Nếu Dương Tiễn đánh thua thì chờ đợi bọn họ là cái chết.
Những người đó là người cầm quyền của Quan Thiên Đại Hội, bọn họ muốn giết ai không cần kiêng dè gì.
Tần Quân im lặng nhìn Dương Tiễn chằm chằm, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào gã.
Khoan!
Tần Quân chợt nhớ ra điều gì, vội la lên trong lòng:
- Hệ thống, đổi một viên Cực Hạn đan cho trẫm!
Cái gọi là Cực Hạn đan tức là khiến người nâng cao thực lực đến cực hạn, đương nhiên cực hạn không đại biểu tuyệt đối, có người có thể dựa vào cơ duyên đột phá cực hạn. Nhưng với Dương Tiễn thì phục hồi đến cực hạn trong thần thoại là quá đủ.
Cực Hạn đan chỉ cần bảy trăm vạn điểm danh khí, hiệu quả trong vòng một nén nhang, nhưng bấy nhiêu đã đủ.
Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:
[Đinh! Thành công mua Cực Hạn đan.]
Ngay sau đó một viên thuốc màu đen hiện ra trong bàn tay Tần Quân.
Phương xa lại bốc lên bụi mịt mù, Dương Tiễn bị đám Tinh Quan đè đầu đánh, bất đắc dĩ không ngừng trốn tránh.
Dương Tiễn rít qua kẽ răng:
- Đáng giận!
Chín Tinh Quan đều có bản lĩnh riêng, sau khi mò ra quỹ tích bảy mươi hai biến của gã thì bọn họ chiến càng tự nhiên hơn.
Thất Tinh Quan Diêu Hư vừa dùng tóc trắng công kích Dương Tiễn vừa càn rỡ cười to nói:
- Trốn đi! Trốn tiếp đi! Uy phong vừa rồi của ngươi đâu?
Dương Tiễn nghe bừng bừng lửa giận, xoay người chém nhát đao.
Thần thông Sơn Băng Địa Liệt!
Pháp lực ngưng tụ thành đao khí mang theo khí thế không gì sánh bằng ập đến. Đám Tinh Quan giật nảy mình vội né tránh. Diêu Hư thảm nhất, nhát đao chém hướng gã, dù gã kịp phản ứng thì thân thể không theo kịp, bị chém trúng sau eo hộc máu bay ra.
Diêu Hư đụng vào ngọn núi cao trăm trượng, xuyên qua núi bay nhanh tới trước như sao băng, cuối cùng rớt xuống bình nguyên cách vạn thước. Diêu Hư như trái banh da lăn lông lốc dưới mặt cỏ, cọng cỏ bay đầy. Diêu Hư trượt đi vài trăm thước mới ngừng lại.
Các Tinh Quan nhìn đã thấy đau, phỏng chừng Diêu Hư không chết cũng bị thương.
Ai kêu ngươi vênh váo, bị báo ứng nhanh như vậy.
Đám Tinh Quan vui sướng khi người gặp họa thầm nghĩ. Bọn họ không thích Diêu Hư, tính cách của gã cứng rắn mạnh mẽ, ngày thường đắc tội bọn họ, còn dám chống đối ngay mặt Đại Tinh Quan. Mọi người ghét Diêu Hư lâu rồi.
Tần Quân cao giọng quát:
- Dương Tiễn, lại đây!
Dương Tiễn ngạc nhiên ngoái đầu lại, những người khác cũng bất ngờ.
Một Địa Tiên cảnh như ngươi cũng muốn xen vào chiến cuộc?
Đám Tinh Quan vẻ mặt trào phúng đuổi theo Dương Tiễn.
Dương Tiễn do dự một chút rồi cắn răng bay tới chỗ Tần Quân, tốc độ của gã rất nhanh, chớp mắt đã đến trước mặt hắn.
Tần Quân ném Cực Hạn đan ra:
- Đón lấy!
Dương Tiễn chộp Cực Hạn đan đen tuyền, vẻ mặt thắc mắc. Thứ này là gì?
Tần Quân thúc giục:
- Nuốt nó!
Tần Quân không biết Cực Hạn đan sẽ cho Dương Tiễn tăng tiến bao nhiêu, đành chữa ngựa chết như ngựa sống.
Nếu Dương Tiễn chết thì hắn cũng không sống được, rất có thể bị bóc Mệnh Vận Chi Luân ra, kết cục thê thảm.
Thiên Đình Đại Tần còn đang chờ hắn, các giai nhân không thể không có hắn, hắn không thể chết ở chỗ này!
Dương Tiễn ngẩn người, vội nuốt Cực Hạn đan vào bụng.
Rầm!
Tứ Tinh Quan huơ thước, thước xanh biến lớn gấp trăm lần đánh bay Dương Tiễn như đập ruồi.
Dương Tiễn bay ra mấy ngàn thước rồi ổn định thân hình, vẻ mặt ngơ ngác nhìn đôi tay. Cực Hạn đan vào người Dương Tiễn liền cảm giác pháp lực sôi trào, thân thể như bốc lửa.
