Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 20: Chương 20: Kế Hoạch Trả Thù




Biến thái!!! Trả nụ hôn đầu của tôi lại đây!!!

Misa vừa tức tưởi khóc vừa xông lên đánh vào ngực Chanyeol. Những cú đánh cứ thế mà rơi xuống người anh. Nhưng ngay giây tiếp theo, khi tay cô chuẩn bị giơ lên lần nữa thì nó đã bị tay anh nắm chặt. Nói chính xác hơn là một tay anh nắm cả hai tay cô. Misa không thể nào cử động được nữa chỉ biết ra sức vùng vẫy.

Biến tháiii!!!! Anh lại tính làm gì nữa hả??? Thả tôi raaa!!!

Chanyeol lúc này bắt đầu chuyển sang trạng thái tức điên, anh càng nắm chặt đôi tay nhỏ bé của cô nàng Misa hơn. Hai đầu chân mày anh khẽ nhíu lại, chỉ thấy trong ánh mắt chứa đầy hắc tuyến.

Câu này tôi phải hỏi cô mới đúng?? Cô làm cái gì thế hả?? Bị điên à?? Tự nhiên lại nhảy vào đánh tôi??

Tự nhiên sao?? Đồ xấu xa!! Anh nhân lúc tôi gặp nạn định làm hại tôi! Vừa rồi là chính mắt tôi nhìn thấy! Nếu không phải tôi tỉnh dậy kịp thời, thì cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nữa! Anh là cái đồ thừa nước lụt thả câu! Đồ hàng xóm đồi bại biến thái!

Misa càng chửi càng hăng say, tốc độ nước bọt văng ra xa nếu tính cũng được cả vài cây số.

Cô đúng là đồ đầu heo mà! Ai giở trò với cô chứ! Lúc nãy cô bị điện giật ngất chính là tôi đã là phước hi sinh tấm thân xử nam này để cứu cô đấy! Cô đã không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn đánh tôi. Đúng là làm ơn mắc oán mà!

Tôi không cần biết! Tôi chỉ tin vào những gì tôi nhìn thấy thôi! Huhuhu!!! Nụ hôn đầu của tôi gìn giữ gần hai mươi mấy năm nay. Anh mau trả lại đây!!! Huhu!!!

Misa vẫn đứng đấy, tiếp tục khóc to hơn lúc nãy. Chanyeol bất lực thả tay cô ra, bỏ sang sô pha ngồi, trưng ra bộ mặt phúc hắc mà than phiền.

Cô ồn ào quá đấy! Im lặng một chút đi! Tôi đã nói là tôi chỉ muốn cứu cô thôi. Ai mà thèm làm hại cô chứ! Nói thật cho cô biết, đối với mẫu con gái như cô, tôi thật không có hứng thú! Cô cứ thử cởi hết quần áo xuất hiện trước mặt tôi xem! Thử xem tôi có thèm nhìn cô lấy một cái không??

Misa nghe nói bèn ngừng khóc, đi lại gần sô pha chấp vấn.

Vậy còn nụ hôn đầu của tôi thì sao? Anh có đền nổi không?

Cô bốc phét vừa vừa thôi! Nụ hôn đầu cái khỉ gì chứ?

Chanyeol bưng tách trà đặt trên bàn thong thả uống, chẳng thèm nhìn Misa thử một cái.

Sao anh biết đó không phải? Bộ anh là tôi sao? Hic hic!!! Nói cho anh biết, trong suốt hai mươi mốt năm nay, chưa từng có người con trai nào chạm được vào tay tôi, đừng nói chi là...là...Tóm lại là...tôi hận anh!!!

Vừa dứt lời Misa lập tức vơ vội cái gối ở gần ấy nhắm thẳng phía trước mà ném vào người Chanyeol. Anh chàng Chanyeol dĩ nhiên không hề đề phòng nên đã bị trúng chưởng. Kết quả, anh chàng liền đổ quạu.

Này Jin Misa! Tôi đã nói đó không phải lần đầu tiên cô hôn đàn ông thì chính xác là không phải lần đầu tiên cô hôn đàn ông nhé! Biết thế lúc nãy cứ để mặc kệ cô. Cái đồ Đầu Heo ngốc này thật là ồn ào quá đi! Hơn chín giờ tối rồi đấy! Đã hết giờ làm. Ra khỏi nhà tôi ngay, còn đứng đây lãi nhãi nữa là tôi đăng đoạn video đó cho cô xem!

Chanyeol chỉ tay ra cửa đuổi thẳng, không hề thương tiếc.

Misa nghe anh tuôn một tràn xong liền bưng mặt khóc, tâm trạng vô cùng uất ức.

Được lắm! Park Chanyeol! Anh chỉ giỏi hâm doạ người! Tôi thề không bỏ qua chuyện này đâu! Tôi nhất định sẽ khiến cho anh phải hối hận!

