[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 80: Chương 80: Thêm Một Bước Gần Gũi




CHƯƠNG 80: THÊM MỘT BƯỚC GẦN GŨI

Severus cũng không biết Voldemort lòng dạ hẹp hòi đã gây phiền toái cho vợ chồng Potter, y ngay trước khi bác sĩ chủ trì chạy đến, liền đem ma dược cho Lily dùng, tuy rằng James ở bên cạnh vẻ mặt vặn vẹo, nhưng rõ ràng Lily rất tin tưởng y, hoặc là nói giống như bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng, không nói hai lời liền uống cạn.

Hippocrates Smethwyck vội vã chạy đến cũng là vẻ mặt rối rắm đứng ở trước giường, khẩn trương vung đũa phép kiểm tra đo lường thân thể Lily, cũng may là ông nghe được lời nói của Voldemort trước đám phóng viên nên mới chạy đến, nếu không ông nhất định đã nhảy dựng lên. Merlin, ma dược cũng không thể dùng lung tung. Loại ma dược có thể nói là kỳ tích này cũng chưa từng xuất hiện, Prince mới tròn mười sáu tuổi, ông cần có trách nhiệm với bệnh nhân.

Severus từ khi Smethwyck tiến vào liền lẳng lặng đứng thẳng một bên, y nhìn thấy Voldemort đi vào, tự nhiên ra đón. Ma dược hoàn toàn có hiệu lực còn cần thời gian nửa ngày, y không cần chờ tiếp, vốn hôm nay chính là thứ hai, y có thể không lên lớp, nhưng lớp Nghiên cứu Muggle học của Voldemort vào buổi chiều thì không thể vắng mặt.

“Quý ngài Chúa tể Hắc ám!”

Hipocrates Smethwyck cung kính hành lễ.

Voldemort mỉm cười nhìn Severus đến gần, sau khi nghe thấy lời chào hỏi ân cần của Smethwyck thì gật đầu chào hỏi:

“Ngài Smethwyck, nếu không ngại, chúng tôi xin rời đi trước, hôm nay còn có lớp ở Hogwarts.”

Lily vừa nghe vậy liền vội vàng không nỡ ngẩng đầu:

“Severus!”

Đối với bạn tốt mang đến cho cô một cuộc sống mới, trong lòng là tràn ngập cảm kích, nhưng dù sao bác sĩ còn chưa chẩn đoán được độc sói đã hoàn toàn biến mất chưa, cô vẫn lo lắng đây chỉ là ảo giác của cô.

Cảm tình của James với Severus hiện tại vô cùng phức tạp, vừa cảm kích y giúp Lily, trong lòng lại càng thêm ghen tị, nhìn vẻ mặt Lily bất an không yên, không khỏi siết chặt nắm tay, muốn nói ra lời giữ lại, cuối cùng lại không nói gì cả.

Voldemort trào phúng liếc mắt nhìn cậu, chờ Severus quyết định.

Ánh mắt Severus lóe lên, hơi mím môi bình thản nói:

“Lily, cậu nghỉ ngơi cẩn thận đi. Nhiều nhất là sáu tiếng nữa, độc sói trong cơ thể cậu sẽ biến mất, không cần lo lắng.”

Vừa rồi nhìn thấy hành động giữa James và Lily khiến y cực kỳ xúc động, có một số việc y cần suy nghĩ lại cẩn thận.

Hai mắt đỏ sậm của Voldemort chợt lóe lên ý cười, tạm biệt Smethwyck, cùng Severus rời khỏi St. Mungo.

Lily nhìn bạn tốt rời đi, trong lòng dâng lên cảm giác mất mát và mờ mịt, đây là lần đầu tiên Severus dứt khoát từ chối lời thỉnh cầu của cô, dưới tình huống cô bị thương nghiêm trọng như vậy, thậm chí đây còn chỉ là một thỉnh cầu nho nhỏ. Việc này khiến cô hoàn toàn ý thức được, Severus không bao giờ có thể giống như trước đây cưng chiều cô. Không biết vì sao, Lily bỗng nhiên hâm mộ người sau này có thể có được chân tâm của bạn tốt, Severus tuy rằng tình cảm khép kín, nhưng đối với người cậu ấy để ý, cũng là trả giá bằng cả tấm lòng.

