Editor: Tịch Sương
Beta: Mộc Ly Tâm
Mục Thiên Thiên về đến nhà, dọc theo đường đi nghe Đoạn Tử Ngọc an ủi, còn muốn làm bộ dáng thương tâm gần chết, đã sớm cực kỳ mệt mỏi, cho nên một mình nằm ở trên giường liền ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai, Mục Thiên Thiên khi tỉnh lại, đã là buổi chiều. Liền nghe hệ thống hưng phấn mà nói cho cô biết Âu Dương Vũ bị giam ở nhà. Cũng là, Âu Dương Vũ ngày hôm qua vốn muốn tìm Đoạn Tử Ngọc nghĩ kế, kết quả bởi vì Mục Thiên Thiên đến, khiến Âu Dương Vũ tức giận bỏ lại Đoạn Tử Ngọc đi. Về đến nhà Âu Dương Vũ, hướng mẹ hắn rõ ràng bày tỏ tình yêu của bản thân đối với Kim Dao Dao tuyệt đối kiên định, đồng thời đe dọa nếu như mẹ hắn không đồng ý hắn liền từ bỏ quyền thừa kế , rời khỏi nhà. Âu Dương Vũ tự cho đó là một biện pháp tốt, có thể khiến cho mẹ hắn thỏa hiệp, dù sao trong nhà chỉ có một người thừa kế là hắn. Nhưng Âu Dương Vũ không nghĩ tới, cái hắn gọi là liều lĩnh khiến mẹ hắn tức giận không thôi, ra lệnh đem Âu Dương Vũ giam ở nhà, để cho hắn thanh tỉnh đầu óc một chút. Thực ra Mục Thiên Thiên cá nhân cho rằng chủ tịch Âu làm như vậy còn chưa đủ ác, nếu như là cô, cô liền đem Âu Dương Vũ một chân đá xuống hồ bơi, như vậy mới gọi là thanh tỉnh đầu óc. Hoặc sai người hầu ấn đầu Âu Dương Vũ vào hồ bơi cho hắn tắm một chút. Bởi vậy có thể thấy được, mẹ của Âu Dương Vũ thực chất là một người ngoài mạnh trong yếu, cho nên Âu Dương Vũ mới có thể lớn lối như vậy.
Hệ thống: ~~~~(>_<)~~~~ ta hai ngày này không có rình coi suy nghĩ của ngươi, cũng không có nhìn lén ngươi tắm. . .
Mục Thiên Thiên: “. . .” ( độc thoại nội tâm: Thực ra ta rất hiền lành)
Mục Thiên Thiên gọi điện thoại cho Đoạn Tử Ngọc, nói cho hắn mình đã biết chuyện Âu Dương Vũ bị giam , đương nhiên nàng cũng tùy tiện tìm cái lý do qua loa tắc trách với Đoạn Tử Ngọc, giải thích tại sao mình biết chuyện này. Đoạn Tử Ngọc lái xe vội vàng mang theo Mục Thiên Thiên hướng phía nhà Âu Dương Vũ tiến tới, tại nhà họ Âu, bọn họ nhìn thấy Nam Cung Dạ, ba người đụng đầu.
Đoạn Tử Ngọc: “Dạ, cậu đã đến rồi, thế còn Dao Dao đâu?”
Nam Cung Dạ: “Cô ấy vốn cũng muốn đến Âu gia, nhưng ta lo lắng bá mẫu thấy cô ấy sau càng thêm phẫn nộ, cho nên để Dao Dao đợi ở nhà chờ tin tức.”
Đoạn Tử Ngọc nghe Nam Cung Dạ trả lời xong, yên tâm, nói: “Chúng ta đây mau nhanh đi vào gặp Vũ, hỏi một chút xem chuyện gì xảy ra, bá mẫu làm sao thoáng cái đem hắn giam lại.”
Dứt lời, Đoạn Tử Ngọc chuẩn bị đi vào Âu gia, bị Nam Cung Dạ kéo lại, Nam Cung Dạ giaỉ thích bọn họ không thể đi vào, bởi vì vừa quản gia nói bá mẫu phân phó hắn ai cũng không thể cho phép Nam Cung Dạ cùng Đoạn Tử Ngọc, Kim Dao Dao ba người bước vào. Nói xong, Nam Cung Dạ chỉ chỉ cảnh vệ trước cửa nhà Âu Dương Vũ.
