Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1257: Chương 1257: Người rừng khủng bố




Đế Thiên Vô lẩm bẩm:

- Bạch Cốt Mệnh Quân tỉnh rồi? Bạch Cốt Mệnh Quân đến Hiển Thánh cảnh, chậc chậc, mấy người đó xui thật.

Đế Thiên Vô lắc đầu cười, tiếp tục đi tới.

Trong trời sao Bạch Cốt Mệnh Quân không hiếm hoi, đa số tuyệt địa hoặc nơi tử khí nặng đều có mặt Bạch Cốt Mệnh Quân. Không sinh linh nào thích Bạch Cốt Mệnh Quân, rất ghét nó.

Nhưng hiếm Bạch Cốt Mệnh Quân đến Hiển Thánh cảnh, ít nhất lần đầu Đế Thiên Vô trông thấy.

Sức chiến đấu của Bạch Cốt Mệnh Quân rất mạnh, rất khó chơi, bản thân Đế Thiên Vô cũng không muốn cứng rắn chống lại.

Bên kia, Cường Lương không đáp lại Bạch Cốt Mệnh Quân mà ném lôi mâu ra.

Sức mạnh của Cường Lương rất lớn, lôi mâu mười trượng mang theo lực lượng xé rách tất cả bay vút đi.

Bùm!

Lôi mâu mười trượng xuyên qua ngực Bạch Cốt Mệnh Quân, xông ra mấy chục vạn dặm, phá tan nhiều lớp cấm chế của Tù Mệnh Ngục bay đi trời sao sâu thẳm.

Xèo xèo xèo!

Lôi điện dọc theo ngực Bạch Cốt Mệnh Quân lan tràn toàn thân, nó gầm rống rít gào.

- Cơ Bất Bại! Ta nguyền rủa ngươi vạn kiếp bất phục! Nguyền rủa Cực Viêm Ma Thần các ngươi không bao giờ trở người được!

Bạch Cốt Mệnh Quân giơ hai tay lên, vô số cốt mâu hiện ra bắn hướng đám người Tần Quân.

Tần Quân nhíu chặt mày, không lẽ con Bạch Cốt Mệnh Quân này quen Cơ Bất Bại phụ thân kiếp trước của hắn?

Không đợi Tần Quân nghĩ nhiều Bạch Cốt Mệnh Quân bỗng nổ tung, lại thành tro bụi, những cốt mâu bị màn lôi điện của Cường Lương chặn lại.

Cường Lương Hiển Thánh cảnh hậu kỳ nhẹ nhàng chà đạp Bạch Cốt Mệnh Quân.

Thuộc tính lôi nằm trong loại có sức phá hoại nhất, còn hơn cả lửa.

Cường Lương là Tổ Vu lôi nên sức chiến đấu cũng mạnh vượt sức tưởng tượng.

Mặc Huyền Tử che miệng biểu tình khó tin:

- Ôi mợ ơi!

Lôi uy đằng trước khiến người Mặc Huyền Tử run rẩy, gã thầm mừng vì lúc trước đã không đắc tội Cường Lương.

Lần này Bạch Cốt Mệnh Quân không ngưng tụ thân hình xương nữa, nó hoàn toàn tan biến.

Cường Lương xoay người cười nói:

- Đi thôi.

Màn trời lôi điện sau lưng Cường Lương bỗng tan biến, hóa thành điện quang vô số kể tràn ngập trên không trung, rực rỡ duy mỹ.

Tần Quân gật đầu, xoay người tiếp tục đi tới, nhưng trong lòng bao trùm sương mù.

Bạch Cốt Mệnh Quân biết Cơ Bất Bại, vậy Cơ Bất Bại và Tù Mệnh Ngục có quan hệ gì?

Thực lực như Bạch Cốt Mệnh Quân không thể nào là xông vào rồi bị nhốt, rất có thể nó vốn không mạnh đến mức này, sau khi bị nhốt trong Tù Mệnh Ngục mới không ngừng mạnh hơn.

Bạch Cốt Mệnh Quân biến thái nhất là cắn nuốt máu thịt của sinh linh khác rồi biến mạnh. Nó là Hiển Thánh cảnh sơ kỳ mà không rời khỏi Tù Mệnh Ngục tức là nó không đi được

Sau khi trận chiến Bạch Cốt Mệnh Quân qua đi không khí trong đội trở nên nặng nề, chủ yếu là Tần Quân không nói tiếng nào, sắc mặt âm trầm, những người khác không tiện nói gì thêm.

Ngay cả Mặc Huyền Tử luôn nói nhiều cũng mím chặt môi, thầm khó hiểu mọi người làm sao thế này.

Nam Tố Tiên Tử đi theo sau lưng Tần Quân, luôn suy nghĩ hắn và Cực Viêm Ma Thần có quan hệ gì. Bạch Cốt Mệnh Quân nói Cơ Bất Bại và Cơ Vĩnh Sinh có mối liên quan thế nào?

