ngồi im ở đây thảnh thơi trong khi tôi lại phải rên rỉ cả nửa tiếng đồng hồ đến khan cả cổ họng như thế? Thay phiên nhau mà rên la đi chứ.

Anh ngồi im ghe thỏ trắng nói một lèo, cộng thêm vẻ mặt lúc nổi giận của cô cứ hây hây đỏ hồng trông thật đáng yêu, đôi môi anh đào phụng phịu chu ra làm anh không thể nào nhịn được cười, khoé môi tà mị khẽ nhếch lên tự tiếu phi tiếu, nhưng chỉ vài giây sau đó, anh lập tức lấy lại phong độ bày ra vẻ mặt nghiêm túc, hắng giọng mà trả lời.

Đàn ông khi đến cao trào không có rên rỉ.

Lời Chanyeol vừa nói tất cả đều là sự thật chứ không hề có ý định lừa gạt tiểu bạch thỏ. Đầu Heo của anh đúng là bị ngốc thật rồi. Đừng có nói với anh mấy vấn đề này cô ta tưởng phản ứng của nam giới hay phụ nữ gì cũng dùng chung từ rên rỉ để miêu tả nhé.

Sau khi nhỏ giọng bình tĩnh đáp lời, ánh mắt sắc bén của Chanyeol lại lướt nhẹ về hướng tiểu bạch trong lòng anh rồi chợt dừng lại trên khuôn mặt đã đỏ lựng nay lại càng đỏ lựng hơn của cô nàng. Cũng dễ hiểu thôi, đây là lần đầu tiên trong đời cô đi nói mấy chuyện nhạy cảm như thế này cùng với một người con trai, mà người đó lại là hàng xóm khắc tinh của cô nữa chứ, không ngại ngùng mới là lạ.

Misa bối rối quay đi, cố che giấu hai gò má đỏ hồng của mình, cánh môi anh đào không ngừng run lên, lắp bắp theo từng nhịp điệu câu nói.

Thế à? Tôi không biết! Vậy...tiếp theo chúng ta phải làm thế nào nữa.

Cô nàng giả vờ giương cao dùi đánh trống lảng, chuyển ngay cái đề tài khiến bản thân ngượng chín người kia sang một chủ đề khác.

Misa trong lòng nghĩ gì, muốn gì, chàng trai bên dưới sàn đều biết hết. Màn kịch hấp dẫn này cũng nên hạ màn sớm rồi. Đáy mắt thâm sâu bỗng loé lên một tia giảo hoạt khó đoán, anh chần chừ trong giây lát rồi nhanh chóng ngẩng mặt ra vẻ nghiêm túc dặn dò cô gái ở phía trước.

Sắp kết thúc rồi, cô phải phối hợp một chút, chịu khó làm theo lời tôi.

Chanyeol vừa dứt lời, đôi mắt phượng đẹp đẽ liền lay động hướng về phía cửa chính phòng Misa, cố tình la thật lớn để người nào đó đang rình rập ở bên ngoài có thể nghe thấy.

Misa, anh sắp ra rồi...uhm...uhm...uhm...

Mỗi một tiếng uhm vang lên như thế, Chanyeol lại khéo léo kết hợp với những cú đạp thật mạnh vào chân giường làm nó liên tục rung lắc dữ dội.

Cùng lúc đó, anh nhẹ liếc mắt nhìn cô gái phía trước nháy nháy ra hiệu đã đến phần của cô nàng rồi.

Misa rất nhanh chóng liền hiểu được ý Chanyeol nên chẳng hề chần chừ lập tức tiếp tục nhiệm vụ dang dở khi nãy.

Kì thực trong lòng cô cũng hi vọng phân cảnh đêm xuân vời vợi này sớm kết thúc, thành công tốt đẹp đánh lừa vị mẫu hậu đại nhân đáng kính của cô, để bà an tâm rằng con gái mình vốn đang vô cùng mặn nồng, hạnh phúc bên chàng người yêu mỹ nam, như thế sau này cô mới có cơ may thoát khỏi vấn nạn tên gọi đi xem mắt do mẫu hậu một tay đạo diễn.