Đoạn Tử Ngọc cùng Mục Thiên Thiên theo hướng Nam Cung Dạ chỉ nhìn lại, chỉ thấy bọn cảnh vệ đều là kính râm tây trang, uy vũ bất phàm, nhưng mỗi người ngực đều treo một tấm bảng, trên đó viết: “Chó cùng Nam Cung Dạ, Đoạn Tử Ngọc, Kim Dao Dao không được đi vào. Từng tên phía dưới còn có ảnh chụp một con chó cùng ba tấm ảnh chụp Đoạn Tử Ngọc bọn họ , thực sự là 囧.
Mục Thiên Thiên cùng Đoạn Tử Ngọc trong đầu đồng thời bùm bùm đánh qua một tia chớp, biểu tình ôn nhu của Đoạn Tử Ngọc trong nháy mắt cứng ngắc, khóe miệng giật một cái.
Mục Thiên Thiên cái trán xẹt qua ba đạo hắc tuyến: Ta xem nhẹ mẹ của Âu Dương Vũ, thực ra bà chỉ là bản thân đối với con trai ngoài mạnh trong yếu.
Đóng vai người vô hình quá lâu, Mục Thiên Thiên cuối cùng cũng mở miệng,hướng người đang ở buồn rầu Đoạn Tử Ngọc cùng Nam Cung Dạ nói: “Âu bá mẫu chỉ nói không thể để cho mấy người đi vào, cũng không nói không cho tôi đi vào, tôi đi vào tìm Âu Dương Vũ hẳn là có thể đi?”
Nam Cung Dạ cùng Đoạn Tử Ngọc liếc mắt nhìn nhau, nghĩ đây là biện pháp tốt nhất, cùng kêu lên nói: “Vậy ngươi thử xem, “
Mục Thiên Thiên liền thẳng lưng, nhìn Đoạn Tử Ngọc cười yên tâm với hắn một cái, đi hướng cảnh vệ trang nghiêm đứng ở cửa chính của Âu gia. Cảnh vệ ngăn cản Mục Thiên Thiên, trên dưới quan sátcô, xác định cô cùng người trong hình không giống nhau, lập tức tìm tới quản gia, quản gia vừa nhìn thấy là tiểu thư Mục gia, liền đem Mục Thiên Thiên dẫn vào.
Mục Thiên Thiên tạm biệt Âu Dương Vũ trong phòng , sau khi ra ngoài ở bên cạnh quản gia nói: “Tôi muốn gặp bá mẫu.”
Quản gia nghe xong yêu cầu của Mục Thiên Thiên thập phần kinh ngạc, ông cho rằng Mục Thiên Thiên sẽ vội vã gặp thiếu gia, Mục Thiên Thiên lại nói: “Tôi tới mục đích muốn thấy bá mẫu. Quản gia, dẫn ta đi gặp người” quản gia bị Mục Thiên Thiên đột nhiên cất cao khí thế chấn áp, cúi đầu khom lưng đáp “Vâng, Mục tiểu thư.”
Mục Thiên Thiên theo quản gia đi gặp mẹ của Âu Dương Vũ, cũng chính là người nắm trong tay tập đoàn Âu thị đang ở phòng làm việc.
Âu phu nhân đưa lưng về phía Mục Thiên Thiên thân thể chuyển qua đến khi cô nhìn thấy mặt bà.Quả là một người bảo dưỡng khuôn mặt rất tốt, làn da trơn mịn trắng nõn, một đôi mắt phượng lóe ra tia khôn khéo, khóe mắt lộ dấu vết của tời giansẽ chỉ làm nàng càng thêm mị lực, tóc ngắn màu đỏ,đôi môi đỏ tươi căn bản sẽ không có người tin tưởng Âu chủ tịch đã là hơn bốn mươi tuổi.
Nàng híp mắt đánh giá Mục Thiên Thiên, nói: “Mục tiểu thư, nếu như cô là đến vì Vũ cầu xin, ta đây khuyên cô nêntỉnh táothì tốt hơn”
Mục Thiên Thiên cũng không có bị khí thế Âu mẫu hù dọa, nàng bĩu môi khẽ cười một cái, hai mắt nhìn thẳng Âu mẫu, khóe miệng mang theo tươi cười nói: “Âu phu nhân, Thiên Thiên hôm nay là đại diện Mục gia đến cùng người nói chuyện làm ăn.”
Hiển nhiên Mục Thiên Thiên trả lời cùng phản ứng khiến Âu chủ tịch rất là kinh ngạc,bà trong mắt mang theo vài phần hứng thú nói: “Nga, có kế hoạch gì?”
Mục Thiên Thiên thấy Âu mẫu đã bị gợi lên hứng thú, giọng mang mị hoặc nói, “Kế hoạch khiến Âu gia trong tứ đại gia tộc trở thành người đứng đầu , Âu phu nhân ngươi muốn nghe hay không nghe đây?”
