Hệ Thống! Mau Mau Hiện Thân!

Chương 128: Chương 128




Thấy hai người kia như vậy cô cũng chẳng buồn nói thu tay lại.

- “Lần sau đi kiếm gấp đôi rồi đưa em!'

Hai người họ thi nhau gật đầu như gà mổ thóc. Cô nhìn qua họ như vậy giống như cô đã bắt nạt họ vậy! Cô nhún vai bản thân tỏ vẻ bất lực.

Về tới nơi cô cho xe vào. Ba cô từ bên trong chạy ra.

- “Lần này con đi đâu? Sao rồi? Có sao không?”

Ông xoay quanh cô bỗng khựng lại.

- “Sao...sao con lại đem nó về? Ta đã nói con không được đem gì về rồi cơ mà!”

Mặt ông xanh mét. Cô tặc lưỡi kéo ông ra rồi mở cốp xe lên. Ông mở to mắt nhìn vào bên trong.

- “Đây...đây là!”

Cô gật đầu hạ cốp xe xuống.

- “Ba an tâm! Hắn nói hắn cũng không biết hắn ăn gì! Chỉ là muốn ăn liền ăn. Không phải chúng ta có bắt cả zombie để thí nghiệm sao? Ném mấy cái xác không thành công tới cho hắn ăn cũng được!”

Cô không care lắm xoay cổ.

- “Đúng rồi lão ba! Ba cho hắn vào phòng rồi khóa lại. Từ nay hắn sẽ là đệ tử của con! Đây là bát tự cùng ảnh của con. Con đã lấy về rồi! Ba đừng ép con lấy hắn nữa đấy!”

Ông gật đầu nhận lại hình và bát tự.

- “Việc này không nên để bên kia biết! Cứ nói là con nhặt được bát tự trên đường đi là được!”

Ông gật gật đầu. Cô xách tên đó khỏi cốp xe rồi đưa hắn vào một căn phòng.

Cô tháo trói cho hắn cười cười.

- “Sau này khi nào cậu đói cứ kêu đói! Sẽ có thức ăn đưa tới cho cậu!”

Tên đó gật đầu. Cô khóa hắn lại để đề phòng bất trắc.

- “Baba! Bây giờ ba cho nhóm bọn con ra ngoài cùng nhau được rồi chứ?”

Cô chạy tới tóm lấy tay cha mình.

- “Được rồi! Nhưng...con tính lấy ba tên đó sao? Tuy bây giờ là mạt thế nhưng...”

- “Ba nghĩ gì vậy? Con bảo bao lần rồi! Con và bọn họ là huynh đệ thôi!”

Cô ngắt lời cha mình. Ở bên kia nữ chính đã lấy được sự tin tưởng của căn cứ, lập ra vài thành thích và bắt đầu con đường trả thù...

Cô chống cằm ngồi nhìn bầu trời vẫn yên bình lạ thường trong lòng lại có chút u sầu.

- “Chỉ tiếc ở đây không có rượu và gà nướng cho em! Thế giới trước em không thể ăn bình thường, thế giới này lại không có cho em ăn! Vậy em uống tạm bia nhé!”

Tiếng Phong Thần vang lên sau cô. Cô quay lại mỉm cười nhìn anh.

- “A Thần! Cha em thả anh rồi sao?”

- “Ừm! Em yên tâm! Anh sẽ dùng thực lực để nói với ba em rằng anh đáng tin!”

Anh bước tới ngồi cạnh cô để cô tựa vào mình.

- “Anh nói xem...tiếp theo chúng ta sẽ tới thế giới nào đây?”

- “Thế giới nào không quan trọng...chỉ cần ta ở bên nhau!”

Cô mỉm cười tay đan tay cùng anh. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô. Xóa bỏ mọi muộn phiền trong lòng cô.

- “Anh nói xem...có phải trước kia anh là tra nam không? Lại biết nịnh người như vậy?”

Anh vén tóc bên tai cô tay khẽ ngưng lại mỉm cười.

- “Không phải em không thấy. Anh cũng chỉ sủng mình em sao?”

Cô kéo tay anh xuống cầm lấy tay anh “mong là vậy.” lời này cô không nói ra.

Từ đó về sau quả thực ba cô không còn mấy khi can thiệp vào chuyện của cô. Phong Thần hết lần này tới lần khác lập nhiều chiến công cùng cái miệng giỏi nịnh người đã nịnh thành công bán cô cho hắn. Cô ngồi cùng Hoắc Kình và Javel chơi UNO mặc kệ cho Lạc Thiên Ý lao đầu đi đánh zombie. Đó...chính là cách luyện tập của cô cho hắn. Còn lý do tại sao hắn nghe lời cô sao? Dựa vào ba cái lời lừa con nít của cô vậy mà Lạc Thiên Ý hẳn lại tin sái cổ. Cô còn đang tính toán trong lòng làm sao để hắn hận loài người....

Một năm sau. Cả thế giới này đều vận hành bình thường. Người có dị năng trở thành những người được chào đón. Người bình thường thì làm nông các kiểu. Các căn cứ đôi khi liên kết cùng nhau chế tạo vũ khí, diệt sóng zombie. Zombie cũng ngày càng mạnh hơn. Loài người đã tìm ra cách để khử độc đất trồng cây, cũng may đó không bị biến dị. Cô miệng ngậm cọng rơm nhìn trời chuyển xế chiều đăm chiêu.