...ah...ah...uhm...ư...Chan...Yeol...em...yêu.

..anh...ahhh...

Hàng xóm băng lãnh Chanyeol và cô nàng thỏ trắng Misa quả nhiên xứng đáng nhận được giả thưởng cặp đôi diễn viên triển vọng năm 2017. Cả hai đã phối hợp nhịp nhàng vô cùng ăn ý, về phần lồng tiếng cũng khá tốt, không hề gượng gạo, khô khan, ngược lại còn rất trôi chảy, sinh động nữa là đằng khác.

Khi những lời yêu thương mùi mẫn hoà lẫn với thanh âm rên rỉ đứt quãng, nấc lên từng đợt như muốn ngất đi của nữ diễn viên chính vang lên ở bên cạnh, cũng là lúc nam diễn viên chính của chúng ta nhanh chóng thở mạnh một cái rất đỗi ám muội, rồi cả thân hình pò mộng to lớn nằm vật luôn ra sàn nhà, hai chân hai tay dang rộng thoải mái theo hình chữ đại, vẻ mặt tuy mệt mỏi nhưng vẫn vô cùng thoả mãn, hưởng thụ.

...uhm...uh...

...

..........

Cách căn phòng náo loạn một bức tường, mẹ Jin nãy giờ vẫn đứng ngoài cửa phòng ái nữ, biểu cảm khẩn trương đến trợn tròn hai mắt, tập trung ép sát tai vào nghe lén. Sau hàng loạt âm thanh kích tình điên cuồng minh chứng cho đêm xuân vô hạn khoảnh khắc ngàn vàng bên trong, vị mẫu hậu đại nhân này cũng đã chảy hết bao nhiêu là máu mũi. Trong lòng lại thầm suy nghĩ một phen, hoá ra mọi chuyện đều chỉ do bà quá đa nghi, bọn trẻ nồng nhiệt như thế thì làm sao mà giả được chứ. Xem ra lần này con gái bà đã yêu chàng trai kia thật sự, nếu không nó đã chẳng trao thân cho người ta. Thôi thì như vậy cũng tốt, có thể tìm được chàng trai hiền lành, tốt bụng, yêu thương Misa thật lòng như cậu nhóc nhắc bài Chanyeol, bà cũng yên tâm mà gửi gắm con gái mình để cậu ta thay bà chăm sóc Misa đến suốt quãng đời còn lại.

Đêm nay, cuối cùng bà đã có thể ngủ một giấc thật ngon được rồi.

Mẹ Jin cứ mãi chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man, chợt cảm thấy trên mũi mình ngứa ngứa lại ươn ướt bởi thứ chất lỏng tanh nồng đang không ngừng chảy ra, theo phản xạ bà vội vã đưa tay lên mũi mình quệt ngang một đường mà giơ ra xem.

Cái gì thế nhỉ? Chết chết! Là máu sao? Thật xấu hổ quá đi, đúng là mất mặt mà, không ngờ cái lỗ mũi của bà nó phản ứng nhạy cảm đến thế này. Cũng may bên ngoài chỉ có mỗi mình bà nên không phải lo sợ bị người ta nhìn thấy. Mẹ Jin khẽ thở dài một cái rồi nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ của ái nữ, đi tìm khăn giấy cầm máu.

..........

Đằng sau bức tường trong căn phòng nhỏ màu hồng, không khí thoáng chốc im lặng đến nỗi có thể nghe thấy từng hơi thở của đối phương. Đôi nam nữ chen nhau khảo sát động tĩnh bên ngoài vẫn tập trung tinh thần cao độ. Chàng trai sau khi vểnh vểnh đôi tai yoda cực kỳ nhạy bén của mình nghe ngóng, tâm tình bỗng có chút thay đổi, ánh mắt sắc sảo đột nhiên sáng rực lên như thể có một ngôi sao băng vừa lướt qua.