Lily nhìn về phía James đang chăm chú nhìn cô, tuy rằng James luôn kích động bừa bãi, không trưởng thành trầm tĩnh, khôn khéo mạnh mẽ bằng Severus, nhưng là cũng toàn tâm toàn ý với cô, thậm chí ngay cả khi cô bị nhiễm độc sói cũng không rời không cách, không khỏi mỉm cười với James, khiến James vốn lo lắng lại đố kỵ lập tức rơi vào trạng thái ngây ngốc, nếu vấn đề độc sói còn chưa được giải quyết hoàn toàn, có lẽ Lily thật sự sẽ bật cười ra tiếng.

Bọn họ cũng chưa phát hiện ra, lúc này Smethwyck hoảng sợ mở to mắt nhìn bóng dáng hai Slytherin tóc đen rời đi, hoài nghi ông không phải là hoa mắt, ông lại thấy thiếu niên Prince và Chúa tể Hắc ám sóng vai rời đi. Khi nào thì vị vua Slytherin cao ngạo, lại hạ thấp tư thái với một phù thủy vị thành niên, cho dù đó là Bậc thầy Ma dược tuổi trẻ nhất có thiên tư xuất chúng?

Lời nói của Severus quả thực là không sai, sau giờ cơm trưa, Smethwyck lại đến kiểm tra thân thể Lily, độc sói đã hoàn toàn biến mất, tin tức mà Voldemort trả lời cho phóng viên vào buổi sáng trong một ngày đã truyền khắp toàn bộ thế giới phép thuật của nước Anh, đầu đường cuối ngõ không ngớt tiếng bàn luận.

Ngoại trừ chỉ trích nghiêng về một phía với phù thủy chính nghĩa vĩ đại nhất, chính là ma dược thần kỳ do Bậc thầy Ma dược trẻ tuổi nhất phát minh có thể thay đổi số phận của toàn bộ tộc người sói. Khác với ma dược máu trong, ma dược phòng dịch độc sói hoàn toàn là do Severus phát minh ra, ma dược máu trong nói như thế nào cũng chỉ có thể là truyền thừa của gia tộc Prince, mà ma dược phòng dịch độc sói hoàn toàn tỏ rõ thiên phú hơn người của Bậc thầy Độc dược.

Các thầy trò ở Hogwarts cũng nhận được tin tức này vào buổi chiều tà, các sư tử nhỏ của Gryffindor là vui vẻ nhất, bởi vì bọn họ ở cách người sói gần nhất, hơn nữa bạn học của bọn họ bị lây nhiễm độc sói, những phù thủy nhỏ khác cũng thả lỏng được tâm tình căng thẳng, đám rắn nhỏ của Slytherin thì vẻ mặt kiêu ngạo, bất kể là Chúa tể Hắc ám trong cuộc tranh đấu với phù thủy chính nghĩa đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong, hay là vì đàn anh trong nhà đã có được thành tựu khó có thể đạt được, đều chứng minh một cách đầy đủ sự vĩ đại của nhà bọn họ.

Severus lúc này lại trở thành tiêu điểm của các phù thủy lúc này lại một mình ngồi im lặng ở trước bàn. Trước đó y vẫn nghĩ mãi mà không hiểu được, vì sao Lily cuối cùng lại lựa chọn James Potter, cho dù biết Lily chỉ là một thiếu nữ phù thủy bình thường, nhưng là sự chán ghét với Potter lúc trước cũng là thực. Cho dù là sau năm thứ sáu James bởi vì không hề điên cuồng khiêu khích y nữa mà có vẻ trưởng thành một chút, nhưng cũng sẽ không sửa lại tính cuồng vọng tự đại của cậu ta, cùng cá tính xúc động ngu ngốc.

Nhưng là từ đêm qua cho đến buổi sáng hôm nay, y bỗng nhiên hiểu được lựa chọn của Lily. Lời nói thẳng thắn cùng theo đuổi nhiệt liệt, lại thêm cuồng nhiệt liều lĩnh, James sẽ luôn luôn không hề che giấu tình cảm của cậu ta, Lily bị cậu ta làm cảm động cũng là chuyện bình thường.

