Các tu sĩ điều khiển thú triều cũng bắt đầu phát động pháp thuật công kích quân đoàn áo bào trắng, nhưng bị khí trắng quỷ dị bao phủ quân đoàn áo bào trắng hất văng ra. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy các binh sĩ trên Thanh Đồng Quan phấn chấn không thôi, còn tưởng rằng có viện quân chạy tới.
- Khí trắng kia là cái gì vậy?
Trong lòng Tần Quân trong tò mò hỏi. Quả thật quân đoàn áo bào trắng biểu hiện làm cho ánh mắt hắn nhất thời sáng lên. Thú triều bên ngoài Thanh Đồng Quan lấy nhị giai, tam giai làm chủ. Thậm chí có đủ tồn tại tứ giai, ngũ giai, nhưng vẫn không ngăn cản được thiết kỵ của quân đoàn áo bào trắng.
- Quân hồn vô địch!
Hệ thống giới thiệu:
- Quân đoàn ngưng tụ ra quân hồn ít lại càng ít. Ở trong truyền thuyết thần thoại, bản thân tồn tại liên quan tới quân đoàn rất ít, cho nên mới chiêu mộ binh trong quân đoàn lịch sử tiến hành tăng cường. Bản thân quân đoàn áo bào trắng lại vốn có sắc thái thần thoại, bách chiến bách thắng, ngưng tụ ra quân hồn vô địch. Nếu quân đoàn áo bào trắng không tản ra, quân hồn không tiêu tan. Không phải cường giả Hóa Hư Cảnh đỉnh phong ra tay, rất khó đánh tan bọn họ!
Ta ngất!
Trâu bò như thế sao?
Tần Quân nhất thời phấn khởi. Xem ra quân đoàn Thần Ma triệu hoán ra không thua gì với triệu hoán Thần Ma!
- Đội quân này không đơn giản!
Thái Bạch Kim Tinh tán dương. Ngay cả Lý Bạch, Sa Ngộ Tĩnh, Đát Kỷ, Tiểu Ly, Pháp Hải cũng lộ ra vẻ mặt thán phục nhìn quân đoàn áo bào trắng. Về phần Lý Nguyên Phách và Hồng Hài Nhi lại không có hứng thú.
Bọn họ chỉ thưởng thức chiến lực cá nhân.
Nghe được mọi người tán thưởng, tâm tình Tần Quân càng tốt hơn. Dù sao quân đoàn áo bào trắng này thuộc về hắn.
- A...
Đúng lúc này, trên không trung truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Từ Quỷ Khốc. Tần Quân theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên. Hắn chỉ có thể nhìn thấy được trên đám mây có hai đốm sáng giống như vì sao rơi điên cuồng va chạm vào nhau, nhanh tới mức khiến cho người ta thấy hoa cả mắt.
Sa Ngộ Tĩnh lẩm bẩm nói:
- Từ Quỷ Khốc sắp thua rồi.
Tần Quân híp mắt nói:
- Ai đi tới giúp hắn một chút, kéo đối phương xuống!
Lúc đầu ở trước Thanh Đồng Quan, Từ Quỷ Khốc đã từng giúp hắn, hơn nữa còn nguyện ý thu nhận bọn họ làm đồ đệ. Tuy rằng chỉ có thể tính ơn nhỏ, nhưng Tần Quân cũng không thể không nhìn tới.
Đồng thời hắn cũng rất tò mò về thế lực ma đạo.
Vừa dứt lời, Lý Nguyên Phách và Hồng Hài Nhi đồng thời nhảy lên, lao về phía trên không trung. Tần Quân nhìn thấy, không khỏi lắc đầu cười. Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn về phía quân đoàn áo bào trắng.
Lúc này, quân đoàn áo bào trắng cách Thanh Đồng Quan còn chưa đủ ngàn mét, càng lúc càng gần.
- Gào...
Một tiếng gào thét tràn ngập sự hung bạo vang lên. Chỉ thấy một con vượn lớn cao tới mười thước từ trong thú triều nhảy lên.
Yêu thú ngũ giai, yêu vương Hóa Hư Cảnh!
Sau khi yêu thú đạt được ngũ giai đều có thể biến hóa. Nhưng không phải tất cả yêu vương đều nguyện ý biến hóa. Biến hóa sẽ hạn chế thực lực. Chỉ có những con yêu vương muốn lẻn vào địa cảnh Nhân tộc mới có thể làm như thế.
Vượn lớn giống như quả đạn pháo lao về phía quân đoàn áo bào trắng, hai tay giống như vại nước lớn mang theo thế của vạn quân nện ở trên quân hồn vô địch của quân đoàn áo bào trắng, đánh cho quân hồn vô địch biến hình, mơ hồ có tư thế bị nghiền nát. Nhưng cuối cùng con vượn lớn vẫn bị văng ra.