Âu mẫu không khỏi có điểm nhìn thẳng vào Mục Thiên Thiên, “Vậy ngươi nói một chút xem.”
“Rất đơn giản, cháu gả cho con trai phu nhân, Mục gia chỉ có một đứa con gái là ta, chiếm được ta Âu gia không phải là chiếm được toàn bộ Mục gia sao? Tứ đại gia tộc bên trong có Âu gua và Mục gia tộc kết thông gia tin tưởng Âu phu nhân khẳng định có lòng tin đem hai gia tộc hung hăng dẫm nát dưới chân.”
Âu mẫu nghe xong lời sau của Mục Thiên Thiên khẽ cười một tiếng, nói: “Đề nghị này đích xác khiến ta tâm động, nhưng là con ta không thích ngươi, hắn hiện lại cùng một cô gái bình dân đe dọa với ta giở mặt.”
Mục Thiên Thiên không những không giận lại mỉm cươi, “Nếu như cháu có thể làm cho nhi tử của bà buông tha cô gái kia mà thích cháu thì sao? Chỉ cần dựa theo kế hoạch của cháu màlàm thì bảo đảm có thể làm cho phu nhân được đền bù như mong muốn.”
Âu mẫu thu lại dáng tươi cười, “Ngươi tới cùng nghĩ muốn cái gì?”
“Cháu không phải nói,cháu muốn vẫn luôn là con trai người, Âu Dương Vũ” Mục Thiên Thiên thản nhiên nói.
Âu mẫu nhìn trước mắt Mục Thiên Thiên dã tâm bừng bừng, toát ra vài phần thưởng thức, Âu gia phu nhân nhất định phải là như thế này có dã tâm có can đảm mới có thể giúp đỡ trượng phu mở biên cương khuếch trương đất, bảo vệ cho Âu gia lớn mạnh. Đối với Kim Dao Dao, trước mắt Mục Thiên Thiên không nên bàn nhiều, huống chi, sau lưng nàng còn có toàn bộ Mục gia.
Âu mẫu mỉm cười, “Mục tiểu thư có thành ý như vậy, như thế liền cho ngươi cơ hội này, xem ngươi dùng phương pháp gì khiến con trai ta để ý, trở thành con dâu tương lai của Âu gia.”
Mục Thiên Thiên lại nở nụ cười “Vậy phu nhân liền mỏi mắt mong chờ đi! Bất quá, hiện tại xin phu nhân đáp ứng cháu một việc.”
“Nga, là chuyện gì?” Âu mẫu mặt mang nghi hoặc. Mục Thiên Thiên cười hướng âu mẫu giải thích cặn kẽ kế hoạch của nàng.
Khi đi ra, Mục Thiên Thiên đã cùng Âu mẫu đạt thành hiệp nghị, được Âu mẫu hoàn toàn đồng ý.
Cô yêu cầu Âu chủ tịch đáp ứng cô sẽ không muốn ngăn cản Âu Dương Vũ cùng với Kim Dao Dao, không chỉ có không ngăn trở, còn muốn tận lực duy trì.
Tình yêu chính là như vậy, công kích càng lợi hại thì tác hại của nó càng lớn . Hai người cùng nhau trải qua đau khổ thì tình cảm của bọn họ ngược lại sẽ càng thêm vững chắc, đây là cái gọi là hoạn nạn thấy chân tình. Mục Thiên Thiên sẽ không cho Kim Dao Dao cơ hội, để cho bọn họ tình yêu gặp trở ngại lại càng thêm thăng hoa.Cô hết lần này tới lần khác muốn thành toàn cho bọn họ, để cho bọn họ cùng một chỗ. Bối cảnh khác nhau, giá trị quan niệm bất đồng hai người ở cùng một chỗ, giữa bọn họ sẽ có quá nhiều xung đột không liên quan. Lúc đầu sẽ vì yêu mà nhẫn nại nhưng loại này nhẫn nại giấu ở trong lòng quá lâu, bọn họ sẽ bắt đầu bất mãn, cảm giác mình nỗ lực nhiều lắm, chỉ trích đối phương không tốt, tiện đà tranh cãi, này chút sớm muộn gì sẽ dập tắt tình yêu của của hai người.
Làm Âu Dương Vũ phát hiện thân phận bối cảnh khác nhau, giá trị quan niệm sai biệt to lớn , như vậy tình yêu không như trong tưởng tượng của hắn thật tốt đẹp sẽ như thế nào đây? Khi hắn phát hiện người yêu sâu đậm không hoàn mỹ giống mình tưởng tượng , hơn nữa đáng ghê tởm, liền sẽ thế nào? Cô rất mong đợi.