Cơ Bất Bại nhếch miệng cười nói:
- Lão tử có thể bị thương sao?
- Đây là máu của Trấn thủ giả giới diện sâu nhất. Muốn đi Tù Mệnh Ngục phải đánh bại y trước.
Tần Quân nghe thế, hỏi:
- Ngươi đi Tù Mệnh Ngục?
- Không có. Ta trước đánh y một trận, thăm dò thực lực cái đã. Lần sau ta mang các ngươi đi qua. Ta không có hứng thú với Tù Mệnh Ngục.
Cơ Bất Bại lắc đầu cười nói, nhưng ánh mắt gã lại lóe ra sự khác thường.
Cơ Bất Bại đang không nói thật.
Mọi người giật mình, vậy chẳng phải Cơ Bất Bại đã là người mạnh nhất trong Thời Không Tuyệt Địa hay sao?
Tần Quân nghi hoặc hỏi:
- Thánh Nhân có thể tự do ra vào Thánh Nhân, vì sao Thánh Nhân của Thánh Môn lại không phát hiện nơi này?
Thánh Môn là thế lực siêu nhiên đỉnh cao của vũ trụ. Vô số năm qua chẳng lẽ bọn họ không có phát hiện Thời Không Tuyệt Địa?
Cơ Bất Bại như có thâm ý nói:
- Đối với Thánh Nhân, nơi này cũng không phải chỗ tốt.
Tần Quân truy vấn:
- Vì sao?
Những người còn lại cũng tò mò nhìn về phía Cơ Bất Bại.
Cơ Bất Bại xoay xoay cổ, giải thích:
- Thời Không Tuyệt Địa đã tồn tại trước Đại kỷ nguyên Hư không. Không ai biết nó được tạo ra từ bao giờ, chỉ biết nếu rơi vào Thời Không Tuyệt Địa sẽ không thể thoát được. Ở lâu trong Thời Không Tuyệt Địa khi ra ngoài sẽ bị trời phạt, đi tới đâu thiên uy theo tới chỗ đó.
- Thậm chí có người nói Thời Không Tuyệt Địa sinh ra từ lúc hỗn độn sơ khai, là chiến trường của vô số sinh linh hỗn độn. Sát khí và oán niệm khi ấy mãi không tiêu tán khiến thiên đạo bài xích Thời Không Tuyệt Địa.
- sau đó Tù Mệnh Đế Tôn dùng thần thông vô thượng mở Tù Mệnh Ngục ở Thời Không Tuyệt Địa tạo ra lao ngục của chính mình chuyên tra tấn trấn áp kẻ thù.
- Tóm lại, trừ bỏ hỗn độn sinh linh, những sinh linh khác không thể ở lâu trong Thời Không Tuyệt Địa.
Nói tới đây, Cơ Bất Bại nhìn bốn người Phục Hy, nói:
- Các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Nghe Cơ Bất Bại nói vậy bốn người Phục Hy sởn gai ốc.
Ngay cả Thánh Nhân đều kiêng kị, bọn họ sao có thể không sợ?
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Ở lâu sẽ mất lý trí biến thành hung vật sao?
Cơ Bất Bại trả lời:
- Đúng vậy, , tu vi càng cao, kiên trì càng lâu. Tu vi Hiển Thánh cảnh tối đa ở được mấy trăm vạn năm, quá thì sẽ thành khôi lỗi của Thời Không Tuyệt Địa chỉ biết giết chóc.
Mấy trăm vạn năm đối với Cơ Bất Bại mà nói giống như bóng câu qua cửa, căn bản không đáng nhắc tới.
Tần Quân nghe vậy liền an tâm.
Mấy trăm vạn năm đã đủ để thực lực mấy người Phục Hy tăng vọt.
Bọn họ đều là Thần Ma thiên phú xuất chúng.
Sau đó mọi người tán đi, từng người tu luyện.
Cảm nhận được dư uy khi Cơ Bất Bại chiến đấu với Trấn thủ giả, bọn họ tu luyện càng khắc khổ hơn.
Thời gian tiếp tục qua nhanh.
Ba ngàn năm sau, Tần Quân không phụ sự mong đợi của mọi người, đột phá Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn.
Tần Quân tính toán tiện đà đột phá Đại La Thủy Tiên cảnh!
Sau khi thành tựu Đại La Thủy Tiên, hắn liền có năng lực tự bảo evefj bản thân.
Lại hai ngàn năm trôi qua.
Một ngày này, Tần Quân đang tu luyện trong lô đỉnh bỗng nhiên cảm thấy bất an.
Tần Quân giương mắt nhìn, trong tầm mắt là trời cao xanh thẳm.