Còn y đâu, y luôn luôn là người không giỏi trong việc biểu lộ tình cảm, trong lúc ở chung với Voldemort, từ lúc ban đầu không bận tậm đến lời thổ lộ của Voldemort rồi cuối cùng là thích, cho dù là lần đó Voldemort hỏi y có thích hắn hay không, cũng chỉ gật đầu thừa nhận. Y vẫn luôn bị động nhận, nhưng là như vậy y bỗng nhiên cảm thấy thật đáng giận, giống như là đương nhiên tiếp nhận tình cảm của Voldemort nhưng vẫn keo kiệt trả giá.

Severus nhớ tới lời nói của mũ miện, yêu? Y rất thích người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia, nhưng lại không biết đó có phải là yêu hay không, y từng yêu Lily, loại hèn mọn, chua xót, lại cẩn thận mong chờ này, hoàn toàn khác với hiện tại. Y quả thực là để ý đến Voldemort, thậm chí chờ mong có thể tiếp tục sống với nhau, vậy rốt cuộc có phải là yêu hay không đây? Y lại phải đáp lại như thế nào?

Voldemort vội vàng xử lý xong công vụ đi vào phòng ngủ, liền thấy Severus của hắn đưa lưng về phía hắn cúi đầu ngồi ở trước bàn, rõ ràng là đã tắm rửa xong, mái tóc hơi dài màu đen ướt sũng buông xuống vai, áo ngủ cũng ướt đẫm.

Hắn vội vàng triệu hồi một cái khăn bông đến, đặt lên mái tóc của Severus cẩn thận lau khô, cũng may bởi vì Severus si mê ma dược không biết chăm sóc chính mình, lò sưởi trong tường sớm đã bị hắn điều chỉnh, toàn bộ quần áo bao gồm cả áo choàng tắm đều cố ý ếm thần chú giữ ấm, nếu không vào mùa động rét lạnh, cho dù là phù thủy có ma lực mạnh mẽ, thân thể cũng không chịu đựng nổi.

“Sev, không phải đã nói là không được để tóc ướt như vậy sao?”

Voldemort nhẹ giọng trách cứ.

Severus vào lúc Voldemort đặt khăn bông trên đầu y chà lau mới lấy lại tinh thần, lại nghe thấy tiếng hắn trách cứ, không biết vì sao lại tràn ngập cảm giác ngọt ngào, vẫn không nhúc nhích tùy ý người kia bận rộn ở phía sau.

Voldemort cảm thấy có chút kỳ lại nhẹ nhàng ôm lấy Severus:

“Là đang suy nghĩ, về sau lại phải trốn ở dưới hầm sao?”

Voldemort từ khi dùng cơm đã chú ý tới sự nóng bỏng của các phù thủy nhỏ hướng về Severus, chỉ nghĩ rằng Severus chán ghét sự phiền toái, vinh quang tuy rằng là điều mà mỗi Slytherin đều theo đuổi, nhưng đối với Severus đã làm Xà vương của hầm hai mươi năm mà nói, sự sùng bái và ngưỡng mộ của các phù thủy nhỏ rõ ràng là cũng không thể khiến y có bất cứ cảm giác thành tựu nào.

Severus có tâm sự trong lòng trầm mặc lắc lắc đầu:

“Không có gì.”

Voldemort đã sớm quen với sự trầm lắng của Severus, cúi đầu tìm lấy một nụ hôn trên môi, dặn dò y lên giường nghỉ ngơi trước, đi vào phòng tắm.

Tắm rửa xong Voldemort mới nhớ ra, hiện tại cùng lắm chỉ bảy tám giờ, Severus cũng đã tắm rửa thay quần áo chuẩn bị nghỉ ngơi, thật sự quá sớm. Không khỏi nghiêng người nằm xuống, ôm lấy Severus lo lắng hỏi.

“Sao vậy, có phải là miệng vết thương ngày hôm qua còn chưa đỡ hơn không?”