Đoàn người mỗi người một tâm sự đi mấy bốn phía mới dừng lại, họ nghỉ ngơi dưới gốc cây già cao trăm trượng.

Cây già không có lá cây, nhánh cây trụi lủi, bề mặt khét đen như đã trải qua lửa lớn nhưng vẫn bất khuất sừng sững dưới đất.

Tần Quân vung tay áo hỏi:

- Ngươi thật sự biết Hồn Quy Hà đang ở đâu sao?

Tù Mệnh Ngục dù lớn nhưng sau khi vào đây Tần Quân mới thấy nó lớn thật, như một phương đại thế giới. Cứ đi tiếp thế nào biết bao giờ mới tới Hồn Quy Hà?

Khi nào hái được Quảng Hàn Lưu Ly Thảo?

Tần Quân định tìm đến Quảng Hàn Lưu Ly Thảo rồi mới tìm kiếm tung tích Bạch Đế.

Dọc đường đi đoàn người gặp nhiều tồn tại mạnh mẽ, có đệ nhất thiên kiêu, từ năm mươi vạn năm trước. Tần Quân thầm lo lắng có khi nào Bạch Đế sẽ lưu lạc thành những hung vật giống vậy không?

Mặc Huyền Tử nghe câu hỏi thì như mở ra máy hát, giảng tràng giang đại hải:

- Biết không? Chỗ sâu nhất Tù Mệnh Ngục cực kỳ nguy hiểm, nguy cơ tứ giăng . . .

Làm thiên kiêu Nhập Thánh cảnh hậu kỳ mà chỉ có thể sống sót dựa vào Đoạn Phong Đao, vì sĩ diện nên Mặc Huyền Tử cố gắng tâng bốc Tù Mệnh Ngục nguy hiểm nhiều cỡ nào.

Nam Tố Tiên Tử không biết nên nói cái gì.

Mèo yêu Tiểu Thất đi teo bên cạnh tức giận nói:

- Ngươi là bà tám sao?

Mặc Huyền Tử ngừng bặt, mặt đỏ như đít khỉ, gã cố nén nhảy cẫng lên, nghiến răng nói:

- Ngươi mới là bà tám . . . không đúng, ngươi là mèo cái!

- Thì ta vốn là mèo cái.

- Ngươi . . . khinh người quá đáng!

- Ẻo lả.

- Phụt!

Nhìn một người một mèo đấu võ mồm, mọi người cười phá lên.

Mặc dù Mặc Huyền Tử đáng đánh đòn nhưng gã có tài điều giải không khí.

Tần Quân nhìn quét xung quanh, hoang mạc nơi đây tràn đầy gió cát, phạm vi trông thấy chỉ chừng ngàn thước.

Keng!

Phương xa bỗng truyền đến tiếng binh khí va chạm, thanh âm lớn dần, dường như có người vừa đánh nhau vừa tới gần bên này.

Triệu Công Minh táo bạo nói:

- Lại đến nữa!

Bọn họ mới đi vào bao lâu mà rắc rối liên tiếp tìm tới cửa? Rất khó tưởng tượng sinh linh dưới Nhập Thánh cảnh sau khi đi vào sẽ bi kịch thế nào.

Phục Hy, Cường Lương khá bình tĩnh, dù thứ gì tới gần cũng không đánh lại họ.

Rất nhanh ba bóng người lao ra từ gió cát, hai nam một nữ, tu vi đều là Đại La Thủy Tiên. Người họ dính đầy máu rõ ràng đã bị thương, dường như có cái gì đang đuổi theo bọn họ, khuôn mặt họ tràn ngập kinh hoàng và tuyệt vọng.

Nam nhân áo đen chạy đằng trước nhất thấy nhóm Tần Quân dưới gốc cây già thì mừng hết cỡ.

Nam nhân áo đen kích động la lên:

- Cứu mạng! Ta là . . .!

Chưa nói hết câu bỗng có mồm máu to như lỗ đen từ đằng trước tích tắc nuốt trọn ba người.

Nhóm Tần Quân biến sắc mặt, nhìn theo ánh mắt của họ thấy con thằn lằn đen khổng lồ, con mắt đã to bằng cái nhà. Trừ phần đầu ra gió cát bao trùm người nó, sau khi nuốt ba tu sĩ thì nó thè lưỡi dài nghiêng đầu nhìn nhóm Tần Quân.

Mặc Huyền Tử hừ lạnh bay hướng thằn lằn đen to:

- Hừ! Nhập Thánh sơ kỳ cũng dám càn rỡ?

Suốt đường đi được bảo vệ, Mặc Huyền Tử phải tìm cơ hội chứng minh bản thân.

Mặc Huyền Tử giẫm chân phải hóa thành mũi tên nhọn bay hướng thằn lằn đen to. Pháp lực hừng hực bay ra từ hai bàn tay như hai đoàn lửa cháy.

Mắt thấy Mặc Huyền Tử sắp đụng trúng thằn lằn to đen, bỗng một bóng người như vị thần từ trên trời giáng xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.