Trời trong nắng ấm, ánh mặt trời chiếu vào trong khe sâu. Tất cả đều hài hòa, hoàn toàn không có điềm báo gì về nguy cơ đang tới.
Tần Quân nhíu mày:
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Quân ở Thời Không Tuyệt Địa hơn vạn năm cũng chưa từng bất an như thế.
Trong khe sâu cũng chỉ có Tần Quân, giống như toàn bộ thiên địa cũng chỉ còn lại có hắn.
[ Đinh! Xúc phát chi nhánh nhiệm vụ: Đào xuất sinh thiên! Nhiệm vụ cụ thể: Vì túc chủ và các Thần Ma ở trong Thời Không Tuyệt Địa quá lâu, hơn nữa Cơ Bất Bại cuồng ngược Trấn thủ giả khiến quy tắc Thời Không Tuyệt Địa bắt đầu vận chuyển. Tất cả hung vật các giới diện trong tương lai sẽ đuổi giết túc chủ và các Thần Ma. Nếu túc chủ chạy ra Thời Không Tuyệt Địa sẽ được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần cơ hội phó bản Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao, hai cơ hội truyền thừa kỹ năng!]
Hệ thống bỗng vang lên gợi ý khiến Tần Quân giật mình trừng lớn.
Tất cả hung vật đuổi giết bọn họ?
Lưng Tần Quân toát mồ hôi lạnh.
Thực lực hung vật trong Thời Không Tuyệt Địa đều rất mạnh, thậm chí không thiếu tu vi là Hiển Thánh cảnh. Số lượng hung vật nhiều đếm không xuể, nếu chúng thật đuổi giết bọn họ, vậy phiền toái!
Mấu chốt nhất chính là trong Thời Không Tuyệt Địa có thể có Thánh Nhân ẩn giấu hay không?
Vị trấn thủ giả này tuy bị Cơ Bất Bại đánh tơi bời nhưng chiến đấu cũng kéo được mấy canh giờ, nói cách khác đối phương có năng lực kiềm chế Cơ Bất Bại.
Một khi Cơ Bất Bại bị kiềm chế vậy đám người Tần Quân có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Nghĩ vậy, Tần Quân vội vàng nhảy ra khỏi lô đỉnh, thu nó vào trong không gian thần thoại.
Cơ Bất Bại thuấn di xuất hiện bên cạnh Tần Quân, trầm giọng nói:
- Không tốt, quy tắc Thời Không Tuyệt Địa tức giận. Nó thậm chí phong tỏa không gian, ta không thể mang các ngươi trực tiếp rời đi.
Tần Quân nghe vậy liền vội vàng hỏi:
- Vậy phải làm thế nào?
- Chỉ có thể chạy trốn thông qua Tù Mệnh Ngục ngươi nói. Ta trước đem mấy người kia gọi tới.
Cơ Bất Bại nói xong đã thả thần thức ra, rất nhanh Phục Hy, Chúc Dung, Đế Tuấn, Tần Lăng Mệnh và 37b đều bay tới.
Bọn họ cũng cảm giác đến nguy cơ, một sự bất an khó có thể nói tràn ngập trong lòng. Ngay cả sắc mặt Phục Hy sắp thành thánh cũng hết sức khó coi.
- Đi theo ta!
Cơ Bất Bại nói xong liền thả người nhảy lên.
Đoàn người vội vàng theo sau Cơ Bất Bại, bay về phía trên biển mây.
Không gian bị phong tỏa, bọn họ chỉ có thể thông qua cửa ra vào những không gian để tới giới diện chỗ sâu nhất.
Tần Quân khiếp sợ nghĩ:
- Quy tắc không gian ngay cả Thánh Nhân cũng không thể đánh vỡ?
Rốt cục lai lịch Thời Không Tuyệt Địa là gì?
Ầm ầm ầm
Hàng vạn ức lôi đình gào thét phía trên biển mây, Cơ Bất Bại bay dẫn đầu dùng lực lượng bảo vệ mọi người khỏi bị sấm sét thương tổn.
Tần Quân chú ý thấy những sấm sét kia lực phá hoại rất lớn, mạnh hơn xa những sấm sét khi hắn xông qua giới diện trước kia.
Nếu là khi ấy, Tần Quân chắc chắn bị đánh đến hồn phi phách tán.
Bây giờ Tần Quân có lẽ cũng chịu được.
Tần Lăng Mệnh khẩn trương vô cùng.
Phục Hy, Đế Tuấn, Chúc Dung, Huyền Đô cũng rất căng thẳng.
Cảm giác của bọn họ nhạy hơn Tần Lăng Mệnh nên cũng cảm nhận sâu hơn, luôn thấy bên trong minh minh đang có thứ gì đó nhìn bọn họ chằm chằm.