Severus nằm ở trong lòng Voldemort bất an vặn vẹo, y vỗn nghĩ trong khoảng thời gian hai người ở chung thì dần dần tích tụ lại, bị ôm chặt vào lòng của người kia, chóp mũi tràn đầy mùi thơm của người đàn ông sau khi tắm, liền cảm thấy toàn thân khô nóng.

Lúc này bị Voldemort giở trò kiểm tra, càng cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hô hấp dồn dập, thân thể cũng bắt đầu run rẩy.

Voldemort còn chưa kiểm tra gì cả, kinh ngạc ngẩng đầu lên, liền thấy hai má trắng nõn của Severus bắt đầu hồng lên, hai mắt thâm thúy như hắc diệu thạch như phủ một lớp sương mù, cái trán trơn bóng thậm chí còn rịn ra chút mồ hôi, rõ ràng là động tình.

“Sev!”

Voldemort khàn khàn gọi một tiếng, nhịn không được nặng nề hôn lên đôi môi cánh hoa hơi mở của y, tùy ý hút khuấy trong miệng y, kịch liệt quấn quít khiến chỉ bạc không kịp nuốt xuống uốn lượn tràn ra khỏi khóe miệng, cánh tay thon dài mạnh mẽ dễ dàng kéo áo ngủ vốn đã bị hắn cởi ra, chui vào trong áo vuốt ve da thịt nhẵn nhụi trơn bóng, dao động trên dưới trên thân thể xinh đẹp.

Severus bị kích thích nóng bỏng của Voldemort khiến cho toàn thân mềm nhũn, hai tay nắm chặt ga giường ở dưới thân, khi Voldemort chuyển đôi môi lửa nóng đi thì, không ngừng phát ra tiếng thở dốc rất nhỏ.

Voldemort cũng không biết là nguyên gì khiến cho Severus động tình, nhưng cơ hội khó có được như vậy, Slytherin giỏi về nắm bắt tự nhiên là phải nắm chặt lấy. Hắn không ngừng chế tạo từng đợt sóng khoái cảm trên thân thể đang dần dần rộng mở của Severus, khiến y chỉ có thể theo động tác của hắn phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

“Rầm rầm rầm…”

Ngay khi Voldemort định dứt khoát kéo quần áo của Severus xuống, xoa thứ đã ngạo nghễ đứng thẳng kia thì, cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa mạnh mẽ.

Severus cả kinh, vội vàng đẩy Voldemort đang làm bừa trên người y ra, nhìn thấy từng dấu vết diễm tình loang lổ trên người mình. Ấn ký tình sắc, khiến hai má vốn đã đỏ ửng gần như sắp trích được ra máu, hai tay run rẩy túm lại vạt áo đã tán loạn.

Voldemort mắt thấy thời cơ cực tốt như vậy bay mất, lập tức cắn răng, nổi giận muốn đứng dậy đáp trả.

Severus hoảng sợ, vội vàng giữ chặt người kia, nghe được ngoài cửa liên tục truyền đến tiếng đập cửa, ổn định tâm thần lại xuống giường đi ra mở cửa, cố hắng giọng lên tiếng quát hỏi:

“Ai?”

Ngoài cửa im lặng một chút, truyền đến tiếng Sirius lớn giọng:

“A, Severus, là mình, Sirius Black!”

Severus như thế nào cũng không ngờ được Sirius hẳn là nên ở phòng chữa bệnh lại chạy tới, nghĩ đến buổi sáng hôm nay kêu Regulus cầm ma dược mọc xương đến, hắn là tác dụng của ma dược rất tốt, người vốn hẳn là phải nằm nửa tháng lại có thể chạy đến hầm. Nghĩ đến nếu không phải là cậu ta chen ngang, lần này chỉ sợ thật sự phải…, Severus đã trấn tĩnh lại lập tức đỏ mặt lên.

“Chuyện gì?”

Nghĩ đến cá tính không chịu từ bỏ của Sirius, lại bổ sung thêm một câu:

“Tôi đã ngủ rồi, có việc gì ngày mai nói sau!”

