Còn về Bạch Tử Phàm.
Chỉ có hắn mới hiểu rõ, nỗi đau khổ của Ngu Yên Vũ là đau đớn cỡ nào, nó còn đau hơn cả những vệt nặng nhất về da thịt mà nàng đã trải qua.
Vì đơn giản, đó chính là sự đau đớn thảm thiết nhất về mặt tinh thân.
Hãy thử nghĩ mà xem.
Một cô bé đang sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình, được mọi người yêu thương, che chở.
Xem nàng như một hòn ngọc quý trên tay, nâng trên tay thì sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan.
Ấy vậy mà chỉ sau một đêm, cô bé ấy bỗng chốc đã mất tất cả, mất đi những người thân thường nhất của cuộc đời mình.
Đấy là cỡ nào tàn khốc, là cỡ nào đau đớn, là cỡ nào không thể chấp nhận được đối với một người bình thường chứ?
Vậy mà cố bé ấy, lại phải đón nhận tất cả những thứ ấy, những sự thật tàn khốc ấy, khi nàng mới chỉ tròn 10 tuổi.
Thử hỏi.
Ý chí của của cô bé phải mạnh mẽ tới mức nào? Nghị lực của cô bé phải phi thường tới mức nào?
Mới có thể vượt qua được cái sự thật tàn khốc ấy, cái nỗi đau trùng kích tinh thần mãnh liệt ấy chứ?
Nhưng đấy, chỉ là những buồn bã, những cảm khái trong tích tắc mà 2 người bọn họ xâm nhập vào tận sâu linh hồn của nhau, để thấu hiểu nhau hơn mà thôi.
Điều đó không làm ảnh hưởng tới niềm tận hoan hiện tại của bọn họ.
Không làm ảnh hưởng tới cơn vui của hoan ái trong khúc cao trào đang lên tới đỉnh điểm này mang lại.
2 người bọn họ hiện tại đã theo trạng vong ngã dần dần tỉnh táo trở lại.
Cơn dục hỏa mãnh liệt hơn cả những loại xuân dược mạnh nhất cũng đã được dập tắt.
Mà chỉ còn đó, cơn dục vọng nguyên thủy nhất của giới tính.
Của những nỗi cô đơn hằng an ủi nhau.
Lúc này, giữa Bạch Tử Phàm cùng Ngu Yên Vũ đã có thêm sự liên kết giữa linh hồn, nên có thể nói là, khoái cảm mà bọn họ nhận được sẽ cảm thêm gấp đôi so thông thường.
Vậy là.
Tiếng va chạm ngày càng dữ dội, như từng đợt sóng biến tát vào bờ, vang lên không ngừng nghỉ.
Mãi tới một lúc sau, cả 2 người bọn họ đã đạt tới một cỗ Khoái cảm tuyệt đỉnh trước này chưa từng.
Chỉ thấy thân hình của Bạch Tử Phàm cùng Ngu Yên Vũ liền run lên từng đợt.
Khoảng mười lần sau đó, tiếp nhận cơn cao trào thăng hoa của Bạch Tử Phàm, toàn thân Ngu Yên Vũ mềm nhũn, vô lực ôm lấy Bạch Tử Phàm.
Nhất thời tạo thành cảnh 2 thân thể trắng trắng bóng, một cường tráng, một mềm mại co dãn, quấn quyết vào nhau, cộng phó vân tiêu.
Ở xung quanh nơi bọn họ thiếp đi.
Từng cánh hoa mỏng manh, mang những loại màu sắc khác nhau, đang tung bay trên khắp không trung, sau đó rơi xuống đất tạo thành một hình trái tim, chúc phúc cho đôi nam nữ.
Những cánh hoa này đã tạo thành những khung cảnh lãng mạn bậc nhất, hơn cả những câu chuyện ngôn tình lãng mạn nhất.
......
Một lúc sau
Mưa gió qua đi, cỏ thơm um tùm đại địa, trở nên vũng bùn mà trơn bóng.
Ngu Yên Vũ nhờ thần thức cường đại mình, nàng đã tỉnh dậy trước Bạch Tử Phàm.
Trải qua một phen phát tiết, nàng tựa hồ cuối cùng cũng đã tỉnh táo một lại một điểm.
Nàng ngơ ngác nhớ lại chuyện vừa mới phát sinh, nhớ lại giấc mơ màng vừa mới xuất hiện trong linh hồn của nàng.
Tất cả đối với nàng, thật sự mà nói, nó giống như một giấc mộng vậy.
Nhưng nàng rõ hơn ai hết, đây chính là sự thật mà không phải là giấc mộng.
Nàng đã có người nam nhân duy nhất của đời mình, người nam nhân cần nàng phải bảo vệ, cần nàng chở che.
Ánh mắt của nàng phức tạp ngước lên nhìn lấy gương mặt của người nam nhân đầu tiên cũng là duy nhất của nàng, đang trong bộ dạng quấn chặt lấy nàng.
Mà chính nàng trong vô thức cũng đã chủ động quấn lấy người nam đó.