Cô gái ở ngay bên cạnh anh dường như đã phát hiện ra điều khác thường trong ánh mắt phượng đầy kiêu hãnh ấy, cô sốt ruột chớp nhẹ hàng mi cong vút, đôi mắt đen láy tròn xoe ý muốn hỏi anh vừa phát hiện ra điều gì.

Chàng trai dĩ nhiên không làm cô gái thất vọng, ngay lập tức nghiêng đầu ghé môi vào vành tai cô thì thầm bằng chất giọng khàn khàn, báo cho cô một thông tin vô cùng quan trọng.

Hình như mẹ cô đi rồi!

Chanyeol vừa dứt lời, Misa đã vội xoay người đứng thẳng dậy, biểu cảm vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt diễm lệ, tuy nhiên trong lòng vẫn còn chút bâng khuâng, cô lập tức ngước nhìn chàng trai trước mặt hỏi lại lần nữa cho chắc chắn.

Phải không? Đi rồi sao?

Người nào đó bộ dạng lười biếng không muốn trả lời.

Misa bực bội khẽ mím nhẹ cánh môi anh đào nửa tin nửa ngờ, đành tự thân vận động tiến đến gần cánh cửa, lắng tai kiểm tra tính xác thực của mọi chuyện. Không nghe thấy tiếng động gì từ bên ngoài, cô mới yên tâm mà thở phào nhẹ nhõm.

Haizz! Thoát nạn rồi.

Misa trong lúc phấn khởi suýt xoa, vội vàng quay lưng về phía sau, tâm hồn đang phiêu lãng tận chân trời nên đã quên mất bên cạnh mình còn có một người nữa, kết quả cô nàng vô tình lại vừa vặn tông trúng vòm ngực săn chắc của người nào đó cái binh. Cảm giác đau đớn sinh ra bởi cú va đập vừa nãy dần dần lan toả trên khắp vầng trán kiêu hãnh trắng mịn khiến Misa không thể không đưa bàn tay mềm mại lên xoa xoa cục u trên đầu mà thản thốt.

Ui da! Đau quá!

Những ngón tay thon dài lướt nhẹ qua chỗ bị sưng xuýt xoa, Misa khẽ nhíu đôi mày thanh tú nhăn nhó, ngẩng đầu lên nhìn tên hàng xóm cao lớn đáng ghét phía trước, trong bụng liền thầm mắng chửi hắn một trăm lần.

Thật sự lúc này Misa chỉ mong sao chổi chà giống như mọi lần sớm lên tiếng chê trách hoặc gây chuyện với cô. Chỉ cần hắn động thủ trước cô nhất định sẽ nhân cơ hội đó chửi cho hắn một trận, trả thù cái vụ cãi nhau bất phân thắng bại ở trong xe luôn thể.

Đáng tiếc thay, hơn ba phút trôi qua, tiểu bạch thỏ Misa dù có cố gắng quan sát thế nào cũng không hề phát hiện ra trên khuôn mặt lạnh lùng tựa hồ băng tuyết ngàn năm ấy có một chút biểu cảm hỉ, nộ, ái, ố nào.

Nói đúng hơn thái độ của chàng trai đối diện với Misa lúc này vẫn vô cùng điềm đạm, bình tĩnh, đáy mắt thâm sâu khó đoán của anh trở nên bí ẩn chẳng kém gì bầu trời đêm vô tận ngoài kia. Anh đang ấn định ánh nhìn vào cô gái nhỏ bé thấp hơn mình cả một cái đầu ở trước mặt. Con ngươi trong suốt sâu thằm mơ hồ toát ra điều gì đó vô cùng lôi cuốn, mị hoặc xen lẫn sự dịu dàng ủy mị. Ánh nhìn như xoáy nước ấy từ khi nào đã nhấn chìm cô gái nhỏ bất động đứng ngay bên cạnh.

