Dương Tiễn lấy đao chiến thần ba mũi nhọn ra, mũi đao lướt qua chín vị Tinh Quan, vô cùng bá khí khinh thường nói:
- Có lẽ cảnh giới của ngươi cao hơn ta nhưng vẫn không đánh lại ta, còn các ngươi nữa!
Đám thiên tài Nam Vực muốn quỳ Dương Tiễn, oách quá đi!
Tần Quân không kiềm được thầm khen Dương Tiễn, không uổng là Nhị Lang Chân Quân.
Diêu Hư liếm môi nói:
- Trực tiếp hành động đi!
Diêu Hư cũng đến Thái Ất Tán Tiên cảnh viên mãn, đây là vì sao gã dám chống đối Đại Tinh Quan ra mặt.
Những người khác gật đầu đồng ý.
Tứ Tinh Quan dẫn đầu đáp xuống, các Tinh Quan làm theo. Sức chiến đấu của Dương Tiễn khiến người hãi, bọn họ phải đánh nhanh rút gọn.
Chín cường giả khủng bố cùng giáng xuống, nền đất dưới chân nhóm Tần Quân nổ tung, đá vụn bay đầy, cát bụi dâng lên. Nhóm Tần Quân giật mình vội bay xa.
Kim Thiền Tử bảo vệ bên cạnh Tần Quân, hắn xách Huyền Thanh chật vật không chịu nổi.
Đối diện chín Tinh Quan, Dương Tiễn hừ lạnh mở Thiên Nhãn ra, nhảy vọt lên, cầm đao chiến thần ba mũi nhọn thế không thể đỡ bay lên trời.
Một chọi chín, đối phương có một người cảnh giới cao, hai người cảnh giới ngang ngửa Dương Tiễn. Đổi lại người khác đã sợ hãi bỏ chạy, nhưng lòng cao ngạo không cho phép Dương Tiễn trốn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mười cường giả tuyệt thế lao vào nhau, pháp lực sinh ra vụ nổ ánh sáng chói lòa, xung lực khủng bố thổi quét bốn phương tám hướng. Bình nguyên vùng núi bị nghiền nát, đất mấy trăm dặm rung lắc.
Thí sinh ở phía xa hoảng hồn cảm nhận chấn động, lao nhao lên:
- Trời ạ, có động đất?
- Không phải! Là chiến đấu! Có người chiến đấu ở phương xa!
- Không thể nào! Uy thế lớn như vậy thì bọn họ mạnh cỡ nào?
- Khó tưởng tượng, đang trong Quan Thiên Đại Hội sao?
Bọn họ nhìn hướng nhóm Dương Tiễn chiến đấu, có thể cảm giác uy áp chấn nhiếp linh hồn ập vào mặt.
Dương Tiễn và chín vị Tinh Quan đánh túi bụi, lên trời xuống đất nhanh như sao băng va chạm.
Đám Tinh Quan không sợ Tần Quân chạy trốn, còn trong Quan Thiên Giới thì không có chỗ để hắn trốn.
Hai tay Diêu Hư ngưng tụ hai cây trường mâu màu trắng ném hướng Dương Tiễn:
- Đi chết đi!
Trường mâu xé rách không khí làm người ta hoảng sợ.
Dương Tiễn lắc người hóa thành ánh sáng vàng né tránh, chớp mắt đến trước mặt Diêu Hư, lạnh lùng cười nhạo:
- Ngươi cùng cảnh giới với ta thì sao? Con kiến chỉ là con kiến.
Dương Tiễn chém nhát đao, Diêu Hư giật mình trợn to mắt, bản năng ngưng tụ tấm thuẫn pháp lực ngăn cản.
Bùm!
Lực lượng khủng bố đập Diêu Hư hộc máu rớt xuống, tiếng gãy xương kèm theo. Diêu Hư như thiên thạch rớt xuống phế tích bên dưới, bốc lên bụi mù cao mấy trăm trượng.
Đường đường là Thất Tinh Quan mà không có chút sức đánh lại Dương Tiễn, còn trong tình huống tám Tinh Quan khác vây công. Dương Tiễn dựa vào Địa Sát bảy mươi hai biến đến đi tự nhiên.
Dương Tiễn đôi khi hóa thành luồng sáng vàng, có khi biến ra chim ưng làm đám Tinh Quan nhức đầu.
Một Tinh Quan hoảng hốt hỏi:
- Đây rốt cuộc là thuật biến hóa gì?
Dương Tiễn đã chém nhát đao sét đánh không kịp bưng tai đâm thủng ngực Tinh Quan đó, biểu tình của Tinh Quan đông lại, từ con ngươi của gã phản chiếu biểu tình Dương Tiễn lạnh băng.
Tứ Tinh Quan mạnh nhất khùng lên, Dương Tiễn liên tiếp tổn thương người ngay trước mặt gã, chẳng khác nào tát mặt.
