Ầm ầm ầm...
Cửa thành lại đóng lại. Các yêu thú nối liền không dứt va chạm lên cửa thành. Bởi số lượng quá nhiều, yêu thú phía trước bị chen thành thịt nát. Cục diện vô cùng đẫm máu.
Trần Khánh từ trên chiến xa nhảy xuống, sau đó không để ý tới ánh mắt sùng bái của các binh sĩ trấn thủ quan ải xung quanh, hắn đi dọc theo thang lầu liền đi về phía trên tường thành.
- Điện hạ, vị tướng quân kia tới. Chúng ta có thể thử lôi kéo bọn họ. Đội quân có thể ngưng tụ quân hồn cũng không nhiều.
Thái Bạch Kim Tinh nhìn về phía Tần Quân nhỏ giọng cười nói. Những người khác cũng gật đầu. Quân áo bào trắng tuy rằng không tạo thành uy hiếp đối với bọn họ, nhưng quân áo bào trắng biểu hiện vẫn rất chói mắt, đáng để thu vào dưới trướng của Tần Quân. Tần Quân sau này lại là người sẽ làm hoàng đế, trong tay làm sao có thể không có quân đội được?
Tần Quân lắc đầu cười, ta còn cần mở miệng sao?
Thái Bạch Kim Tinh thấy hắn lộ ra biểu tình giống như xem thường, trong lòng không khỏi căng thẳng. Chẳng lẽ Tần Quân bởi vì danh tiếng gần đây trở nên có chút không nghiêm túc?
Lúc này, Trần Khánh đi thẳng tới trước mặt đám người Tần Quân quì một gối, cao giọng kêu lên:
- Tham kiến điện hạ, mạt tướng Trần Khánh dẫn theo quân áo bào trắng đặc biệt tới bái nhập điện hạ, mong điện hạ thu nhận!
Yên lặng!
Đám người Thái Bạch Kim Tinh trợn tròn hai mắt. Ngay cả những binh sĩ khác ở gần đấy đang không ngừng phát động pháp thuật cũng không khỏi quay đầu nhìn lại.
Người đứng đầu đội quân uy phong lúc trước lại muốn tìm tới Tần Quân nương tựa?
Tuy rằng gần đây danh tiếng của Tần Quân rất lớn, nhưng truyền đều là sát danh, làm sao có thể có đội quân tìm tới nương tựa?
Hơn nữa còn là đội quân dũng mãnh như vậy!
- Ha ha, Khánh Chi, ta chờ các ngươi đã lâu. Mau mau đứng dậy đi!
Tần Quân cười đưa tay ra đỡ Trần Khánh. Hắn liếc mắt liền nhìn thấu tu vi của Trần Khánh, Thuế Phàm Cảnh một tầng. Chà chà, sau khi cường hóa có chút khoa trương!
Chỉ có điều gốc rễ bản thân Trần Khánh chính là chiến tướng truyền kỳ được khuyếch đại.
Trần Khánh nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn. Trước kia hắn còn có chút lo lắng không yên. Hiện tại tất cả đều tiêu tan thành mây khói. Thay vào đó là một loại hưng phấn nguyện vì Tần Quân cúc cung tận tụy.
Hắn không giống với đám Thần Ma như Đát Kỷ. Bọn họ vừa ra thực lực lại cao hơn Tần Quân, cho nên cũng không lo lắng Tần Quân sẽ từ chối bọn họ. Trần Khánh lại khác. Thực lực bản thân yếu hơn Tần Quân. Hơn nữa thủ hạ của Tần Quân người này còn biến thái hơn người kia. Hắn làm sao có thể không lo lắng bất an cho được?
Thái Bạch Kim Tinh nở nụ cười khổ. Hóa ra Tần Quân không phải trở nên không nghiêm túc, mà từ lâu đã thu phục được đội quân này.
Hắn chú ý tới một điểm, Tần Quân nói rõ ràng biểu thị đã biết được bọn họ sẽ đến bái nhập. Từ biểu lộ như trút được gánh nặng của Trần Khánh có thể biết được, hắn trước đó không có giao hẹn cùng Tần Quân. Chẳng lẽ Tần Quân có năng lực biết trước?
Vừa nghĩ như thế, Thái Bạch Kim Tinh càng phát giác Tần Quân giống như bị sương mù dày đặc quay xung quanh, dù thế nào hắn cũng nhìn không thấu.
Cuối cùng hắn chỉ có thể sử dụng thiên mệnh chi tử để giải thích.
- Khánh Chi, ta còn có hai mươi vạn đại quân. Ngươi có bằng lòng giúp ta huấn luyện một chút hay không?