Luồng khí lạnh băng giá bỗng từ đâu kéo đến bủa vây toàn thân, tay chân cô phút chốc đã cứng đờ mất hết cảm giác, mọi thứ nhẹ hỏng chẳng khác nào đang lơ lửng trên không trung. Misa như bị thôi miên trong giây phút ấy.

Thời gian vĩnh viễn ngưng đọng, cô nghe thấy trống ngực mình đột nhiên đập rộn ràng. Đây rốt cuộc là gì thế?

Misa mất hết cảm giác về thế giới xung quanh nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt ấm áp ma mị của người con trai cô ghét cay ghét đắng.

Mà trái tim cô, chính là bởi vì ánh mắt quyến rũ ấy...đã lỡ mất một nhịp.

Hàng mi đen nhánh khẽ lay động, Misa lập tức quay đi, bối rối che dấu cung bậc xúc cảm đang vô cùng hỗn loạn trong nội tâm chính mình.

Anh...anh nhìn cái gì? Mặt tôi có dính nhọ sao?

Chanyeol vẫn không lên tiếng, đôi mắt phượng chăm chú vào cô nàng tiểu bạch thỏ, bộ dạng của cô lúc này vô tình hay hữu ý khiến hô hấp anh trở nên khó khăn hơn. Mái tóc nâu dài màu hạt dẻ búi lệch, vài sợ tóc con bay bay xoã tự nhiên trên khuôn mặt đỏ lựng. Trong lòng anh như đang có một dòng cảm xúc khó tả cứ cuộc trào không ngừng dâng lên chiếm lấy toàn bộ tâm trí.

Chanyeol ngẩn ngơ đáp lời trong vô thức.

Cô...đỏ mặt rồi kìa.

Anh khẽ dừng lại, hàng lông mày rậm quyến rũ nhướng lên tà mị, gửi đến cô cái nhìn đầy ẩn ý rồi nói tiếp.

Chuyện khi nãy làm cô ngượng sao?

Cô gái phía đối diện bị người đáng ghét nào đó nhìn thấu suy nghĩ, tâm trạng lập tức không vui, thậm chí còn nghiêm trọng đến mức đổ quạu, cô nhíu chặt mi tâm chần chừ trong giây lát rồi lập tức bày ra bộ mặt khó chịu mà khăng khăng phủ định.

Cái gì chứ? Cái gì mà ngượng? Toàn là nói sằn bậy. Tôi chẳng làm sao phải ngượng cả...bởi vì...tôi vốn không có cảm giác với anh. Thỏ trắng Misa trả lời chắc như đinh đóng cột.

Chanyeol nghe thấy rõ ràng từng câu từng chữ cô nói, trong lòng không khỏi đùng đùng lửa giận, khoé môi đầy đặn mím lại thành một đường thẳng, bàn tay gân guốc cho vào túi quần bất giác siết chặt, từ sâu thằm đáy mắt anh chợt xuất hiện cơ man nào là tơ máu đỏ đục.

Park Chanyeol anh đường đường là một ca sĩ thần tượng nổi tiếng. Ngoại trừ đôi chân có hơi cong, mặt mày anh vẫn sáng sủa chán, ngũ quan sắc sảo hài hoà, dáng người cao ráo. Nói trắng ra cũng được xếp vào hạng top đẹp trai, gia thế thì không đến nỗi, tiền bạc anh cũng chẳng thiếu. Hơn mười triệu người theo đuổi trên Instagram hẳn hoi chứ chẳng vừa. Chỉ cần anh vỗ tay một cái, phụ nữ lập tức đến xếp hàng dài, liệu ai có thể từ chối được một cực phẩm mỹ nam tuyệt vời như thế.

Ấy vậy mà tiểu bạch thỏ Jin Misa lại dám ở trước mặt anh, công khai tuyên bố thẳng thừng rằng cô đối với anh không hề có cảm giác gì.

Chẳng lẽ anh thiếu hấp dẫn thế sao?

