Với thực lực của Trư Bát Giới, Đế Thính phỏng chừng trong Biên Hải thành hiếm ai làm gì được họ.
Liễu Nhược Lai ngẫm lại lúc nhóm Dương Tiễn chưa đến, Trư Bát Giới từng đại phát thần uy khiến nàng rất giật mình.
Chốc lát sau Lý lão dẫn nhóm Tần Quân đến phòng khách quý số bảy trên cao nhất. Có mạn che không ai thấy cảnh bên trong. Phòng bày ra cái bàn, rượu ngon, thức ăn ngon đã bày trên bàn, bốn nữ nhân dị vực xinh đẹp chờ hầu.
Bốn nữ nhân cùng khuỵu chân hành lễ:
- Hoan nghênh các vị tiền bối.
Bọn họ dáng người nóng bỏng, nụ cười quyến rũ dụ dỗ trái tim nam nhân.
Tần Quân tặc lưỡi nhìn, cười khẽ:
- Không ngờ chỗ các người còn có phục vụ bảo vệ sức khỏe.
Phục vụ bảo vệ sức khỏe?
Mọi người lộ vẻ ngạc nhiên.
Liễu Nhược Lai khoanh tay trước ngực hừ lạnh:
- Có phải ngươi vừa mắt các nàng?
Lý lão ân cần nói:
- Chỉ cần Tần công tử muốn thì đêm nay có thể hưởng dụng các nàng.
Liễu Nhược Lai tức giận hung tợn trừng Lý lão.
Tần Quân xua tay, những nữ nhân này một cánh tay ngọc ngàn người gối, môi son vạn người nếm, hắn ngại bẩn.
Tần Quân cười nói với Lý lão:
- Được rồi, ngươi xuống trước đi.
Bốn nữ nhân dị vực này thì để lại xoa vai bóp chân cho hắn.
Lý lão gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Tần Quân tùy tiện tìm cái ghế ngồi xuống, ra hiệu nữ nhân dị vực đứng phía sau bóp vai cho mình.
Nhìn Tần Quân hưởng thụ làm Liễu Nhược Lai càng tức giận, nhưng khó thể nói gì được, đành ngồi trong góc hậm hực.
Dương Tiễn tặc lưỡi nói:
- Không ngờ hội đấu giá nho nhỏ mà tụ tập hai Thái Ất Huyền Tiên, trong đó có một vị là yêu.
Tần Quân kinh ngạc hỏi:
- Hai Thái Ất Huyền Tiên?
Đường Tam Tạng, Cửu Đầu Trùng cau mày.
Liễu Nhược Lai sợ hết hồn. Vì sao từ khi nàng gặp Tần Quân thì dễ thấy Thái Ất Huyền Tiên như thế?
Dương Tiễn híp mắt nhìn một hướng:
- Con yêu rất mạnh, thậm chí khiến ta không thể nhìn thấu!
Bốn phía phòng khách quý rũ màn che, từ bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng bên trong có thể nhìn ra ngoài.
Nhìn theo hướng ánh mắt của Dương Tiễn thấy phòng khách quý số mười bốn lặng yên không một tiếng động.
Tần Quân theo bản năng dùng thần thức tìm kiếm, nhưng bị lực lượng quỷ dị bắn về.
Cùng lúc đó, trong phòng số mười bốn. Một nam nhân đẹp trai có mái tóc xanh dài, mặc áo cẩm vân viền đỏ, khuôn mặt trắng trẻo lộ ra tà khí, trán đeo ngọc quan màu trắng. Dường như nam nhân cảm giác được ánh mắt của nhóm Tần Quân, quay đầu nhìn hướng phòng khách quý số bảy.
Nam nhân tóc xanh kêu lên:
- A, hơi thở này . . . rất quen thuộc.
Hai thị nữ đứng phía sau nói nhỏ vào tai nam nhân, còn sờ ngực gã. Nam nhân không chút phật lòng, ôm hai thị nữ vào lòng sỗ sàng.
Nam nhân tóc xanh thì thào:
- Rất giống cái tên đã chết kia, nhưng không thể nào là hắn được.
Mặt gã lộ nét hồi ức, nhớ trận đại chiến đó, mắt gã lộ tia hoài niệm và không cam lòng.
Dù nam nhân kia đã chết vẫn là ác mộng ám ảnh gã suốt đời.
Phòng khách quý số bảy.
Tần Quân cười khẽ nói:
- Thôi kệ đi, miễn không đối nghịch với chúng ta là được.
Thiên hạ có nhiều cường giả, Tần Quân không thể nào giết hết tất cả.
Chỉ cần không có gút mắc lợi ích, ai đi đường nấy.
Dương Tiễn gật đầu.
Đường Tam Tạng cười nói:
- Thái Ất Huyền Tiên khác mới chỉ đến sơ kỳ, không tạo thành uy hiếp, chắc là chủ nhân của Thiết viện.
