Đế Thiên Vô cảm nhận ánh mắt của họ, gã nghiêng đầu nhìn Cường Lương, con ngươi co rút.
Đám người Tần Quân hoàn toàn bị lơ đẹp, bao gồm Phục Hy và Triệu Công Minh cùng là Nhập Thánh viên mãn.
Đế Thiên Vô thì thầm:
- Thú vị.
Đế Thiên Vô xoay người hóa thành luồng sáng vàng biến mất trong màn chắn cát bụi.
A? Bị coi thường?
Tần Quân cứng họng, cái tên kia thật tâm cao khí ngạo.
Dù hơi khó chịu nhưng Tần Quân không ghi hận, Đế Thiên Vô chỉ lơ đẹp bọn họ chứ không gây hấn gì.
Vẻ mặt Mặc Huyền Tử sùng bái nói:
- Không uổng là Đế Thiên Vô, hào kiệt của lớp chúng ta!
Nam Tố Tiên Tử thu về tầm mắt, ánh mắt bình tĩnh lại, sẽ có ngày nàng cũng đến độ cao của Đế Thiên Vô!
Cường Lương phục hồi trạng thái bình thường, cười khẽ:
- Tiểu tử này đúng là lợi hại, phỏng chừng hắn đã có thực lực đánh nhau với Hiển Thánh.
Cường Lương khá là thích Đế Thiên Vô, một mình xông xáo Tù Mệnh Ngục, gan góc và thực lực của gã đều đáng giá khâm phục.
Mặc Huyền Tử ngửa đầu cười nói:
- Tất nhiên! Đế Thiên Vô có tiềm lực vấn đỉnh đệ nhất thiên kiêu, chờ quái vật kia đến mười vạn tuổi, ba ngàn thế giới còn ai có thể tranh giành vị trí đệ nhất thiên kiêu của Đế Thiên Vô?
Ngữ điệu tự hào như thể gã là Đế Thiên Vô.
Quái vật kia?
Tần Quân tò mò hỏi:
- Là quái vật nào vậy?
Mặc Huyền Tử ra vẻ bí hiểm nói:
- Không thể nói, chờ ngươi vào bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu tự nhiên sẽ biết, nhưng mà . . .
Nói đến câu cuối Mặc Huyền Tử lộ vẻ mặt chế nhạo, dường như cho rằng Tần Quân không bò lên bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu được.
Tần Quân tức giận nói:
- Sớm muộn gì trẫm sẽ đạp ngươi leo lên!
Tốc độ tu hành của hắn nếu nói ra chắc chắn hù chết Mặc Huyền Tử.
Dù chuyển kiếp tu lại, trong vòng bốn, năm năm từ phàm nhân tu luyện đến Thái Ất Tán Tiên cảnh viên mãn, ai sánh bằng hắn? Còn những sinh linh vừa chào đời đã có tu vi cao kinh khủng thì người ta dựng dục thời gian dài đằng đẵng.
Mặc Huyền Tử cười cười không cãi lại, nếu chọc giận Tần Quân thì Cường Lương sẽ đấm chết gã.
Phục Hy cảm thán rằng:
- Tiểu tử kia không uổng là thiên kiêu của thời đại này, mai sau chắc chắn đột phá Hiển Thánh cảnh.
Không dựa vào pháp bảo mà Đế Thiên Vô đã biểu hiện ra khí thế tương đương Hiển Thánh, nếu gã cầm tiên thiên chí bảo hoặc hỗn độn linh bảo thì ai cản nổi?
Thiên kiêu như Đế Thiên Vô chắc chắn trong tay có tiên thiên chí bảo, dù thiên phú của gã yêu nghiệt đến đâu nếu không được thế lực lớn ở sau lưng cung cấp tài nguyên thì sao thuận buồm xuôi gió được?
Tần Quân phất tay cười nói:
- Đế Thiên Vô chứ có gì, Huyết Sát Ma Đế mà trẫm còn không để vào mắt.
Cường Lương nghe vậy cười tự tin.
Gã là Hiển Thánh cảnh hậu kỳ, Đế Thiên Vô phải tu mấy chục vạn năm mới mong bắt kịp. Huống chi còn có Thiên Đình Đại Tần, Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín cũng là Hiển Thánh cảnh hậu kỳ, toàn là tử trung với Tần Quân.
Bởi vậy Tần Quân không để Đế Thiên Vô vào mắt, hắn có tự tin tuyệt đối sẽ đột phá Hiển Thánh cảnh vào độ tuổi như Đế Thiên Vô, hay thậm chí mạnh hơn nữa.
Cường giả chuyển thế, hệ thống Thần Thoại, Mệnh Vận Chi Luân, Tử Vi Đế Tinh đạo quả, huyết mạch Cực Viêm Ma Thần,..