Nói rồi cô vội vã bưng mặt khóc mà chạy một mạch ra cửa.

Cô nàng tiểu bạch thỏ ấy đi rồi, Chanyeol lại vô duyên vô cớ cảm thấy vừa bực bội cũng vừa buồn cười. Anh đặt tách trà đang uống dở xuống bàn, đôi môi quyến rũ khẽ nhếch lên tà mị.

Cô ta là đồ ngốc à? Đã nói là không phải nụ hôn đầu rồi, lại còn cố chấp...

Chanyeol nhẹ nhàng tựa lưng ra ghế. Đôi mắt phượng từ từ nhắm lại có chút hồi tưởng.

Tất nhiên là anh nói đúng, vào chính cái đêm mà cô nàng thỏ trắng nào đó xông nhầm vào nhà anh, thật ra lần đó, cô đã đánh mất đi nụ hôn đầu của mình rồi. Nhưng xem ra khi ấy say quá nên đến lúc tỉnh lại cô nàng đã chẳng còn nhớ một chút gì. Chanyeol biết rõ, nhưng lại chẳng thể giải thích cho cô nghe được. Không lẽ lại phải đứng trước mặt cô nàng ngốc ấy mà nói rằng cái lần đầu tiên cô đột nhập vào nhà tôi ấy, chúng ta đã hôn nhau rồi sao? Thế thì còn mặt mũi, sĩ diện nào nữa chứ.

Thôi thì cứ để cô ta tùy ý muốn nghĩ sao thì nghĩ vậy. Chanyeol thầm suy tư rồi chợt đưa tay lên sờ sờ môi mình, bất giác mỉm cười. Dù sao thì trước hay sau gì cũng chính anh là người độc chiếm cái nụ hôn đầu đó cơ mà. Cô ta tức giận cái gì chứ? Đồ Đầu Heo thật ngốc quá đi thôi.

..........

Misa về đến nhà rồi nhưng trong lòng vẫn còn rất ấm ức. Cô cứ nằm trên giường khóc thút thít. Cô thật sự cảm thấy rất tức giận. Tại sao cô lúc nào cũng là người bị bắt nạt hết vậy? Cô thật ghét cay ghét đắng cái tên Park Chanyeol đó! Nụ hôn đầu của cô giữ gìn hơn hai mươi năm nay là để trao cho người mà cô yêu thương, hôm nay không ngờ lại bị tên hàng xóm đáng ghét cướp mất.

Mới nhớ lại thôi mà đã thất phẫn nộ đến như thế này rồi. Misa bực tức ngồi dậy vò tóc, cứ cái đà này, chắc cô bị máu lên não chết sớm quá! Phải làm cái gì đó để quên đi hết muộn phiền thôi.

Nghĩ thế, Misa bèn mở điện thoại ra xem. Hay là cứ lên mạng đọc tin giải trí cho khuây khoả vậy. Lick vào trình duyệt opera mini, cô kiên nhẫn chờ hiển thị kết quả.

Nhưng khi màn hình vừa load xong, lập tức một dòng chữ to tướng đập vào mắt cô:

[ TinnhacKpop - Tin tức giải trí mới nhất về nhóm nhạc thần tượng EXO - Phản ứng đáng yêu của EXO Chanyeol khi bị bọ chui vào áo. Đến anh chàng cao khều của EXO cũng phải sợ con vật này. ]

Cái gì chứ!!!

Chanyeol!!! Chanyeol!!! Chanyeol!!! Chanyeol!!!

Đi đâu cũng Chanyeol hết!!! Đáng ghét!!! Chanyeol chết bầm!!! Chanyeol chết tiệt!!! Biến hết đi!!!

Misa đổ quạu, ném cái điện thoại rơi xuống đất.

Ở đâu cũng thấy anh ta hết! Gặp cả ngày chưa đủ sao? Ban đêm về nhà lên web cũng gặp. Anh ta đúng là đồ sao chổi chà mà!

Misa bực mình ngồi im vài giây rồi như nhớ ra điều gì, cô nàng vội vàng xuống giường nhặt chiếc điện thoại bị rơi lúc nãy lên mà suýt xoa.

Haizz!!! Cũng may là chưa vỡ màn hình.

Cô phủi phủi rồi nói tiếp, điệu bộ vô cùng ăn năn hối hận.

Điện thoại à! Xin lỗi mày nha! Tao không nên ném mày đi như thế! Mày mà bị hư một cái là tao phải lấy tiền đâu ra để mua cái mới đây! Đừng giận tao nha!

( Mía tự kỉ nặng rồi! Đi nói chuyện với điện thoại! )

Misa vội vàng thử bật điện thoại lên. Thật may quá! Vẫn còn hoạt động được, màn hình vẫn ở trong cửa sổ opera mini. Cô định thoát ra nhưng vài giây sau đó, cô chợt liếc mắt xuống tựa đề tin tức lúc nãy mà đọc lại.