Biên Hải thành là một trong trọng thành của Đông Viêm Vực, Thiết viện càng có mối liên kết với nhiều thế lực lớn. Lãnh tụ của Thiết viện nếu không có thực lực siêu đẳng thì khó giữ gìn được địa vị.
Công nhận Nam Vực và Đông Viêm Vực cách biệt thực lực to lớn làm Tần Quân thấy mất mặt.
Nhưng Nam Vực luôn không bị cường giả Đông Viêm Vực quấy rầy, trừ có Nam Tận Hải khủng bố ngăn cản ra có lẽ còn lý do khác.
Theo thời gian trôi qua, tu sĩ trong Thiết viện càng ngày càng nhiều, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn.
Tần Quân hưởng thụ nữ nhân dị vực xoa bóp, tâm tình thản nhiên.
Một giọng nữ dịu dàng vang lên:
- Các vị tiền bối, hảo hán, hội đấu giá sắp bắt đầu. Đêm nay các vị sẽ thấy pháp thuyền bát phẩm, quyển trục pháp thuật thượng cổ, Dạ Đàm Hoa, các loại trân bảo mà các vị không thể mua ở nơi khác.
Thanh âm lấn át toàn trường khiến mọi người nhìn hướng đài cao đối diện bậc thang. Một nữ nhân xinh đẹp mặc sườn xám bó sát mỉm cười với mọi người, mặt đẹp như hoa đào, thân thể như trái đào chín mọng, làm nhiều nam tu sĩ miệng khô lưỡi khô.
Tần Quân tặc lưỡi:
- Chậc chậc, trang phục truyền thống của Đại Hoa Hạ phát triển đến tận dị giới.
Tần Quân không quá ngạc nhiên, vì thế giới này rất giống Hoa Hạ Trái Đất xưa, nói bằng tiếng Hán, chữ viết là các loại chữ Hán cổ.
Rất nhiều chuyện kỳ lạ khiến Tần Quân thói quen, chờ khi lên đỉnh cao nhất hắn mới thấy rõ sự thật mọi thứ trên đời.
Nữ nhân mặc sườn xám cười quyến rũ:
- Không nói nhiều nữa, tiếp theo chúng ta bắt đầu bán đấu giá báu vật thứ nhất.
Nàng giơ tay phải lên, tấm màn đằng sau bị kéo ra. Một phó tòng bưng cái khay gỗ ra, vải đỏ trùm lên khay không thể thấy bên trong có gì.
Tần Quân bắt chéo chân nhìn, vị trí này rất tốt, có thể thoải mái quan sát bục hội đấu giá.
Nữ nhân mặc sườn xám vén vải đỏ lên, một cây ngọc tiêu hiện ra trước mắt mọi người. Tiêu trong suốt như có tia sáng vụt qua.
- Đây là pháp khí thiên phẩm thượng giai, Hoặc Âm Lam Tiêu, có thể khống chế ý chí của địch, bao gồm yêu thú.
Nghe giới thiệu về tiêu ngọc, Tần Quân hơi bĩu môi, không phải pháp bảo thì không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Khi tu vi đột phá Tiên cảnh thì tác dụng của pháp khí trở nên nhỏ bé. Cao hơn pháp khí thì khác, pháp bảo hậu thiên, tiên thiên, linh bảo hậu thiên, tiên thiên, chí bảo hậu thiên, tiên thiên, thăng lên từng nấc, uy lực cũng càng lúc càng lớn.
Mặc dù ở Đông Viêm Vực linh bảo cũng rất hiếm hoi khó gặp, hầu như bị thế lực lớn ở các nơi nắm giữ.
Tần Quân có nhiều linh bảo, có cả chí bảo, nhưng đa số tạm thời không thể sử dụng, bởi vì tu vi của hắn thấp kém.
Rất nhanh có người mua Hoặc Âm Lam Tiêu với giá năm ngàn khối linh thạch tam giai.
Đơn vị linh thạch trong hội đấu giá thống nhất là linh thạch tam giai, một khối linh thạch tam giai tương đương với mười khối linh thạch nhị giai, bằng một trăm khối linh thạch nhất giai.
Tiếp theo là pháp khí thiên phẩm, công pháp thiên phẩm. Mười chín phòng khách quý không ai ra giá, vì bọn họ chướng mắt thứ này.
Tay phải Tần Quân chống cằm nhàm chán nói:
- Xem ra pháp thuyền bát phẩm sẽ là áp trục.
Dương Tiễn, Cửu Đầu Trùng cùng với Đường Tam Tạng liếc nhau, uống trà, dường như không mấy hứng thú với hội đấu giá.
Liễu Nhược Lai thì đứng trước rèm hưng phấn nhìn phía dưới kêu giá.