Những người khác đều nghĩ vậy. Viên Hồng và Tôn Ngộ Không bản lĩnh rất giống nhau, cộng thêm đều là khỉ, có tướng huynh đệ.
Tần Quân lắc đầu cười, hắn không dám kiên quyết phủ định hai con khỉ có phải cùng một môn phái không. Sư phụ của Tôn Ngộ Không, Bồ Đề Lão Tổ thân phận rất bí ẩn, kiếp trước của ngài có nhiều loại cách nói.
Mặc kệ nó, tóm lại đều sẽ quy hàng trẫm, xung phong vì trẫm.
Viên Hồng giơ gậy đập Tôn Ngộ Không, gậy xé rách không khí khuấy động phong vân. Tôn Ngộ Không nhếch mép đập Kim Cô Bổng.
Gậy va nhau sinh ra tiếng rít phong lôi như sét giữa trời xanh.
Hai con khỉ đứng trên mặt biển đánh nhau, cao vạn trượng, hơi nhích chân là dấy lên sóng dữ chứ nói gì ác đấu túi bụi. Sóng biển cuồn cuộn, các đảo nhanh chóng mở pháp trận.
Khi sóng biển ập đến đảo Đế Lâm đã cao trăm trượng, đủ để hủy đảo. May mà đảo Đế Lâm đã chuẩn bị pháp trận cái lồng khí nửa trong suốt chặn lại sóng biển.
Keng keng keng!
Tấn Thiết Côn và Kim Cô Bổng liên tục va chạm, chấn Nam Tận Hải cuộn trào, tiếng va chạm vang vọng trăm dặm.
Nét mặt Tôn Ngộ Không, Viên Hồng dữ tợn, hai con khỉ chiến đến quên hết tất cả.
Linh Minh Thạch Hầu thông biến hóa, thức thiên thời, biết địa lợi, di tinh hoán đấu.
Viên Hồng cầm trời trăng, rút súc thiên sơn, biện hưu cữu, khuấy động Càn Khôn.
Hai con khỉ sinh ra từ thiên vận, lực lượng cơ thể và tu vi ngang nhau, nhưng thời gian càng lâu Tôn Ngộ Không càng dẻo dai hơn.
Tôn Ngộ Không vốn thần thông quảng đại lại được bàn đào linh tửu, linh đan diệu dược, hỏa lô của Thái Thượng Lão Quân giúp đỡ, thân Kim Cương Bất Tử mạnh hơn Viên Hồng.
Nếu không phải Thông Tí Viên Hầu có sức mạnh hơn thì lúc trước không thể hơi chiếm ưu thế.
Viên Hồng hết hồn thầm nghĩ:
- Sao con khỉ này đánh hoài không mệt, pháp dùng mãi không hết?
Quan trọng nhất là Tôn Ngộ Không càng chiến càng mạnh.
Người ta dần kiệt sức còn Tôn Ngộ Không thì càng chiến càng mạnh mẽ, khiến Viên Hồng rất là buồn bực.
Không chỉ riêng Viên Hồng, người tu vi cao sâu đều nhìn ra.
Tần Quân mừng rỡ thầm nghĩ:
- Chậc chậc, không uổng là Thần Ma có thuộc tính đặc biệt.
Tôn Ngộ Không là Thần Ma thứ nhất được triệu hoán ra có thuộc tính đặc biệt, càng chiến càng mạnh, rất biến thái.
Tôn Ngộ Không chiến càng lâu càng mạnh!
Tần Quân nhớ game online kiếp trước có nhân vật Tôn Ngộ Không cũng là giai đoạn sau rất dữ dội.
Khụ khụ! Lạc đề, dạo này sao cứ nghĩ đến vài việc lặt vặt kiếp trước?
Tần Quân lắc đầu cười, hàng người sau lưng hắn thì kinh thán không thôi.
Na Tra nghi ngờ lẩm bẩm:
- Con khỉ này chắc không phải là chưa trải qua Tây Du Ký?
Trong thời gian này Na Tra không tiếp xúc nhiều với Tôn Ngộ Không, vì bận rộn quét sạch chiến sự Nam Tận Hải.
Dương Tiễn nhẹ gật đầu.
Đường Tam Tạng cười nói:
- Không biết là phúc hay họa.
Tôn Ngộ Không chưa trải qua Tây Du thì kiệt ngạo bất thuần, không e ngại điều gì, là hãn tướng có gan dạ. Nhưng tính cách như vậy dễ làm hỏng việc.
So với Tôn Ngộ Không bây giờ thì Đường Tam Tạng thích Đấu Chiến Thắng Phật hơn, vì khi đó Tôn Ngộ Không đã biết đại thể, phân rõ phải trái.
Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không tuy mạnh nhưng tâm tính không chính chắn, không phân biệt rõ lòng chân thành, không nhìn thấu âm mưu thủ đoạn.
