Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 676: Chương 676: Chỗ dựa Thần Điện




Lâu vũ hai bên đường rộng rãi, xe ngựa thương đội qua lại trong dòng người, nhiều tu sĩ tới lui. Tần Quân chú ý thấy tu vi đa số người trên Trúc Cơ cảnh, có hàng đống tu sĩ từ Kim Đan cảnh trở lên.

Đông Phương Trấn thành.

Có liên quan gì với Đông Phương gia tộc không?

Tần Quân thầm nghĩ, đang định hỏi Liễu Nhược Lai thì đằng trước bỗng ồn ào.

Một thanh niên áo lam cưỡi con ngựa bốn vó rực lửa chạy nhanh đến, dọc đường đụng bay nhiều tu sĩ:

- Tránh ra! Tất cả tránh đường cho bản công tử!

Đằng trước là nhóm Tần Quân.

Thanh niên áo lam quát to:

- Mau cút ra cho bản công tử! Muốn chết sao!?

Con ngựa dưới thân gã hí vang, lửa trên bốn vó bỗng tăng vọt toát ra khí thế không thể đỡ.

Tần Quân nheo mắt nhận ra ngay con ngựa cuồng này là yêu thú tứ giai.

Cưỡi yêu thú tứ giai chạy nhanh trong thành hoàn toàn mặc kệ mạng người. Cũng nói lên địa vị của người này rất cao, không thì chẳng thể càn rỡ như vậy.

Chợt có tiếng rồng ngâm:

- Grào!

Long khí bay ra khỏi người Tần Quân, long khí ngâm nga đánh vào con ngựa đụng bay ngựa và thanh niên áo lam ra xa mấy chục thước, đụng sập một cửa hàng.

Đám người nhường đường kinh kêu:

- Đó là rồng vàng?

- Phi, là long khí mới đúng, chỉ số ít đế hoàng có thể luyện thành.

- Chậc chậc, hắn dám ra tay với La công tử.

- Nghe nói bối cảnh của La công tử hùng hậu, hắn đến từ thế lực nào? Không lẽ là Đông Phương gia tộc?

- Nghe nói liên quan với Thần Điện.

Tần Quân thu tay phải về, long khí về người, khinh thường hừ lạnh:

- Thứ không có mắt.

Liễu Nhược Lai vỗ tay khen, ước gì thiên hạ loạn. Những người khác lắc đầu cười, không lo lắng.

Đoàn người tiếp tục đi tới trước. Thanh niên áo lam được gọi là La công tử biểu tình tức giận xông lên, keng một tiếng trường kiếm ra khỏi vỏ đâm vào Tần Quân, chỉ thẳng cổ họng muốn một kiếm cắt cổ.

Tần Quân lạnh lùng cười:

- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!

Đối phương coi rẻ mạng người còn muốn giết hắn, Tần Quân không cần biết La công tử có bối cảnh gì, dám chọc hắn thì đừng trách hắn không khách sáo.

Nghĩ vậy Tần Quân rút Thất Tinh Kiếm bên hông ra, định giết La công tử.

Chợt một tiếng hét to uy chấn nguyên con phố:

- Dừng tay!

Tần Quân mặc kệ, vì La công tử cũng không ngừng lại, nếu hắn dừng tay sẽ nhận kết cục xấu. Né tránh? Đùa, làm gì có đế hoàng nào trốn.

Phập!

Kiếm quang chợt lóe, La công tử chưa kịp phản ứng đã bị đâm trúng lồng ngực, máu tươi tung toé, biểu tình đông lại.

Mắt La công tử tràn đầy tơ máu, độc ác và không cam lòng:

- Ngươi . . . !

Đập vào mắt La công tử là đôi mắt lạnh băng của Tần Quân, gã lạnh lùng nói:

- Ngươi dám giết ta!

Trong giọng nói tràn ngập không tin được, gã không dám tin trong Đông Phương trấn thành có người dám xuống tay với gã. Làm La công tử kinh hoàng nhất là thực lực của Tần Quân, còn trẻ vậy mà tốc độ vung kiếm khiến gã không thể bắt giữ.

La Tây Nghiệp gã đây xem như thiên tài, chưa đến bốn mươi tuổi đã đột phá Thuế Phàm cảnh, nhưng gã ở trước mặt Tần Quân thì nhỏ yếu như phàm nhân.

Giọng nói uy nghiêm lại vang lên, tràn ngập tức giận:

- Tiểu tử thật to gan!

Một nam nhân áo xám nhảy trên các lâu vũ lao nhanh đến.

Tu sĩ Thiên Tiên cảnh!

Tần Quân nheo mắt vung tay phải lên ném La công tử đi. Tu sĩ hai bên đường xôn xao.