Tứ Tinh Quan lấy ra một cây thước xanh lao hướng Dương Tiễn, tốc độ rất nhanh, vài trăm thước rút ngắn chỉ trong tích tắc.
Bốp!
Tứ Tinh Quan đánh thước vào lưng Dương Tiễn, gã chỉ lắc người một cái, ngẹo cổ cười khẩy nói:
- Lực lượng của ngươi yếu vậy?
Dương Tiễn chém nhát đao.
Tứ Tinh Quan đang hết hồn vì cơ thể Dương Tiễn mạnh mẽ bản năng giơ thước xanh đỡ.
Đinh!
Hỏa hoa bắn tung tóe, lực lượng cường đại đẩy lùi Tứ Tinh Quan.
Đám Tinh Quan liên tiếp xông lên muốn bao vây tiễu trừ Dương Tiễn, gã nhẹ nhàng né qua rồi tiêu diệt từng phần.
Tần Quân đứng xa nhìn Dương Tiễn đại phát thần uy, lòng vô cùng kích động.
Triệu hoán ra Dương Tiễn rất đáng giá!
Dù gã bị suy yếu nhưng vẫn mạnh mẽ như thế.
Kim Thiền Tử cảm thán thần uy của Dương Tiễn. Huyền Thanh xoe tròn mắt nhìn.
Huyền Thanh không ngốc, gã nhận ra chín vị Tinh Quan rất có thể là đại nhân vật đằng sau Quan Thiên Đại Hội, vậy mà bị một mình Dương Tiễn kiềm chế.
Lòng Huyền Thanh dậy sóng dữ:
- Nam Vực thật sự mạnh như thế? Hắn vào bằng cách nào?
Huyền Thanh cực kỳ hối hận, gã không nên chọc vào Tần Quân.
Trong Quan Thiên Thần Cung.
Nhị Tinh Quan cười tủm tỉm nói:
- Tình hình chiến đấu không ổn.
Lúc trước mặc cho đám Tinh Quan tranh chấp cỡ nào thì Nhị Tinh Quan không mở miệng, như người trong suốt. Vẻ ngoài của Nhị Tinh Quan không bắt mắt, dáng người nhỏ gầy, dù mặc áo gấm tím vàng cũng dễ bị người bỏ qua.
Nhưng nụ cười của Nhị Tinh Quan rất âm trầm, đặc biệt phối hợp tóc bạc lưa thưa, hốc mắt hõm sâu.
Đại Tinh Quan ngồi bên cạnh Nhị Tinh Quan không đáp lời, nhìn chằm chằm quả cầu ánh sáng trước mặt, bên trong chiếu ra đám người Dương Tiễn loạn chiến. Dương Tiễn dựa vào Địa Sát bảy mươi hai biến luồn qua lách lại giữa nhóm Tinh Quan.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngũ Tinh Quan phất tay, mây sấm cuồn cuộn kéo đến. Vô số lôi điện như mãng xà táp Dương Tiễn, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, điện quang lấp lánh dưới đất.
Dương Tiễn ngoái đầu, Phá Tà Thiên Nhãn mở bắn ra ánh sáng vàng nhẹ nhàng đánh tan lôi điện.
Bỗng có hai Tinh Quan xuất hiện sau lưng Dương Tiễn, cùng thi triển phép thuật, pháp lực như cơn lũ chói lòa đánh vào lưng gã. Lực lượng cường đại đánh Dương Tiễn rớt xuống dưới, may mắn thân thể của gã siêu mạnh nên nhanh chóng ổn định giữa không trung.
Ban đầu Dương Tiễn còn có thể dựa vào bảy mươi hai biến hoành hành bá đạo, nhưng thời gian lâu các Tinh Quan không dễ ăn hiếp, mò được chút manh mối nhanh chóng ăn ý hợp tác.
Ầm!
Trong phế tích, hai tay Diêu Hư bỗng vỗ xuống đất, mặt đất trong ngàn thước sụp xuống, vỡ vụn như mạng nhện. Mái tóc bạc của Diêu Hư nhanh chóng dài ra như những con mãng xà trắng đánh hướng Dương Tiễn ở không trung.
Dương Tiễn đang đánh nhau với bốn Tinh Quan bất ngờ không kịp đề phòng bị quấn lấy eo và hai chân. Giây sau tóc bạc rút về kéo Dương Tiễn xuống.
Dương Tiễn nhướng mày, mắt rực cháy lửa giận.
Dương Tiễn xoay người quét đao cắt đứt tóc bạc của Diêu Hư, đang định xoay người thì Tứ Tinh Quan đã đập thước xanh xuống.
Thước này ẩn chứa pháp lực vô tận, Dương Tiễn bản năng giơ đao chiến thần ba mũi nhọn đỡ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, xung lực nổ cuồng bạo hất bay Dương Tiễn đi.
Kim Thiền Tử trầm giọng nói:
- Tình hình của Dương Tiễn không được tốt, đã rơi vào thế yếu.
Tần Quân cau mày, những người khác hơi hoảng.