Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 683: Chương 683: Cho gia phụ mặt mũi




Liễu Nhược Lai nói:

- Ngươi biết không? Trước kia ta đã muốn đến hội đấu giá Thiết viện nhưng chỉ có thể mơ ước.

Tuy phụ thân của Liễu Nhược Lai là thành chủ nhưng chỉ có tu vi Thiên Tiên cảnh, không có năng lực mang nàng đến Biên Hải thành, cũng không có tài lực mua thứ mình thích trong hội đấu giá Thiết viện.

Biên Hải thành nhìn như hài hòa thật ra mỗi ngày có người chết, nhất là người có tiền.

Đám người Tần Quân thoạt trông không giống người thường, đi chung một nhóm nên không ai dám xuống tay.

Nữ nhân mặc sườn xám cười nói:

- Kế tiếp bán đấu giá Liệt Long Chi Tâm, nó mới là thánh bảo của thể tu, cũng có thể tăng mạnh thuộc tính hỏa trong người.

Tần Quân bị hấp dẫn chú ý, Bất Diệt Thánh Thể của hắn đã đến bình cảnh, trong Nam Vực khó tìm được thiên tài địa bảo tăng mạnh khí lực cho hắn.

Tần Quân từng nghe về Liệt Long Chi Tâm, nghe nói Liệt Long là yêu thú bát giai, ăn trái tim của nó khí lực sẽ tăng vọt, là thánh bảo của thể tu.

Không ngờ hội đấu giá Thiết viện kiếm được bảo bối như vậy.

Nữ nhân mặc sườn xám vung tay lên cười nói:

- Giá khởi điểm một vạn khối linh thạch tam giai!

Nàng mới nói xong từ phòng khách quý số một vọng ra tiếng kêu giá, trực tiếp nâng lên gấp mười lần:

- Mười vạn!

Phòng khách quý số ba lập tức nói:

- Hai mươi vạn!

Không khí trở nên nóng bỏng.

Đây là lần đầu tiên người trong phòng khách quý cạnh tranh kêu giá, làm tu sĩ bình thường không dám xen mồm.

Liệt Long Chi Tâm giúp ích rất lớn đối với thể tu và hỏa tu, nhưng đa số tu sĩ không dùng được, bọn họ cũng không mua nổi.

Tần Quân biếng nhác nói:

- Năm mươi vạn!

Trong Thiết viện ngừng bặt tiếng ồn.

Năm mươi vạn linh thạch tam giai!

Tương đương với năm trăm vạn linh thạch nhị giai, năm trăm ngàn linh thạch nhất giai.

Mọi người bị Tần Quân hào khí kinh sợ. Các bảo bối đinh nhất chưa đưa ra mà Tần Quân đã dám kêu con số này, hắn hoặc là ngốc hoặc có tài lực khủng bố.

Mấy trăm tu sĩ trên bậc thang sôi nổi bàn tán:

- Phòng khách quý số bảy có lai lịch gì?

- Hình như là một người trẻ tuổi, hắn dẫn theo vài thuộc hạ trông khá mạnh.

- Vì một Liệt Long Chi Tâm bỏ ra năm mươi vạn linh thạch tam giai, chậc chậc, thế giới của kẻ có tiền thật khó hiểu.

- Quá lợi hại!

Ở đây yếu nhất có tu vi Hóa Hư cảnh nhưng đều bị hào khí của Tần Quân thuyết phục.

Trong phòng khách quý số mười bốn.

Nam nhân tóc xanh cau mày lẩm bẩm:

- Giọng rất quen, và hơi thở của hắn . . . không thể nào! Rõ ràng hắn đã chết!

Nam nhân áo xanh nhíu mày vô tình lộ ra uy áp khủng bố làm hai thị nữ đằng sau gã run cầm cập quỳ xuống, còn tưởng mình hầu hạ không chu đáo.

Nghĩ đến bóng dáng trong trí nhớ làm người ngứa răng là nam nhân tóc xanh đứng ngồi không yên. Gã bản năng nhìn pho tượng Biên Hải trên đỉnh Thiết viện.

Đại anh hùng Biên Hải ưỡn ngực ngẩng đầu, kiếm chỉ hướng đường biển.

Nam nhân tóc xanh lộ nét căm giận thì thào:

- Hy vọng không phải là ngươi, nếu không ta sẽ cho ngươi chết rất thống khổ!

Nữ nhân mặc sườn xám cười hỏi, mắt cười cong như trăng non:

- Còn giá nào cao hơn không? Nếu ta đếm ba tiếng không ai tăng giá thì Liệt Long Chi Tâm sẽ bán cho tiền bối phòng khách quý số bảy.