Nếu câu nói vừa rồi xuất phát từ miệng của người khác thì Chanyeol cũng chả thèm quan tâm. Dù sao anh đây hậu cung cả chục triệu, thiếu đi một người đâu thể thay đổi được gì. Nhưng mà lời nói này lại xuất phát từ Đầu Heo đáng ghét Jin Misa, anh nhất định không cho phép cô nói như vậy.

Chanyeol mặt mày thoáng chốc đen xì, đùng đùng nổi giận cúi thấp đầu nghi vấn cô gái ăn nhầm gan hùm nọ.

Cô vừa nói gì? Không có cảm giác với tôi?

Đôi mắt sắc sảo nhạy bén của Chanyeol trong khi nói những lời này không ngừng lăm lăm nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh tròn xoe nơi Misa, cô nàng vô cùng bối rối, nhiệt độ cơ thể cứ dần dần hạ thấp đến thảm thương nhưng cô vẫn giả vờ bình thản ngẩng cao đầu đáp lời anh.

Đúng thế!

Cho dù tôi đang đứng cạnh cô, một chút cũng không có?

Chất giọng trầm khàn đầy phẫn nộ vang lên ngay trên đỉnh đầu, Misa vô cùng khó xử, khí thế hùng hổ lúc ban đầu cũng theo đó mà giảm sút phần nào.

Nhưng lý trí Misa cứ không ngừng kêu gọi cô phải tỉnh táo, tuyệt đối không thể để cho tâm tình lay động. Dù sao đã lỡ phóng lao thì đến phút cuối cũng phải theo lao, nếu không làm được, tên hàng xóm chắc chắn sẽ cho rằng cô là một kẻ tầm thường ba phải rồi cười nhạo vào mặt cô.

Ừ! Một chút cũng không có.

Misa ngẩng cao đầu, tuyên bố lần nữa.

Cơn tức giận trong lòng Chanyeol lúc này đã lên đến đỉnh điểm. Cô gái phía đối diện quả nhiên sống chết cũng quyết giữ vững ý chí không chịu thừa nhận. Misa quá đỗi cố chấp khi đến nước này vẫn mạnh miệng bác bỏ cảm xúc nguyên thủy của bản thân. Một chút cũng không có. Chanyeol thật muốn ngay tức khắc nhào đến bóp chết cô.

Nhưng anh đã cố gắng kiềm chế bình tâm lại.

Thỏ trắng dù cứng đầu bướng bỉnh thế nào cũng không phải không có cách thu phục.

Được! Nếu cô đã khẳng định như thế. Anh sẽ thử xem có thật là cô không hề bị lay động bởi anh không.

Chanyeol khẽ nhếch khoé môi quyến rũ cười nham hiểm, đôi chân cong rắn rỏi từng bước từng bước tiến lại gần con thỏ trắng đáng ghét phía trước, linh hoạt ép sát cô vào bức tường sau lưng.

Misa hình như không thể ngờ được Chanyeol lại hành động quá sức táo bạo như vậy, cô không hề có sự đề phòng từ trước cứ ngỡ ngàng đứng bất động nhìn anh, cho đến khi cả thân hình nhỏ bé của cô bị vây kín giữa hai cánh tay rắn rỏi đầy mạnh mẽ kia, Misa mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra.

Chanyeol, anh...anh định làm gì?

Misa vô cùng hoảng hốt ngước lên nhìn anh, bờ môi gợi cảm lắp bắp, khó khăn lắm mới thốt ra được câu nói vừa rồi. Cô có thể nhìn thấy trong đôi mắt tựa hồ làn nước sâu thẳm, mơ màng mà ấn định nơi anh đang chuyển tầm nhìn vào đôi mắt tròn xoe biết nói của cô.

Chẳng để Misa chờ lâu, một giây tiếp theo Chanyeol liền nhíu mày đáp lời cô.

Không phải cô nói không có cảm giác với tôi à?

Tôi bây giờ muốn thử xem rốt cuộc cô thuộc loại người gì?

Miễn dịch với trai đẹp? Hay là người con gái sở hữu trái tim sắt đá?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.