Cái gì cơ?? Con vật khiến anh chàng cao khều như Chanyeol của EXO cũng phải khiếp sợ sao???

Misa lập tức mở tin đó ra xem thật chi tiết. Cô chăm chú đọc cẩn thận kỹ lưỡng, từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, còn kỹ hơn cả lúc đọc mấy quyển tiểu thuyết ngôn tình mà cô yêu thích nữa. Sợ mình nhìn nhầm nên cô đã đọc đi, đọc lại không dưới năm lần.

Kết quả là sau khi lần đọc thứ năm kết thúc, Misa bỗng đờ người ra vài giây rồi đột nhiên cô giơ tay vỗ đùi một cái bốp.

Háhahaha háhahaha háhahaha!!!

Tiếng cười sảng khoái vang lên giòn tan như pháo nổ ngày Tết. Đã lâu lắm rồi Misa mới lại cười thoả mái, vui vẻ đến như vậy.

Park Chanyeol! Không ngờ một người to xác như anh mà lại đi sợ một con gián!!! Hahaha!!! Ông trời giúp mình rồi!!! Ôi!!! Yêu quá!!!

Misa ôm cái điện thoại hôn chùn chụt.

Yêu cái người đăng bài báo này quá!!! Kamsanida!!! Trời ơi!!! Kamsa nhiều nha!!! Tôi đã biết làm sao để trả thù anh rồi!!! Háháhá!!!

Misa vui sướng đến không kiểm soát được bản thân. Tạm thời kìm nép cơn kích động, cô nàng mở điện thoại, vào danh bạ ấn tìm đến một dãy số rồi bấm gọi.

Alo! Là Eunhee hả? Tớ hỏi này! Có phải trong kho chứa đồ của nhà cậu có nhiều gián lắm không?

Đầu giây bên kia truyền đến một giọng ngái ngủ.

Misa, sao cứ khuya thế này cậu mà gọi điện cho tớ là cứ toàn nói mấy chuyện khó hiểu không vậy? Lần trước là Instagram của Chanyeol Oppa, lần này lại là gián. Cậu lại định bày trò gì nữa đây?

Ơ!!! Eunhee à! Không có đâu!!! Tại vì tớ có chuyện gấp lắm! Mà cậu chưa trả lời câu hỏi của tớ đấy!

Ừ! Đúng rồi đó! Ở nhà kho đằng sau của tớ là nguyên một hệ sinh thái gián luôn. Nhưng mà cậu đừng lo! Thím giúp việc nhà tớ chiều nay đã mua bình xịt côn trùng rồi. Ngày mai là sẽ không còn một em gián nào còn sống ở trong ấy nữa đâu!

Ê!!!Ê!!!! Cậu không được làm thế đâu!!! Không nên giết hại động vật!!! Thật ra là giết cũng được nhưng mà trước khi giết hãy bắt cho tới cỡ vài chục em đã!!!

Cáiii giềềề!!! Cậu đùa ấy à??? Tự nhiên cậu bắt gián làm chi??? Đáng sợ muốn chết!!! Nè đừng có nói là cậu muốn nuôi đó nha!!! Tớ hỏi thật nè, bây giờ cậu có đang tỉnh táo không đó, hay là uống say rồi???

Tớ hoàn toàn tỉnh táo! Tớ nói thật đó! Thực ra là không phải tớ nuôi mà dùng nó để chữa bệnh!

Cậu nói sao?? Gián mà chữa bệnh được à?? Lần đầu tiên tớ nghe nói đấy!!

Thật mà! Chữa bệnh máu lên não đó! Vậy nha! Tớ cần gấp lắm! Mai cậu mang đến cho tớ đi!

Thôi được rồi! Sợ Jin đại tiểu thư mà cậu luôn ấy! Ngày mai tớ sẽ bảo thím giúp việc bắt cho cậu! Yên tâm nha!

Cuối cùng thì cô nàng Eunhee cũng thoả hiệp.

Okie luôn!! Mai cậu chịu khó mang đến nhà tớ sớm nha!! Bye cậu yêu của tớ! Chúc ngủ ngon nha! Mơ đẹp nà! Mơ thấy mấy oppa EXO của cậu nhé!

Misa không quên nịnh nọt. Cái gì chứ chúc kiểu này là Eunhee nhà ta thích lắm.

Ờ! Cậu cũng vậy!

Tắt điện thoại rồi, Misa ngồi trên giường cứ khoái chí cười mãi không thôi. Tâm trạng cô nàng phải nói là vô cùng, vô cùng phấn khích. Chỉ hận không thể điều khiển cho trời nhanh đến sáng lên một chút. Cô nở nụ cười vô cùng nguy hiểm, nắm chắc phần thắng trong tay.

Hàng xóm đáng ghét!!!

Để xem ngày mai, tôi trả thù anh ra sao đây???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.