Ba tiếng qua đi không ai tăng giá, đến đây thì Liệt Long Chi Tâm thuộc về Tần Quân.

Bảo bối tiếp theo được đưa lên, là một quyển pháp thuật, Tần Quân chướng mắt.

Rất nhanh Lý lão mang theo hai phó tòng đến, xoa hai tay cười nói:

- Tần công tử, Liệt Long Chi Tâm đưa đến cho công tử đây.

Tần Quân gật đầu, vung tay phải lên. Năm mươi vạn linh thạch tam giai chồng chất thành núi trong phòng. Lý lão khóe môi co giật, lão không đếm lại, trực tiếp dùng trữ vật giới thu linh thạch vào rồi cúi mình vái chào lui ra.

Liệt Long Chi Tâm đặt trên mặt bàn. Liễu Nhược Lai muốn vén vải đỏ lên.

Tần Quân ra tiếng ngăn lại:

- Nàng muốn bị chết cháy?

Liễu Nhược Lai giật bắn người rút tay về, uất ức lẩm bẩm:

- Lợi hại như vậy?

Tần Quân cười nói một câu làm Liễu Nhược Lai tức giận:

- Chỉ có thể nói tu vi của nàng quá yếu.

Tần Quân thu Liệt Long Chi Tâm vào không gian Thần Thoại, chờ khi ra biển hắn sẽ dùng, hy vọng sẽ giúp hắn đột phá Bất Diệt Thánh Thể đệ tứ trọng Lực Bạt Sơn Hề.

Bán đấu giá còn đang tiếp tục, Tần Quân không kêu giá nữa. Phòng khách quý khác thì càng thường xuyên kêu giá.

Nữ nhân mặc sườn xám chỉ vào quyển trục màu vàng bên cạnh, cười nói:

- Lôi Ngục pháp trận thượng cổ, có thể chặn một kích hết sức của cường giả Kim Tiên cảnh, có sức sát thương uy hiếp đến cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh.

Cái gọi là quyển trục pháp trận chỉ cung cấp cách bày ra, thủ thế kết ấn, mua bày trận phải tự mua tài liệu.

Nhưng sức sát thương của Lôi Ngục pháp trận thượng cổ khiến đa số người ở đây hít thở dồn dập.

Tần Quân nhướng mày, nghe cũng ghê gớm thật.

Nữ nhân mặc sườn xám cười nói ra cái giá dập tắt lửa nóng trong lòng mấy trăm tu sĩ:

- Giá khởi điểm một ngàn vạn linh thạch tam giai.

Lôi Ngục pháp trận thượng cổ là báu vật cho các phòng khách quý tranh cướp rồi.

Nam nhân tóc xanh trong phòng khách quý số mười bốn lên tiếng trước:

- Một ngàn năm trăm vạn!

Lưu Thược Nam phòng số mười một kêu lên:

- Một ngàn sáu trăm vạn!

Lưu gia có địa vị cao thượng trong Đông Viêm Vực, Lưu Thược Nam là thiên tài đứng đầu kiên trì đến cuối cùng trong Quan Thiên Đại Hội, nên gã nắm giữ linh thạch vô cùng khổng lồ.

- Một ngàn tám trăm vạn!

- Hai ngàn vạn!

Các phòng khách quý như đã điên thi nhau tăng giá. Tần Quân nghe mà khóe môi co giật.

Lôi Ngục pháp trận thượng cổ tương đương với một cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh, sao không khiến họ động lòng. Tần Quân có thuộc hạ không chỉ một, hai Thái Ất Kim Tiên cảnh, hắn có cả hai Thái Ất Huyền Tiên nên không để bụng.

Giá càng kêu càng cao, mấy trăm tu sĩ trên bậc thang hít thở dồn dập.

Trời ạ, những người này mang theo núi linh thạch sao?

Rất nhanh có người kêu giá năm trăm ngàn, toàn trường yên tĩnh không tiếng động.

Nam nhân áo xanh trong phòng khách quý số mười bốn trầm giọng quát:

- Năm ngàn năm trăm vạn!

Ngữ điệu chất chứa khí thế không cho phép phản bác, kiên quyết lấy bằng được.

Lưu Thược Nam trong phòng số mười một nghiến răng:

- Điều tra cho ta! Người này có lai lịch gì mà dám giành với ta?

Một người hầu đứng đằng trước vội vàng gật đầu đi ra ngoài.

Nhìn khắp Đông Viêm Vực Lưu gia có thể xếp năm hàng đầu. Nên Lưu Thược Nam tự cao tự đại trong Đông Viêm Vực, gã không biết rằng đối thủ của gã là một vị Thái Ất Huyền Tiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.