Đám Tinh Quan cười càn rỡ. Lúc trước Dương Tiễn uy phong biết bao, giờ bọn họ hợp tác đánh gã chật vật như con chó, cảm giác thành tựu khó thể nói rõ.
Tần Quân nhìn khó chịu, các ngươi lên mặt cái khỉ gì, đợi chút nữa cho các ngươi quỳ khóc.
Trong Quan Thiên Thần Cung.
Đại Tinh Quan trầm giọng nói:
- Viên đan dược đó không thích hợp!
Nhị Tinh Quan nheo mắt lại.
Trong đại điện to lớn chỉ có hai người, dù phát hiện Cực Hạn đan không thích hợp thì Đại Tinh Quan, Nhị Tinh Quan vẫn không định ra tay.
Bọn họ thậm chí hy vọng Dương Tiễn thắng.
Mượn tay Dương Tiễn diệt chín vị Tinh Quan thì bọn họ mới có cơ hội tiếp xúc với Mệnh Vận Chi Luân, chuyện sau đó trời cao mặc chim bay.
Kim Thiền Tử che trước mặt Tần Quân:
- Bệ hạ cẩn thận!
Pháp lực dâng lên, ánh sáng vàng khuếch tán ngoài người Kim Thiền Tử, gã thần thánh như Phật Đà.
Những người khác hết sức căng thẳng, Dương Tiễn sững sờ ở phía xa không biết bị thương nặng cỡ nào. Chẳng lẽ bọn họ đành bó tay sao?
Tần Quân lên tiếng:
- Các ngươi đều ham muốn một thứ trên người của trẫm đúng không?
Tần Quân nhắc đến Mệnh Vận Chi Luân hấp dẫn đám Tinh Quan chú ý, bọn họ cùng nhìn hướng hắn.
Điều này cho Dương Tiễn thêm thời gian.
Không phải đám Tinh Quan ngốc không biết thừa thắng xông lên, chỉ vì Mệnh Vận Chi Luân quá quan trọng, làm mắt bọn họ đỏ rực.
Cuồng bạo!
Cực nóng!
Đây là cảm nhận lúc này của Dương Tiễn. Giống như thân thể sắp nổ tung, sức mạnh vừa quen thuộc vừa xa lạ dâng lên trong lòng Dương Tiễn, dường như thật lâu trước kia gã từng nắm giữ lực lượng như vậy.
Sóng khí pháp lực như những con rồng dài quay quanh người Dương Tiễn khiến gã hưng phấn:
- Lực lượng này . . .
Dương Tiễn bỗng cảm thấy chính mình có thể hủy thiên diệt địa, chín Tinh Quan không thể ngăn cản gã được.
Dương Tiễn ngoái đầu nhìn chín Tinh Quan đang giằng co với Tần Quân ở phía xa, mặt gã lộ nụ cười nanh tranh. Tiếp theo sẽ cho các ngươi biết cái gì gọi là tàn nhẫn!
Tứ Tinh Quan liếm môi âm trầm cười nói:
- Nếu ngươi ngoan ngoãn giao nó ra thì chúng ta sẽ cho ngươi chết tốt chút!
Sự việc liên quan Mệnh Vận Chi Luân, bọn họ sẽ không để Tần Quân sống sót.
Tần Quân thấy chín Tinh Quan nhìn mình như ngó con mồi, hắn cười lạnh châm chọc:
- Nếu hôm nay các ngươi có thể đụng vào trẫm coi như trẫm thua!
Muốn khoe mẽ chứ gì? Ai chẳng biết làm!
Tần Quân ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay chắp sau đít, bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi nóng. Nhóm người đổ mồ hôi giùm hắn.
Kỳ Tà hỏi nhỏ Triệu Vân đứng bên cạnh:
- Bệ hạ đang làm gì vậy?
Triệu Vân lắc đầu nói:
- Chúng ta chỉ cần xem là được.
Làm võ tướng Triệu Vân chỉ cần nghe lệnh của Tần Quân là được, gã đã nghe nhiều sự tích của hắn, biết nhìn hắn cuồng vọng chứ có một bụng mưu kế. Ba vị quyền thần Lưu Bá Ôn, Thái Bạch Kim Tinh, Gia Cát Lượng đều không nhìn thấu suy nghĩ của Tần Quân.
Tần Quân ít khi phạm sai lầm, đặc biệt là vào phút quan trọng liên quan mạng sống.
Đám Tinh Quan nghe lời huênh hoang của Tần Quân thì nhìn nhau, biểu tình như đang nói: Chắc không phải tiểu tử này bị điên rồi?
Diêu Hư người đẫm máu chật vật không chịu nổi nôn nóng vươn tay chộp Tần Quân. Hắn cảm giác có lực lượng vô hình kiềm chế kéo hắn tới gần nhóm Tinh Quan.