Chỉ là lúc này, ánh mắt của Ngu Yên Vũ bỗng mở to cả kinh.
Bởi vì
Trước mắt cái này Bạch Tử Phàm, khuôn mặt đường cong có thể xưng hoàn mỹ, có nam tử dương cương chi khí, mày rậm, mũi cao, hai tròng mắt trong vắt có thần, bờ môi độ cong cùng hình dạng vừa đúng.
Ngũ quan không thay đổi, nhưng lại càng tinh xảo hơn càng hoàn mỹ hơn.
Khí chất trên người của hắn, lại có thêm phần phiêu dật, nội liễm.
Và ẩn chứa trong cái nội liễm ấy, vô hình chung lại có loại bá khí như có như không hấp dẫn nàng, làm nàng say mê.
Có thể nói.
Bạch Tử Phàm này vẫn là Bạch Tử Phàm, những đã không phải là Bạch Tử Phàm trước kia mà Ngu Yên Vũ quen biết.
Hay nói theo cách khác, sau khi đã tiến hành song tu vùng Ngu Yên Vũ.
Bạch Tử Phàm đã Phá kén thành bướm - Thoát thai hoán cốt.
Thay đổi hoàn toàn cả về khí chất lẫn hình dạng.
Khiến ánh mắt của Ngu Yên Vũ không khỏi thất thần tại trên mặt của Bạch Tử Phàm dừng lại mấy giây.
Sau đó nàng có chút quay đầu, bịt tai trộm chuông tựa như dời ánh mắt.
Trong lòng nàng âm thầm nói: “Hừ, xem như bộ dạng này còn miễn cưỡng coi như tương xứng với bản Giáo chủ.”
Hệ thống thông báo 'ting':【Ngu Yên Vũ (độ thân mật +40) = (tổng độ thân mật +55/100) 】
Nhưng đúng lúc này, sắc mắt của Ngu Yên Vũ bỗng trở nên cứng đờ, nàng liếc mắt nhìn xuống.
Không biết tên Bạch Tử Phàm này đang mơ tới cái gì, mà một đôi bàn tay hư hỏng của hắn lại đang không ngừng...không ngừng nhào bột...nhào bột bên dưới.
Khiến sắc mặt của Ngu Yên Vũ không tự chủ được hồng lên, ánh mắt hơi chút băng lãnh liếc nhìn Bạch Tử Phàm, nhưng chỉ thấy hắn đang say giấc ngủ một cách yên lành như một đứa bé.
Ngu Yên Vũ đang định trừng phạt hắn một chút, nhưng khi thấy bộ dạng này của hắn, cuối cùng nàng thở dài một hơn, nhẹ nhàng nhấc đôi tay của hắn ra.
Ngu Yên Vũ chậm rãi ngồi dậy, lấy ra một bộ y phục mới mặc vào, nàng không muốn mình tiếp tục ở trong cái tình cảnh xấu hổ này nữa.
Tình cảnh này, lấy tâm cảnh như nàng, cũng không biết tiếp theo nên làm sao đối mặt đối mặt với Bạch Tử Phàm.
Nhất là khi, cứ nghĩ đến trước kia, nàng còn định dùng nữ sắc để thu phục hắn, nhưng không ngờ đến bây giờ, lại chính nàng tự mình bồi lên.
Mà nghĩ tới nữ sắc, lại nhớ tới cái ước mơ của Bạch Tử Phàm.
Ánh mắt của Ngu Yên Vũ không khỏi hiện lên vẻ băng lãnh sắc bén khiếp người.
Trước kia nàng không quản, nhưng bây giờ, hắn đã là người nam nhân của nàng, nàng nhất định phải dạy dỗ lại tư tưởng của hắn lại một chút.
Quyết không cho phép hắn có mờ ám với bất kỳ một nữ nhân nào khác ngoài nàng ra.
Nàng khi đã yêu sẽ yêu rất mãnh liệt, nên độ chiếm hữu đối với nam nhân của mình cũng sẽ rất mãnh liệt.
Đấy mới thật sự chân chính là Ngu Yên Vũ, tràn đầy sự kiêu ngạo, tràn đầy sự tự tin.
Một Ngu Yên Vũ dám yêu dám hận.
Sau đó, Ngu Yên Vũ tiến hành đả tọa, nàng đã cảm nhận được những sự thay đổi trong thân thể của mình.
Ngoài việc tu vi của nàng đã quay lại như cũ, hơn nữa tựa hồ còn có dấu hiệu tịnh tiến lớn ra.
Âm Dương Phượng Hoàng Diễm cùng đã hoàn mỹ dung hợp vào trong thân thể của nàng.
Thái Âm Tiên Thể bị khuyết thiếu của nàng, cũng đã được nguồn nguyên dương dồi dào của Bạch Tử Phàm chữa trị.
(Còn tiếp)
P/s: Tại hạ đang định đi ngủ nhưng thấy thông báo đạo hữu [quang tinh bui] lại tặng quà.
Tại hạ quyết định thức dậy, gõ thêm chữ để đăng chương.