Tần Quân vỗ vai Trần Khánh cười nói, khiến cho đám người Thái Bạch Kim Tinh lại lộ vẻ xúc động. Lần đầu tiên gặp mặt liền giao phó hai mươi vạn đại quân?
Trần Khánh ngẩn người. Lúc này hắn liền quỳ một chân trên đất, lời lẽ đầy khí phách nói:
- Nhận được sự ư ái của điện hạ, thuộc hạ nhất định làm được!
Lần đầu tiên bái nhập đã được Tần Quân coi trọng như thế, Trần Khánh cảm động không thôi. Nếu như Tần Quân có thể kiểm tra mức độ trung thành của hắn sẽ phát hiện giá trị đã đầy.
Hắn không biết, sở dĩ Tần Quân dám mạo hiểm như vậy, là bởi vì Trần Khánh là do hệ thống thần thoại triệu hoán ra. Nếu là tướng lĩnh xa lạ bái nhập, Tần Quân tất nhiên sẽ khảo sát một hồi.
Mà chuyện này chỉ trong một thời gian ngắn đã lan truyền nhanh chóng ra ngoài. Ưu điểm Tần Quân dùng người thì không nghi ngờ người được truyền ra, khiến cho càng ngày càng có nhiều nhân tài dị sĩ đến đây bái nhập. Đương nhiên những chuyện này đều là nói sau.
Thời điểm Tần Quân vừa muốn tiếp tục dùng miệng lôi kéo Trần Khánh, Lý Nguyên Phách và Hồng Hài Nhi hạ xuống. Trong đó Lý Nguyên Phách còn nắm theo Lâm Túc Cừu của Thâm Uyên Môn.
Từ Quỷ Khốc chật vật thê thảm đi theo phía sau.
- Hừ! Đã nói để cho ta tới, ngươi không nghe!
Hồng Hài Nhi nhảy đến đầu vai Tần Quân hừ một tiếng nói. Mọi người thấy trên má phải của Lý Nguyên Phách có chút tím xanh. Lại nhìn về phía Hồng Hài Nhi đang lộ ra biểu tình hận không thể ăn hắn, mọi người rất nhanh liền đoán được, xem ra hai người vì tranh nhau chiến đấu có khả năng đã ra tay với nhau. Kẻ thua thiệt lại là Lý Nguyên Phách.
Trên mặt Từ Quỷ Khốc đều là máu, nhưng trong mắt không giấu được vẻ hoảng sợ. Sự hoảng sợ này không phải là đối với Lâm Túc Cừu kinh hoàng, mà là đối với Hồng Hài Nhi.
Lâm Túc Cừu bị Lý Nguyên Phách kéo theo giống như chó chết, co quắp ngồi dưới đất, biểu tình rất tương tự với Từ Quỷ Khốc, chỉ có điều càng sợ hãi hơn.
- Ngươi là người nào?
Tần Quân lấy ra Ngân Long Tru Hồn Thương, mũi thương chỉ vào cổ họng Lâm Túc Cừu hỏi. Giọng nói của hắn lạnh lùng, khiến người ta đoán không ra tâm tình trong lòng hắn.
Ánh mắt Lâm Túc Cừu nhìn về phía Tần Quân, cắn răng hỏi:
- Ngươi chính là bá vương Tần Quân nổi danh gần đây sao?
Bá vương?
Danh hiệu rất tốt, ta thích!
Tần Quân không thể không nhíu mày. Lâm Túc Cừu theo bản năng nhìn về phía đám người Thái Bạch Kim Tinh xung quanh, thân thể không khỏi run rẩy.
Thái Bạch Kim Tinh, Sa Ngộ Tĩnh đều mạnh hơn hắn. Tu vi của Lý Bạch cũng không kém hơn hắn. Lại thêm Lý Nguyên Phách và Hồng Hài Nhi, hắn căn bản không có cơ hội chạy trốn.
- Ký hiệu ở sau lưng của hắn chắc là Thâm Uyên Môn.
Pháp Hải bỗng nhiên lên tiếng nói, khiến cho mọi người không khỏi nhìn về phía hắn.
Tần Quân bỗng nhiên ý thức được Pháp Hải đã sớm xuống thế giới này, tin tức biết được khẳng định rất nhiều.
- Không sai. Hắn đúng là đến từ Thâm Uyên Môn!
Từ Quỷ Khốc cắn răng nói, giọng nói khó có thể che giấu được sự run rẩy.
Thâm Uyên Môn có kinh khủng như vậy sao?
Tần Quân không khỏi nhíu mày. Hắn và Từ Quỷ Khốc cũng quen biết được một khoảng thời gian. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy được Từ Quỷ Khốc thất thố như vậy.