Cửu Đầu Trùng cất bước che người Tần Quân, đối diện tu sĩ Thiên Tiên cảnh thế tới rào rạt gã tung nắm đấm, quyền phong khủng bố làm sập lâu vũ hai bên đường, Các dân chúng, tu sĩ lảo đảo như gió thổi lá rụng, mặt đất bị xới lên.

Cảm nhận sâu sắc nhất là tu sĩ Thiên Tiên cảnh, gã cảm nhận kình phong không thể ngăn cản ập đến. Gã muốn điều động pháp lực ngăn cản nhưng không kịp, áo rách toạc, da nứt, máu phun ra. Gã như diều đứt dây bay ra ngoài.

Toàn quá trình miêu tả thì chậm nhưng thật ra chỉ trong khoảnh khắc hỏa hoa lấp lóe.

Yên tĩnh.

Con phố tĩnh lặng, có thể nghe tiếng gió thổi vù vù.

Mọi người trố mắt líu lưỡi nhìn Cửu Đầu Trùng mặt lạnh lùng, lại nhìn con đường như khe rãnh trước mặt gã. Đám người cảm giác khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Tần Quân khẽ thở dài:

- Ài, ngươi thật nóng tính.

Nghe như trách móc nhưng nụ cười trên mặt cho thấy hắn rất thích.

Đường Tam Tạng niệm một câu:

- A di đà phật.

Đường Tam Tạng biết chuyện này sẽ không dàn xếp êm thấm, nhân quả tuần hoàn, sau lưng đối phương chắc chắn có thế lực lớn đứng nếu không thì tại sao phái cường giả Thiên Tiên cảnh đến giúp?

Nhưng Đường Tam Tạng không ghét, vì gã không phải Đường Tam Tạng trong Tây Du Ký mà là Kim Thiền Tử thức tỉnh ký ức kiếp trước, được thể hồ quán đính của Phật Môn, Chiên Đàn Công Đức Phật.

Người yếu đuối cần bảo vệ, kẻ ác ỷ mạnh hiếp yếu cũng phải bị chế tài.

Mới rồi La công tử rầm rạp chạy đến không biết đụng thương bao nhiêu người, thậm chí muốn giết Tần Quân. Rất khó tưởng tượng ngày thường La công tử đã làm bao nhiêu việc xấu.

Tần Quân vừa nói vừa tiến lên trước:

- Đi tiếp đi.

Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng theo sát. Liễu Nhược Lai giật mình tỉnh lại từ rung động, vội chạy theo.

Trư Bát Giới, Đường Tam Tạng đi song song.

Trư Bát Giới cười khổ nói:

- Sư phụ, sao ta có cảm giác giống đi Tây Thiên lấy kinh.

Chỉ khác là trong Tây Du Ký chỉ có Tôn Ngộ Không khó chơi, giờ thì gã phải tôn trọng cả Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng.

Đường Tam Tạng cười nói:

- Không giống, ít nhất Tây Thiên lấy kinh là giả dối, đi theo bệ hạ là thiện lớn.

Tần Quân đi tuốt đằng trước khóe môi cong lên, không ngờ Đường Tam Tạng cũng biết nịnh hót.

Tần Quân không khiêm tốn, về mặt trị quốc trị vực thì hắn xứng với lương tâm, ban bố pháp lệnh đều là lợi dân, tốt hơn Nam Vực cũ nhiều.

Kiếp trước Tần Quân là người tầng dưới chót, biết nỗi khổ của dân chúng. Hắn không dám bảo đảm mình đại công vô tư, nhưng ít ra cho con dân của mình sống an toàn, hạnh phúc hơn xưa.

Đoàn người đi tới đâu là tu sĩ nhanh chóng né tránh như thấy sát tinh.

Chờ nhóm người đi không lâu sau La Tây Nghiệp bị Thất Tinh Kiếm đâm xuyên lồng ngực run rẩy đứng dậy.

- Đáng giận!

La Tây Nghiệp nghiến răng lẩm bẩm, tay phải che ngực vẫn không ngừng ứa máu. Mắt La Tây Nghiệp bỗng đổi thành màu lục như mắt rắn, gò má mọc ít vảy, khí chất trở nên vô cùng âm trầm.

La Tây Nghiệp cúi đầu nhảy vào ngõ nhỏ.

Cửu Đầu Trùng đi xa mấy trăm thước nhướng mày hỏi:

- Bệ hạ, tiểu tử kia còn chưa chết hẳn, có cần ta . . .?

Cửu Đầu Trùng làm động tác cắt cổ, từ khi thấy Kim Thiền Tử phục hồi đến đỉnh cao thành Chiên Đàn Công Đức Phật thì gã biểu hiện càng lúc càng ân cần. Ý đồ của Cửu Đầu Trùng rất đơn giản, Tần Quân cũng đoán được nhưng không chọc thủng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.