Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1253: Chương 1253: Bí mật tuyên cổ




Không ngờ Tù Mệnh Ngục và Trường Sâm Thương có liên quan.

Tần Quân nhíu chặt mày, bỗng thấy buồn bực. Trường Sâm Thương mạnh vậy thì thống nhất Huyền Đương đại thế giới nên dễ dàng mới đúng. Trước khi Trường Sâm Thương rời khỏi Huyền Đương đại thế giới thì U Vương đã mất tích, không lẽ lịch sử Huyền Đương đại thế giới có khoảng trống lớn?

U Vương tiếp tục bảo:

- Trường Sâm Thương là kẻ điên, tuy rất hiền minh với nhân tộc Huyền Đương đại thế giới nhưng truy cầu lực lượng thì hoàn toàn không từ thủ đoạn. Từ khi hắn phát hiện trong Tù Mệnh Ngục có vô số oan hồn thì đặc biệt bỏ ra mấy ngàn năm bài bố lại, ném gần hết kẻ thù của hắn vào Tù Mệnh Ngục cho suốt kiếp không được siêu sinh!

Dường như U Vương rất bất mãn với Trường Sâm Thương, thật khó tưởng tượng hai người là huynh đệ ruột.

- Ta bị nhốt trong Mệnh thành toàn nhờ Trường Sâm Thương ban tặng. Cái tên đó nói muốn bảo vệ an toàn cho ta nhưng hại ta chịu đựng cô độc vô tận. Khi nghe các ngươi đời sau ca tụng Trường Sâm Thương thì ta thấy ghê tởm, nhưng không biết làm sao.

Ui!

Mặc Huyền Tử hút ngụm khí lạnh, cái thứ này cùng thời đại với Trường Sâm Thương?

Mặc Huyền Tử cũng không ngờ lai lịch của Tù Mệnh Ngục phức tạp đến vậy. Trải qua Tù Mệnh Đế Tôn, Trường Sâm Thương cải tạo hai lần nên Tù Mệnh Ngục mới hoàn toàn trở thành tuyệt địa. Chết ở chỗ này thì suốt kiếp không thể thoát ra, hoặc bị cắn nuốt hoặc chịu đựng giày vò trong Tù Mệnh Ngục.

Mặc Huyền Tử tò mò hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?

Nam Tố Tiên Tử ngạc nhiên nhìn Tần Quân, không ngờ hắn còn giấu chiêu này.

Cường Lương, Triệu Công Minh, Phục Hy không quá bất ngờ. Lúc trong Thiên Đình Đại Tần ba người có nghe về vụ U Vương.

Huynh trưởng của Trường Sâm Thương.

U Vương tức giận quát:

- Ta chính là U Vương! Ngươi mới là cái thứ gì!

Oan hồn dưới gốc cây chậm rãi đứng dậy, rút kiếm tới gần nhóm người.

Sát khí tuy không bằng Đoạn Phong Đao nhưng cũng khiến người ớn lạnh.

U Vương khuyên nhủ:

- Tuyệt đối đừng ở lâu trong Tù Mệnh Ngục, nó bắt nhốt rất nhiều ma đầu, thậm chí có kẻ địch chính Trường Sâm Thương không giải quyết được.

Bây giờ U Vương chỉ là hồn phách, nếu ở lâu trong Tù Mệnh Ngục thì gã cũng sẽ trở thành oan hồn, đây là điều gã không muốn xảy ra nhất.

Tần Quân nhíu chặt mày hỏi:

- Kẻ địch mà Trường Sâm Thương cũng không giải quyết được?

Hèn gì Tù Mệnh Ngục bị xếp vào tuyệt địa cấm kỵ nhất Cổ Tiên tinh vực.

Phong Oa chạy ra từ Tù Mệnh Ngục, vừa xuất thế đã khuấy động mưa gió trong Cổ Tiên tinh vực, còn đại chiến với Thương Hoa Tiên Tôn mà không bị thua.

Từ điểm này là biết Tù Mệnh Ngục toàn bắt nhốt những kẻ biến thái gì.

Ví dụ Đoạn Phong Đao lúc trước đụng độ, nếu gã chạy thoát thì sẽ là Phong Oa khác, có sát khí ngập trời và thân bất tử bất diệt, mức độ nguy hại còn hơn Phong Oa.

Oan hồn rút kiếm từng bước áp sát, khi cách năm mươi thước bỗng giậm chân xông lên.

Mặc Huyền Tử rủa thầm, hai tay vỗ, pháp lực dâng trào biến ra con sư tử trắng to lớn, vai cao trăm trượng xông nhanh lên. Đất bùn tung tóe, rừng cây hai bên bị đụng ngã. Oan hồn không né tránh, bị sư tử trắng đụng tan.

Sư tử trắng bằng pháp lực cuồng bạo lao nhanh lên đụng ra đường trống đi thông hướng chân trời, dường như cả thế giới bị đụng vỡ làm hai.

