Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1256: Chương 1256: Cơ Bất Bại




Nhưng Bạch Cốt Mệnh Quân này khác với trước, trừ hơi thở khủng bố hơn, bề mặt xương có nhiều sợi đen nhìn càng âm trầm kinh dị. Có hai nhúm lửa xanh lắc lư lơ lửng trên hai vai nó.

Mặc Huyền Tử chửi thề:

- Sao cái con này tỉnh làm chi vậy trời?

Mặc Huyền Tử lấy ra một cây dù báu lấp lánh ánh sáng vàng như ngọn lửa bao cây dù.

Cường Lương nhẹ giọng nói:

- Hiển Thánh cảnh sơ kỳ!

Đám người biến sắc mặt.

Một bộ xương mà có tu vi Hiển Thánh cảnh?

Nhìn khắp ba ngàn thế giới đạt tới Hiển Thánh cảnh đều là Tiên Tôn, có thể thấy Hiển Thánh cảnh rất hiếm hoi.

Trong Tù Mệnh Ngục giấu một cường giả Hiển Thánh cảnh! Hèn gì Thương Hoa Tiên Tôn cũng không dám dọn dẹp Tù Mệnh Ngục.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Giải quyết nó!

Cường Lương gật đầu, bước ra đứng trước mặt mọi người.

Thân hình khôi ngô đứng trước Bạch Cốt Mệnh Quân vẫn rất nhỏ bé nhưng Cường Lương phát ra khí thế mạnh hơn nó, khí phách vô địch.

Bạch Cốt Mệnh Quân mở miệng nói:

- Cực Viêm Ma Thần!

Tần Quân biến sắc mặt.

Những người khác cảnh giác nhìn quanh, tưởng có sinh linh tên Cực Viêm Ma Thần ẩn núp.

Bạch Cốt Mệnh Quân nhìn Tần Quân chằm chằm, tròng mắt đảo liên tục:

- Thiên đạo không dung, sinh linh hỗn độn.

Mặc Huyền Tử lẩm bẩm, dường như nghĩ đến điều gì gã lộ vẻ mặt sợ hãi:

- Cực Viêm Ma Thần? Không lẽ là chủng tộc mạnh nhất trong truyền thuyết?

Mắt Nam Tố Tiên Tử tràn đầy bất an lẩm bẩm:

- Không thể nào! Chẳng phải Cực Viêm Ma Thần đã bị diệt tộc từ mấy chục vạn năm trước sao? Chỉ còn sót lại một Cực Viêm Ma Thần Cơ Vĩnh Sinh cũng bị Thương Hoa Tiên Tôn giết.

Cực Viêm Ma Thần rất nổi tiếng trong vũ trụ trời sao, được gọi là chủng tộc mạnh nhất, vì quá mạnh nên chọc Thánh Môn ra tay.

Trận chiến ấy khiến rất nhiều sinh linh biết sự cường đại của Thánh Môn, đó là tồn tại trên cả Ma Minh.

Mặt Tần Quân lạnh băng, không ngờ Bạch Cốt Mệnh Quân nhận ra huyết mạch của hắn.

Người khác chỉ biết huyết mạch của Tần Quân mạnh, không nhiều người nhận ra đó là Cực Viêm Ma Thần, một bàn tay đã đếm hết.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Tiêu diệt nó!

Việc Cực Viêm Ma Thần không thể để lộ ra.

Tuy kiếp trước Tần Quân không hiểu nhiều về Cực Viêm Ma Thần tộc, vì lúc bị diệt tộc hắn còn trẻ thơ, trong ký ức xa xưa hắn chỉ nhớ một cái tên.

Cơ Bất Bại!

Tên này là của phụ thân hắn, nhưng đã rất mơ hồ.

Cường Lương đáp:

- Được!

Cường Lương sải bước xông hướng Bạch Cốt Mệnh Quân.

Động như gió mạnh, núi rung đất nứt.

Chớp mắt Cường Lương đến trước mặt Bạch Cốt Mệnh Quân, làm Bạch Cốt Mệnh Quân giật mình con ngươi co rút. Bạch Cốt Mệnh Quân chưa kịp phản ứng thì nắm đấm phải của Cường Lương đã từ bên hông đấm ra.

Bùm!

Vang tiếng nổ khủng bố khiến mọi người ù tai, cuồng phong gào thét, vách vực nứt sụp. Bạch Cốt Mệnh Quân nhìn như không thể phá vỡ chớp mắt nát bấy.

Bạch Cốt Mệnh Quân hét thảm, hai tay che trước mặt:

- A! Đây là lực lượng gì? Không thể nào! Tại sao có hơi thở hỗn độn . . . ?

Tiếc rằng bất lực, Bạch Cốt Mệnh Quân chưa nói hết câu đã thành tro bụi.

Đất hoang vách vực phía đối diện vỡ ra như giấy rách, dường như một nửa thế giới bị cú đấm của Cường Lương hủy diệt.