Nếu Tần Quân không đứng trên thiên kiêu thì hắn có lỗi với lương tâm của mình.
Mặc Huyền Tử bĩu môi.
Không thèm để Huyết Sát Ma Đế vào mắt? Phụ thân của ngươi là Dương Bắc Minh sao? Sao không bay lên trời luôn đi.
Nam Tố Tiên Tử không nghi ngờ, thực lực của Cường Lương có lẽ thật sự sẽ thắng được Huyết Sát Ma Đế .
Huống chi Thiên Đình Đại Tần còn có các siêu cường giả như Bồ Đề Tổ Sư, La Sĩ Tín, Như Lai, Nhiên Đăng.
Huyền Đương đại thế giới nho nhỏ bàn cứ nhiều siêu cường giả, Nam Tố Tiên Tử nghĩ mãi không ra.
Đoàn người tiếp tục đi tới, bởi vì lúc trước Đế Thiên Vô ra tay nên đằng trước tuy một đống đá hỗn độn nhưng xem như rộng mở.
Một đường thông suốt, mất một canh giờ sau bọn họ đến trước một vách vực.
Vách vực giắt ngang mặt đất, cách đối diện khoảng ngàn trượng. Khoảng cách này đối với người thường như lạch trời, nhưng với đám người Tần Quân thì không là gì.
Mặc Huyền Tử trầm giọng nói:
- Khoan bay qua đã.
Mặc Huyền Tử cẩn thận quỳ rạp dưới đất bò tới vách đá, lặng lẽ thò đầu ra dòm.
Nhìn Mặc Huyền Tử chu mông, mọi người khóe môi co giật.
Tiểu tử này thật là hoàn toàn không chú trọng hình tượng.
Nam Tố Tiên Tử xoa trán, quá mất mặt, làm mất hết mặt mũi thiên kiêu bọn họ.
Phục Hy nhỏ giọng nói:
- Có vẻ bên dưới có thứ gì.
Tù Mệnh Ngục đầy rẫy cấm chế nên khó khuếch tán thần thức, vì sẽ sơ sẩy xúc phát cấm chế dẫn đến tai họa.
Rất nhanh Mặc Huyền Tử đứng lên, ngoắc tay:
- Đi, mau lên, con đó chắc còn đang ngủ.
Mọi người thầm thắc mắc, là cái gì mà khiến Mặc Huyền Tử Nhập Thánh cảnh hậu kỳ kiêng dè như vậy?
Đoàn người cùng Mặc Huyền Tử bay hướng đối diện.
Tần Quân bay qua vực sâu cúi đầu thấy hiệp cốc sâu không thấy đáy, đen ngòm như tùy thời có đồ vật xông ra. Tần Quân đã trải qua sóng to gió lớn cũng thấy nỗi lòng bất an.
Rốt cuộc Tù Mệnh Ngục còn giấu bao nhiêu tồn tại khủng bố nữa?
Qua bao nhiêu năm những tồn tại này còn chưa chết, thật khó tưởng tượng bây giờ họ mạnh cỡ nào.
May mà thứ trong hiệp cốc không xông ra, đoàn người bình an đáp xuống đất.
Mặc Huyền Tử vỗ ngực cười nói:
- May ghê, trăm năm trước thứ đó táp một cái cắt đứt nửa người Đoạn Phong Đao, rất hung tàn.
Bất giác Đoạn Phong Đao đã thành thước đo tính toán thực lực tất cả sinh linh oan hồn trong Tù Mệnh Ngục. Thứ có thể đánh bại Đoạn Phong Đao chắc chắn vô cùng khủng bố, vì bản thân gã là Nửa Bước Hiển Thánh.
Mọi người tiếp tục đi tới, đằng trước là hoang mạc bao la mênh mông. Tiếng nước chảy đến từ phía trước nhưng không thấy con sông nào.
Bọn họ mới đi ra ngoài mấy chục thước.
- Grào!
Chợt có tiếng rống rung trời vang lên, mặt đất rung bần bật.
Bùm!
Một móng vuốt xương trắng thò ra từ hiệp cốc chụp vào vách đá, đá vụn bay đầy, một khúc xương ngón tay thô như cây lớn. Nhóm Tần Quân giật mình ngoái đầu lại.
Một bộ xương trắng to lớn bò lên, trên người còn dính chút thịt, đầu chỉ có một tròng mắt liên tục đảo tròn, rất rùng rợn.
Tần Quân nheo mắt nói:
- Bạch Cốt Mệnh Quân!
Đây đã là lần thứ ba Tần Quân gặp Bạch Cốt Mệnh Quân, một lần trong người Hắc Hải Vương Kình ở Nam Tận Hải, một lần bên Thi Hoàng Điện.
Bạch Cốt Mệnh Quân vốn đến từ trời sao, gặp nó trong Tù Mệnh Ngục không phải chuyện hiếm hoi gì.