Nhập Thánh cảnh hậu kỳ danh bất hư truyền!

Khi Mặc Huyền Tử nghiêm túc rất có phong phạm của tuyệt đại thiên kiêu.

U Vương nói:

- Tù Mệnh Ngục từng là nơi Tù Mệnh Đế Tôn bắt nhốt tội đồ chư thiên vạn tộc, sinh linh chết tại đây khó thể tưởng tượng, trăm ức là ít. Tuyệt đối không thể ở lại đây lâu nếu không sẽ bị vận rủi quấn thân. Thuở ấy Huyền Đương đại thế giới là một trong đại thế giới phồn thịnh nhất vũ trụ, yêu tộc còn là nhân vật chính thiên địa. Yêu tộc thống trị Huyền Đương đại thế giới, Trường Sâm Thương trấn áp ta trong Mệnh thành, sau đó ta nghe những sinh linh lạc vào Mệnh thành nói Trường Sâm Thương không ở mấy ngàn năm đã đi, nhân tộc Huyền Đương đại thế giới lại thành thức ăn cho yêu tộc. Trường Sâm Thương mạnh đến đâu cũng không dám hỗ trợ, hắn vì theo đuổi thực lực ở lâu trong Tù Mệnh Ngục nên vận rủi bám vào người. Nếu Trường Sâm Thương thống lĩnh nhân tộc Huyền Đương đại thế giới thì nhân tộc đời đời không thể vươn lên, càng không cách nào trở thành nhân vật chính thiên địa.

U Vương vạch mở lớp bàn bí ẩn tuyên cổ.

Thì ra Trường Sâm Thương không dẫn dắt nhân tộc đi tiếp mà chọn ra thiên ngoại là vì Tù Mệnh Ngục. Trường Sâm Thương đã làm gì khi ở trong Tù Mệnh Ngục suốt mấy ngàn năm? Khiến y không thể đảm nhiệm chức lãnh tụ nhân tộc được nữa?

U Vương không biết, đám người Tần Quân càng không cách nào biết được.

Bọn họ biết trong thời đại của Trường Sâm Thương đúng là Huyền Đương đại thế giới thuộc một trong các đại thế giới phồn thịnh nhất trời sao. Nhưng Trường Sâm Thương không giúp ích nhiều cho Huyền Đương đại thế giới, mặc dù không có Tịch Nghiệp Ma Quân tranh bá, y quá hờ hững với Huyền Đương đại thế giới, thì ra lý do thật sự là vì Trường Sâm Thương không muốn liên lụy nhân tộc Huyền Đương đại thế giới.

Mặc Huyền Tử cảm thán rằng:

- Không ngờ Huyền Đế có lịch sử như vậy.

Huyền Đế là danh hiệu của Trường Sâm Thương.

Tần Quân nhẹ giọng nói:

- Đi thôi, tiếp tục tiến lên.

Tần Quân càng thấy hứng thú với Tù Mệnh Ngục hơn, cường giả như Trường Sâm Thương cũng bị Tù Mệnh Ngục làm vận rủi đầy mình, đủ thấy nó khủng bố. Tù Mệnh Đế Tôn thì đến độ cao cỡ nào?

Tần Quân tạm thời không cách nào tưởng tượng.

Mọi người tiếp tục đi tới.

Mặc Huyền Tử vừa đi vừa hỏi nhỏ Nam Tố Tiên Tử:

- À mà tiên tử có từng nghe về U Vương không?

Nam Tố Tiên Tử lắc đầu, bọn họ chỉ nghe nói về Trường Sâm Thương chứ không biết nhân vật phong vân trong Huyền Đương đại thế giới.

Tuy U Vương là huynh trưởng của Trường Sâm Thương nhưng thiên phú cách biệt quá lớn, đặt trong trời sao thuộc dạng người qua đường.

U Vương ở trong Huyền Hỏa Kính nghe câu hỏi của Mặc Huyền Tử thì tức giận suýt banh hồn.

Tần Quân cất Huyền Hỏa Kính, tiếp tục cất bước.

Vì đoạn bí ẩn này khiến cả nhóm cảnh giác hơn. Tù Mệnh Đế Tôn cộng thêm Trường Sâm Thương, mấy ai không hồi hộp căng thẳng thần kinh?

Đi khoảng nửa canh giờ rốt cuộc bọn họ ra ngoài.

Ngoài khu rừng lại là vùng núi không bằng phẳng, vô số bộ xương trải dài, có đủ loại sinh linh. Những cái đầu người, đầu thú, dù da thịt đã mục nát thì nhìn rất đáng sợ. Xác chất chồng như những con rồng đất quỳ rạp dưới đất, rất kinh dị.

Mọi người dừng bước lại, biểu tình trầm trọng.

Khắp núi khắp đồi toàn là thi cốt, khó thể tưởng tượng đã chết bao nhiêu sinh linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.