Tần Quân quay đầu cười nói với Đường Tam Tạng:
- Tam Tạng nói quá lời, mưu thần dưới tay trẫm có thể bù đắp.
Ở chung với Đường Tam Tạng một thời gian, Tần Quân biết tên này nói chuyện luôn giấu ý nghĩa sâu xa.
Bạch Trạch mỉm cười, nàng thích Tôn Ngộ Không.
Thiên Đình yêu tộc thời thượng cổ, các Yêu Thánh ai chẳng phải là không sợ trời không sợ đất?
Trong khi đoàn người cảm thán thì Tôn Ngộ Không càng chiến càng dũng, Kim Cô Bổng bắt đầu áp chế Tấn Thiết Côn, Viên Hồng bị đánh liên tục thụt lùi.
Viên Hồng cắn răng thầm nghĩ:
- Không được, cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thua!
Giây sau một luồng sáng trắng bắn ra từ đỉnh đầu Viên Hồng, là nguyên thần của y.
Con ngươi Tôn Ngộ Không co rút, không lẽ Viên Hồng định trốn?
Nhưng Viên Hồng nhảy ra từ ánh sáng trắng, quan trọng nhất là nguyên thần còn cầm cây gậy thép.
Bốp!
Tôn Ngộ Không bất ngờ không kịp đề phòng bị đập trúng vai rớt xuống biển.
Nếu không phải Viên Hồng còn nhớ mệnh lệnh của Tần Quân thì cây gậy này đã đập vào trán Tôn Ngộ Không.
Sóng biển dâng lên mấy ngàn trượng, tiếng vang chấn nhiếp thiên địa.
Viên Hồng sắp thắng?
Tần Quân hơi nhướng mày. Những người khác rất tò mò, nguyên thần cũng có thể gây tổn thương cho cơ thể?
Người bình thường đưa ra nguyên thần đều là trực tiếp chạy trốn, không giống Viên Hồng có thể tấn công.
Một con cá mập nhảy lên khỏi mặt biển, ở trên không trung biến ra Tôn Ngộ Không. Y không vận dụng Pháp Thiên Tượng Địa mà khiến Kim Cô Bổng biến lớn, tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc. Kim Cô Bổng đập vào lưng Viên Hồng.
Viên Hồng cao vạn trượng bị đánh bay ra ngoài, dọc đường dấy lên hai hàng sóng biển cao ngàn trượng.
Tôn Ngộ Không hú lên:
- Hừ! Muốn đánh bại ta? Nằm mơ!
Tôn Ngộ Không huơ Kim Cô Bổng to hơn thân thể gấp vạn lần đập tới. Viên Hồng vốn bị đánh ngây người không kịp phản ứng lại bay ra.
Dường như vì bị đập một gậy chọc Tôn Ngộ Không phát ra lệ khí đánh Viên Hồng bầm dập. Đám quan tướng trên Lâm Chiến đài hơi cau mày.
Viên Hồng dù gì là đại tướng quân, Tôn Ngộ Không chưa đầu vào nên tính là người ngoài, lẽ tất nhiên bọn họ đứng về phía Viên Hồng.
Lý Nguyên Bá đến bên Tần Quân sốt ruột hỏi:
- Bệ hạ, cần ta hỗ trợ không?
Lý Nguyên Bá không thật lòng muốn hỗ trợ, gã chỉ đang tìm cớ đánh nhau.
Tần Quân trầm giọng quát:
- Không cho phép nhúng tay!
Đây là yến hội mười vực, nếu Tần Quân để người xen vào chẳng phải là thành trò cười?
Mắt Tần Quân hấp háy, nếu Tôn Ngộ Không bỏ ngoài tai lời dặn dò của hắn mạnh tay giết người thì hắn sẽ suy xét xử lý. Trước khi so đấu đã nói điểm đến liền ngừng, không được tổn thương mạng sống. Nếu Tôn Ngộ Không bất nghĩa thì đừng trách hắn bất nhân.
Trong thần thoại có nhiều cường giả, không cần khăng khăng là Tôn Ngộ Không mới được.
Viên Hồng đã biến về nguyên hình gầm lên, cánh tay phải thô bạo đỡ Kim Cô Bổng đập tới, mắt đỏ ngầu. Viên Hồng như con vượn nổi khùng, rất kinh dị khủng bố.
Bị Tôn Ngộ Không đập mạnh làm cánh tay phải Viên Hồng mất tri giác, nhưng y không sợ, bất chấp sống chết, chỉ vì liều một hơi.
Khóe môi Tôn Ngộ Không cong lên, chạy tới sau lưng Viên Hồng. Tôn Ngộ Không càng chiến càng mạnh nên tốc độ mau hơn ban đầu một chút, không thể tính toán bằng lẽ thường.
- A!
Bên tai có tiếng gió rít, Kim Cô Bổng ngừng ngay trước lỗ tai Viên Hồng. Gió to thổi lông khỉ của Viên Hồng bay rối.