- Tướng quân, phía trước có yêu thú ngũ giai tập kích. Chúng ta nên làm thế nào?
Trên chiến xa, một tiểu tướng cạnh bên Trần Khánh khẩn trương hỏi, nhưng cũng không bối rối. Bởi vì Trần Khánh không hoảng loạn.
Ở trong lòng tướng sĩ của quân đoàn áo bào trắng, Trần Khánh chính là chiến thần. Nếu như hắn bình tĩnh, lại nhất định có thể chiến thắng.
- Tiếp tục đi tới!
Trần Khánh nhìn thẳng về phía trước, trầm giọng nói. Ánh mắt hắn thình lình là bóng dáng của đám người Tần Quân phía trên Thanh Đồng Quan.
Tần Quân tất nhiên sẽ không để cho quân đoàn áo bào trắng mới ra trận lại nhận thiệt hại. Lúc này hắn liền kêu lên:
- Lý Bạch, đi giúp đội quân phía dưới kia!
Lý Bạch ngẩn người. Tuy rằng nghi ngờ, nhưng hắn cũng không hỏi thăm, mà trực tiếp phi thân, lao về phía quân đoàn áo bào trắng.
Bất tri bất giác, Tần Quân đã bồi dưỡng được uy thế đế hoàng nên có. Nhất là sau khi Hồng Hài Nhi xuất hiện, trong lòng đám người Lý Bạch đã dần sinh ra lòng kính sợ. Dù sao ngay cả cường giả vượt xa bọn họ cũng đã bái nhập Tần Quân, bọn họ có tư cách gì mà sĩ diện?
Nếu không cố gắng sẽ bị Tần Quân đào thải!
Vượn lớn gào thét lại lao về phía quân đoàn áo bào trắng đánh tới. Lúc này, một âm thanh phá không truyền đến.
Phụt.
Một tiếng động vang lên. Thần kiếm Thanh Liên đâm thủng cổ họng của con vượn lớn. Máu tươi bắn vào trời cao, khiến cho quân đoàn áo bào trắng phía dưới có phần sững sờ. Đúng lúc ánh mắt bọn họ nhìn thấy được Lý Bạch giống như thiên thần ở phía sau con vượn lớn.
Toàn thân y phục màu trắng giống như trích tiên, anh tuấn tiêu sái, một kiếm phong hầu. Mị lực của Lý Bạch biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Địa Tiên Cảnh giết Hóa Hư Cảnh, quả thực không cần lao lực, huống gì là tập kích bất ngờ?
Lý Bạch vừa thu tay phải lại, thần kiếm Thanh Liên bỗng nhiên thay đổi phương hướng bay trở về. Tốc độ của thanh kiếm càng nhanh thêm. Hàng vạn hàng nghìn kiếm ảnh bao vây xung quanh convượn lớn, trong chớp mắt liền cắt vượn lớn thành thịt nát, hoàn toàn không có cơ hội sống sót.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, quân đoàn áo bào trắng và các binh sĩ trên Thanh Đồng Quan hít vào một hơi khí lạnh.
Không hổ danh là Kiếm Tiên Thanh Liên!
Tần Quân âm thầm cảm thán. Bởi vì Thái Bạch Kim Tinh, Lý Nguyên Phách, Sa Ngộ Tĩnh, Hồng Hài Nhi tồn tại, phong quang của Lý Bạch vẫn bị áp chế. Nhưng bây giờ hắn biểu hiện ra, quả thực rất kinh diễm. Ngay cả Thái Bạch Kim Tinh trên mặt cũng đầy vẻ vui mừng.
- Đó là một cường giả của điện hạ sao?
Trần Khánh nhíu mày nghĩ. Trước kia hắn đã nghe nói thủ hạ của Tần Quân cường giả như mây. Hiện tại nhìn thấy được thân thủ của Lý Bạch, ngưỡng mộ của hắn đối với Tần Quân càng sâu hơn.
Chủ công như vậy, mới đáng để Trần Khánh hắn đi theo!
- Các tướng sĩ tiếp tục đi tới. Chủ công ở phía trước chờ chúng ta!
Trần Khánh cao tiếng kêu lên, khiến cho khí thế của quân áo bào trắng rung lên. Lúc này bọn họ lại ra roi thúc ngựa chạy về phía Thanh Đồng Quan. Rất nhanh bọn họ đã xông tới trước Thanh Đồng Quan. Các binh sĩ trấn thủ quan ải vội vàng mở cửa cho bọn họ vào thành. Quân hồn của quân áo bào trắng ngăn cản thú triều, khiến cho các yêu thú không thể lợi dụng sơ hở.