Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 486: Chương 486: Bình Thiên chi địa




Hồng Hài Nhi than thở:

- Nếu lão già vô lương tâm kia cũng quy thuận bệ hạ thì tốt biết bao.

Càng đi theo Tần Quân, nó càng thấy quy thuận Tần Quân đúng là quyết định sáng suốt, hơn nữa nó cũng không ưa Ngưu Ma Vương, nên vừa nghĩ đến sau này, khi Tần Quân thống nhất được Nam Vực thì vẻ mặt Ngưu Ma Vương nhìn mình sẽ thú vị phải biết, nghĩ đến đây nó không nhịn được liền che miệng cười trộm, đáng yêu vô cùng.

Thu phục Bình Thiên Yêu Tôn?

Mọi người quay sang nhìn nhau, giờ nhớ lại cái bóng dáng hùng vĩ của Ngưu Ma Vương, ai nấy đều không khỏi rùng mình, một vị yêu tộc kiệt xuất nhường ấy, sao có thể thần phục?

- Sớm muộn gì thì trẫm cũng sẽ khiến hắn phải chủ động quy thuận.

Tần Quân cười nói, đùa sao, nếu khiến hệ thống triệu hoán Ngưu Ma Vương thì thằng nhãi này có cứng thế nào cũng phải ngoan ngoãn chạy tới quỳ lạy thôi.

Lời này vừa nói ra, mọi người chỉ biết cười cười, không ai tin là thật.

Sau đó Tần Quân bắt đầu nghe từng người báo cáo về tình hình các thành.

Những tòa thành quan trọng ở Bình Thiên chi địa có tầm hơn một ngàn, các thế lực lớn nhỏ khác thì nhiều không xuể, nhân khẩu lên tới hơn một trăm triệu người, tất cả đều là tu sĩ, đương nhiên đa phần đều là tán tu, rất khó kiểm soát.

Tính đến nay, quân đội chủ chốt của Tần Quân vẫn là thiên binh vệ, Long Khởi quân đoàn, Miêu Nhân quân, Huyền Phong quân đoàn và Kim Ngân quân đoàn do Kim Giác, Ngân Giác dẫn đầu, còn Bạch Bào quân do bị hạn chế về số lượng, nên không nổi bật bằng. Những quân đoàn khác còn đương trong giai đoạn trù bị, đợi đến khi chính thức thành lập, tổng binh lực sẽ vượt qua con số ngàn vạn.

Rất ít thế lực có thể dễ dàng điều động ngàn vạn tu sĩ, dù là hoàng triều cũng khó, chỉ có Ma Đạo Cửu Tôn, Chính Đạo Ngũ Hùng cùng Thánh Triều mới đủ sức làm vậy.

Tuy Đại Tần mới chỉ là vương quốc, nhưng thực lực đã vượt mức quy định, điều này khiến không biết bao người xôn xao bàn tán.

- Nếu không có gì bất ngờ, nửa năm sau, Đại Tần sẽ có một ngàn năm trăm vạn sĩ binh, hơn nữa toàn bộ đều là tu sĩ!

Lưu Bá Ôn tổng kết, con số này khiến mọi người đều phải ồ lên.

Đương nhiên, trong số một ngàn năm trăm vạn tu sĩ này, đa phần vẫn là Luyện Khí cảnh và Trúc Cơ cảnh.

Tần Quân không khỏi nheo mắt, còn nửa tháng nữa là hắn sẽ tới Thánh Triều, hắn đang nghĩ xem trong nửa tháng này, có nên làm chuyện lớn gì không?

Nhưng sau khi ngẫm lại, hắn quyết định cứ an dưỡng đã, bởi nếu cứ thế, vương quốc Đại Tần sẽ không theo kịp tốc độ phát triển thế lực của Tần Quân, mặc cho hắn có dành nhiều ưu đãi cho con dân thế nào thì khi cách biệt thực lực quá lớn, họ rất dễ bị ức hiếp, dù sao thì Tần Quân đâu thể quản lý sát sao từng li từng tí.

- Tiếp theo, chúng ta bắt đầu phong quan thôi!

Tần Quân mở miệng cười nói, quyết định của hắn, đương nhiên không ai dám có ý kiến gì.

Nhưng bởi can hệ đến quá nhiều thành trì, nên phải chừng một tuần, thậm chí là lâu hơn nữa, mới có thể hoàn thành việc này.

- Bệ hạ, nghe nói ngươi chuẩn bị tới Thánh Triều?

Thân Công Báo đột nhiên đứng dậy chắp tay hỏi, khiến mọi người đổ dồn sự chú ý về phía gã.

Tần Quân gật đầu nói:

- Đúng thế, sao vậy, ngươi có ý kiến gì à?