Cô đang nghĩ gì? Cách khiến zombie vương hận loài người? Cách để tách nam chính khỏi mình? Cách để diệt zombie cứu người? Huyết thanh giúp loài người không bị hóa zombie? Năng lượng mới?

Sai! Sai hết rồi! Dị năng của cô đã tới cấp 4 cô được mở dị năng thứ hai. Thế quái nào lại là dị năng không gian. Cô thật muốn chửi thề. Cả hai cái dị năng này làm cô tức chết mà! Cô muốn phun lửa như Hoắc Kình! Cô muốn có thể điều khiển trọng lực của người khác như Javel! Nếu sớm biết cô có dị năng không gian cô sẽ đi tới đâu cướp đồ tới đó! Không phải mất điểm hay tích phân để mua một cái túi càn khôn rồi! . Truyện Truyện Teen

Cô rớt nước mắt nhìn xa xăm.

*Hệ thống! Ta không thể đổi lại cái túi đó sao?*

*Đây là câu hỏi thứ 1201 của cô về vấn đề này rồi đấy! Câu trả lời cũng chỉ 1 thôi! Hàng đã đi! Miễn đổi trả!*

Cô thở dài. Thật sự không được sao?

- “Sắp có sóng zombie tấn công chúng ta!”

Ba cô bước tới nhìn cô.

- “Zombie lần này cấp mấy?”

- “Con không dùng kính ngữ với ta! Cái đứa con bất hiếu này!”

Nghe vậy cô giật mình.

- “Baba đáng yêu xinh đẹp nhất thế giới này cho con hỏi Zombie lần này tấn công chúng ta là cấp mấy vậy?”

- “Cấp 5!”

Ông không ngần ngại lên tiếng.

Cô gật đầu. Cô không sợ! Có nam chính lẫn zombie vương ở đây cô lại sợ đồ tép riu đó sao?

- “Con không lo lắng sao?”

Nhìn thái độ không care lắm của cô ông có chút tò mò.

Cô khoác vai ông cười cười.

- “Để con kể ba nghe nhé!”

Sau đó cô lại dùng kỹ năng tẩy não loài người của mình khiến cho ba ba tin rằng con tép riu đó không hề là cái gì!

Cuối cùng cô thả tự do cho Lạc Thiên Ý cho hắn theo mình.

- “Đại...đại ca!”

Lạc Thiên Ý bám theo cô.

- “Ân! Sắp có một kẻ địch mạnh tới đây! Hãy cho ta thấy sức mạnh của ngươi nhé! Ta tin tưởng rằng những ngày ngươi tập luyện ấy sẽ không phải vô công rồi nghề!”

Cô vỗ vai hắn nhìn hắn bằng ánh mắt tin tưởng. Hắn gật đầu ngoan ngoãn.

- “Vâng! Đồ ăn đã nấu xong! Đạo ca đi bên này!”

Cô mỉm cười xoa đầu hắn.

- “Vẫn là ngươi ngoan!”

Cô vừa bước tới đã thấy Hoắc Kình và Javel cùng Phong Thần ai oán nhìn cô.

- “Em dạo này bơ bọn anh! Ngày ngày vác hắn đi cùng!”

Hoắc Kình nhìn cô ai oán.

- “À!”

Cô không có ý định nói gì nhiều. Không lẽ cô nói mình phải vác zombie vương đi luyện tập thể chất?

- “Bảo bối! Em sao không cho tôi đi cùng? Tôi đi dọn đường cho em cũng được mà!”

Javel chạy tới tóm lấy một bên tay cô nũng nịu. Một người cao một mét tám đang ôm tay một người cao một mét sáu lăm làm nũng? Ầy. Cô thở dài.

- “Oh wao!”

Cô cũng lạnh nhạt hắn.

- “Em có sở thích đánh bom! Không phải thành phố gần đây cũng sắp bị em san bằng rồi sao? Tôi đã kiếm ra một nơi khác cho em! Muốn đi cùng anh chứ?”

Phong Thần đưa một tấm bản đồ ra dụ dỗ cô. Cô cũng đẩy tấm bản đồ ra.

- “Nơi này sắp có sóng zombie tấn công! Lần này có zombie cấp 5! Em mong mọi người không lơ là!”

Cô liếc qua ba người họ rồi thở dài. Năng lực không gian của cô không chỉ là nơi để đồ! Cô có thể xé không gian từ nơi này sang nơi khác bất quá bây giờ cô vẫn chưa đủ mạnh để nâng cấp không gian.

Ba người kia gật đầu ngoan ngoãn thu liễm lại. Cô ngoắc tay kéo Lạc Thiên Y đi theo mình. Ba người kia nhìn theo cô và tên bám đuôi kia nhíu mày.

- “Tôi sẽ nhân lúc loạn lạc tóm cậu ta!”

- “Cho vào bao đi! Tôi sẽ ném cậu ta khỏi nơi này!”

- “Đi xa vào! Tôi sẽ giữ chân cô ấy!”

- “Một lời đã định!”

Ba tên đó lại cùng nhau làm bàn việc xấu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.