Lôi điện liên tục giáng xuống bỗng chốc bị gió to thổi tán đi. Đá vụn, xương vụn nhiều không đếm xuể bay đầy trời, tiếng gầm rú vang bên tai không ngớt.

- Hú hú hú!

Từng tiếng quỷ gào vang lên khiến cảnh tượng diệt thế càng hãi hùng.

Mặc Huyền Tử thộn mặt ra nhìn bóng lưng Cường Lương:

- Thần ơi, lực lượng gì thế này?

Nhìn theo hướng ánh mắt Mặc Huyền Tử thì Cường Lương đang đưa mặt hướng đằng trước, từng vòng sóng khí kéo dài tới đường chân trời, cả khung trời như bị đánh nứt ra cái động dài lớn.

Chỉ là một đấm hết sức bình thường!

Phục Hy, Triệu Công Minh xanh mặt nhìn. Mỗi lần thấy Cường Lương ra tay là họ lại thót tim một lần, dù họ đứng chung trận doanh.

Tâm tình của Phục Hy khó chịu nhất, nếu y có thể phục hồi đỉnh cao thì Cường Lương làm gì có cơ hội khoe mẽ?

Thân phận Hi Hoàng hay Á Thánh nhân tộc thì Phục Hy đều rất mạnh, chỉ dừng bước ở ngưỡng cửa Thánh Nhân.

Mặt Tần Quân không biểu tình, đang định xoay người đi thì bỗng vô số xương vụn từ bốn phương tám hướng tụ lại, khí thế siêu khủng bố tràn ra.

Tiếng rống động trời của Bạch Cốt Mệnh Quân lại vang lên:

- Grào!

Bạch Cốt Mệnh Quân ngưng tụ xương trắng lại hiện hình, đầu đội trời chân đạp đất nhìn xuống Cường Lương, trong tròng mắt đảo tròn tràn đầy sát ý.

Dù gì là Hiển Thánh, sao Bạch Cốt Mệnh Quân có thể bị diệt trong một nốt nhạc được?

Mặc Huyền Tử nhìn mà tim đập chân run, hỏi:

- Chúng ta có nên chạy đi không?

Tuy Mặc Huyền Tử là Nhập Thánh cảnh hậu kỳ nhưng không nhìn thấu Hiển Thánh cảnh, không cách nào phân biệt được Bạch Cốt Mệnh Quân và Cường Lương bên nào cảnh giới cao hơn. Nhưng nhìn Bạch Cốt Mệnh Quân bị tan xương nát thịt mà có thể phục hồi lại làm lòng Mặc Huyền Tử sinh ra sợ hãi, bất an.

Nam Tố Tiên Tử không nói chuyện nhưng mắt lộ tia khó hiểu, nàng là người thận trọng nhạy bén chú ý thấy Bạch Cốt Mệnh Quân nhìn Tần Quân chằm chằm. Cộng với lời Bạch Cốt Mệnh Quân đã nói làm Nam Tố Tiên Tử suy nghĩ vẩn vơ.

Nam Tố Tiên Tử suy nghĩ sâu xa:

- Hay Tần Thiên Đế và Cực Viêm Ma Thần có quan hệ gì?

Nguồn gốc truyền thuyết Cực Viêm Ma Thần xa xưa, nhưng Cực Viêm Ma Thần không xưng bá vũ trụ trời sao. Không phải vì Cực Viêm Ma Thần tộc yếu, chỉ vì họ ít khi đi trong ba ngàn thế giới, họ độc lập ở giới khác.

Truyền thuyết hỗn độn sơ khai Cực Viêm Ma Thần đã xuất hiện, là một trong những sinh linh hỗn độn. Rồi hỗn độn vỡ tan, thiên đạo lập, sinh ra ba ngàn thế giới, sinh linh hỗn độn mới hạ màn. Nhưng Cực Viêm Ma Thần là số ít sinh linh hỗn độn sống tiếp, đáng tiếc sinh linh hỗn độn không được thiên đạo thừa nhận.

Cường Lương hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Thứ ghê tởm!

Trong mắt thẩm mỹ của Vu tộc thì Bạch Cốt Mệnh Quân rất xấu, bởi vậy thấy nó lại phục hồi thì Cường Lương cực kỳ tức giận.

Nếu không diệt được Bạch Cốt Mệnh Quân thì mặt gã biết đút vào đâu?

Cường Lương giơ tay phải ngang người, lôi điện lượn lờ trong lòng bàn tay rất nhanh ngưng tụ thành trường mâu dài mười trượng. Thân thể Cường Lương mới cao một trượng, trông như cột điện nằm ngang trong tay con nít.

Hơi thở nguy hiểm như diệt thế khuếch tán từ lôi mâu, mọi người giật mình chậm rãi thụt lùi.

Bạch Cốt Mệnh Quân rống to:

- Cực Viêm Ma Thần! Thiên đạo không dung!

Thanh âm như sấm sét vang vọng trong thiên địa.

Phương xa, Đế Thiên Vô đang bay đi cũng nghe thấy, gã dừng lại cau mày nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.