Trong nhóm quan văn, Thân Công Báo là người có tu vi cao nhất, Tần Quân cũng rất xem trọng gã, may rằng Lưu Bá Ôn, Gia Cát Lượng có mối quan hệ khá tốt với gã, không xảy ra chuyện nội đấu.

- Ta định đi trước đến Thánh Triều, coi như là giúp bệ hạ dò đường.

Thân Công Báo cười nói.

Hai mắt Tần Quân sáng rỡ, khả năng giao du kết bạn của thằng nhãi này cực mạnh, thuộc hạ dưới trướng Tần Quân không ai bì kịp, nếu để gã tới Thánh Triều trước, không biết chừng lại đem đến kinh hỉ cho Tần Quân.

Nghĩ vậy, Tần Quân gật đầu nói:

- Trẫm đồng ý, nhưng phải nhớ, phải hết sức cẩn thận.

Thân Công Báo vui sướng gật đầu, những vị quan văn khác đều tò mò không hiểu sao gã lại chọn đi Thánh Triều, hiện vô chủ chi địa đổi tên thành Bình Thiên chi địa, đáng nhẽ ra, Thân Công Báo phải tranh thủ khoảng thời gian này để siết chặt quyền lực, củng cố địa vị của mình chứ?

Bọn họ không biết rằng, thứ Thân Công Báo quan tâm là một tương lai xa, gã đã tính được, nếu Tần Quân đi Thánh Triều, chắc chắn sẽ làm chuyện kinh thiên động địa.

Đúng lúc này, một hộ vệ chạy vào, quỳ xuống nói:

- Bệ hạ, trong viện có một hòa thượng, nói rằng muốn tới xin nương tựa nơi ngài.

Hòa thượng?

Mọi người đều lộ vẻ nghi hoặc, ở Nam Vực, phật môn không được nể trọng, đa số những người sống ở đây đều không tin phật.

Tần Quân nghe vậy, thầm nghĩ, chẳng nhẽ là Hàng Long La Hán? Liền cười nói:

- Cho hắn vào!

Cho Hàng Long La Hán và Pháp Hải thúc đẩy cho phật môn phát triển ở vương quốc Đại Tần cũng là một ý không tồi, trong một nước, cần có sự hiện diện của giáo phái thì vương quốc ấy mới phồn thịnh được, làm người phải có tín ngưỡng, đương nhiên, không được tin cái ác.

Dù sao thì, nếu như sau này hắn triệu hoán được Như Lai Phật Tổ, khiến Như Lai quy thuận về đây, rồi nuốt trọn Tây Vực phật môn, thì chẳng phải thích điên lên được à?

Chẳng mấy chốc, Hàng Long La Hán đã được dẫn vào, gã mặc áo cà sa, dáng người khôi ngô bất phàm, ánh mắt tỏa ra chính khí, như có thể khiến tà ma khiếp sợ, chẳng qua, gã lại cầm trong tay một bầu rượu.

- Rượt thịt trôi xuống ruột, Phật Tổ tại lòng ta, thế nhân nên học tập, tự thân này nhập ma.

Hàng Long La Hán vừa đi vừa cười nói, luận điệu của gã khiến người ta không khỏi nhíu mày.

Kẻ xuất gia đã uống rượu, ăn thịt, thế mà còn dám ăn nói đường hoàng như vậy?

Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương, Viên Hồng nhíu mày nhìn về phía Hàng Long La Hán, tu vi của họ hoặc là bằng, hoặc là cao hơn Hàng Long La Hán, vậy nên liếc một cái liền nhìn thấu tu vi của gã.

Hòa thượng này lợi hại thật!

- Hàng Long đó sao?

Tần Quân mỉm cười hỏi, không hổ là Hàng Long La Hán vừa mới qua kiếp làm Tế Công, dù ăn mặc không còn lôi thôi, nhưng thói quen thì vẫn y nguyên.

- Đúng là bần tăng.

Hàng Long La Hán đáp, ánh mắt bất giác miết về phía Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương.

Gã thầm cảm thán, Thái Ất Kim Tiên cảnh cường giả đúng là bất phàm, chỉ ngồi đó thôi đã tỏa ra khí thế áp bách khiếp người.

Tần Quân mỉm cười, giới thiệu gã với mọi người, hai chữ La Hán khiến người khác không khỏi nghĩ nhiều.

- Nhìn có vẻ như ngươi rất mạnh, chúng ta đi đánh một trận đi!

Hồng Hài Nhi đứng dậy cười nói, ngay cả Lý Nguyên Bá cũng đứng theo, chiến ý ngập tràn.

Hai tên chiến đấu cuồng ma lần này tìm nhầm người rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.