Sirius vừa nghe vậy liền thất vọng, cậu biết Severus nói như vậy liền có nghĩa là sẽ không mở cửa, cậu còn muốn chia sẻ niềm vui sướng với Severus mà, hiện tại ngoại trừ Rael, cậu cũng không tìm ra ai có thể nói chuyện.

“À, chính là chuyện Lily đã hoàn toàn không còn làm sao nữa. Sáng mai có thể ra viện rồi. Còn có, Remus cũng được thả về đây.”

Voldemort vẫn chú ý động tĩnh, vừa nghe liền hận không thể ếm mấy bùa ‘Crucio’ lên người Sirius, lúc chiều tối người trong Hogwarst gần như đều đã biết, cho dù tên nhóc này ở phòng chữa bệnh tin tức biết muộn, lại muốn nói cho Severus có quan hệ với Lily Evans tin tức cô ta ra viện, cũng không cần xông vào hầm lúc này đi.

Lần đầu tiên Voldemort cảm thấy hối hận mình đã cởi bỏ cục diện đối lập của nhà rắn và sư tử quá nhanh, nếu không Sirius chỉ cần đến phòng sinh hoạt chung đã bị đánh bay về, cho dù có áo Tàng hình, chỉ cần Regulus không dám gõ cửa, tên nhóc đó sẽ không thể mò vào đây. Voldemort oán hận đi chân trần xuống giường, tiến lên ôm lấy Severus quần áo mỏng manh, đặt y lên cửa nhẹ nhàng liếm mút vành tai cùng da thịt trắng nõn trên cổ. Hai tay mạnh mẽ cũng bắt đầu xoa nắn trên người y.

Severus bất ngờ không kịp phòng bị, thiếu chút nữa rên ra tiếng, vội vàng đưa tay đẩy ra, nhưng làm như thế nào cũng không đẩy ra được người đàn ông cố chấp này. Sirius còn đứng ở bên ngoài cách một cánh cửa mỏng, y không dám có động tác quá lớn, vội vàng mở miệng đuổi Sirius:

“Biết, không có việc gì thì về đi!”

Sirius ở ngoài cửa thất vọng trả lời, sau đó tiếng bước chân bắt đầu đi xa dần, Severus rốt cuộc thở phào một hơi, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Voldemort một cái. Lại bị Ma Vương mắt đỏ ôm ngang lấy, bước nhanh vài bước đặt lên trên giường.

Nhìn Severus giãy dụa không ngừng, Voldemort biết Severus bị kinh hách sẽ tuyệt đối không đồng ý tiếp tục, không khỏi càng thêm bất mãn với Sirius Black, con ngươi đỏ sậm nhìn chằm chằm vào Severus sắc mặt ửng hồng:

“Sev, giúp ta một chút có được không?!”

Nói rồi kéo tay y xuống phía dưới.

Severus bị nhiệt độ nóng bỏng trong tay làm cho hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn vào hai mắt Voldemort đang bị dục vọng tra tấn, khẩn trương nuốt một ngụm, như bị ma xui quỷ khiến mà gật gật đầu.

Đêm nay Voldemort cuối cùng cũng được thư giải một chút dục vọng áp chế gần nửa năm nay, cảm thấy mỹ mãn thở hổn hển ôm lấy Severus chậm rãi tiến vào mộng đẹp.

Dưới ánh đèn phép thuật mờ ảo, Severus lại thật lâu chưa thể ngủ được, có lẽ là sự biến mất của mũ miện mang đến cho y xúc động quá lớn, có lẽ là muốn thử thay đổi sự bị động từ trước đến nay, cho nên y mới có thể cho phép Voldemort tiến thêm một bước gần gũi.

Đây vẫn là lần đầu tiên hai người thân mật như vậy, tuy rằng không làm đến cuối cùng, nhưng loại quấn quít khiến người ta mặt đỏ tai hồng này, đã khiến y bị đánh tơi bời để mặc người kia sắp xếp. Severus nghiêng người tiến sát vào ôm ấp ấm áp, mờ mịt nghĩ, thì ra loại chuyện này cũng không xấu hổ như y vẫn nghĩ, thậm chí còn có loại cảm giác ngọt ngào cùng an tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.