Tần Quân lạnh lùng nói:
- Trong thời không trẫm chịu nhiều đau khổ, ngươi thanh toán làm sao xong hết?
Ngữ điệu của Tần Quân lạnh băng, sát khí hầu như ngưng tụ thành thực chất.
Cường Lương, Phục Hy, Triệu Công Minh, Anh Chiêu bước lại gần bao vây Thương Hoa Tiên Tôn. Thân hình khủng bố như năm ngọn núi lớn che mất ánh mặt trời, đem đến áp lực lớn cho Thương Hoa Tiên Tôn.
Tần Quân trầm giọng nói:
- Giao ra Thiên Thư và cách sử dụng, có lẽ trẫm sẽ tha thứ cho ngươi.
Tần Quân phải viết tên Hắc Điệp Tiên Tử vào Thiên Thư để kéo dài mạng sống cho nàng.
Thiên Thư!
Con ngươi Thương Hoa Tiên Tôn co rút run giọng hỏi:
- Ngươi muốn Thiên Thư để làm gì?
Thiên Thư liên quan thân phận Tiên Tôn của gã, nếu mất Thiên Thư thì Thương Hoa Tiên Tôn sẽ không được thiên đạo che chở.
Không có thiên đạo che chở, thực lực của Thương Hoa Tiên Tôn sẽ giảm mạnh, cũng mất quyền kiểm soát Cổ Tiên giới, địa vị tụt dốc không phanh.
Tần Quân lạnh lùng nói:
- Trẫm muốn Thiên Thư tất nhiên có việc, ngươi đưa hay không? Nếu không đưa thì trẫm đành cho ngươi hình thần đều diệt, trẫm không tin ba ngàn đại thế giới chỉ có một bộ Thiên Thư này!
Tần Quân biết còn có Tiên giới khác, có Tiên giới thì chắc chắn có Thiên Thư.
Thiên Thư như bảng Phong Thần.
Thương Hoa Tiên Tôn nghe vậy nỗi lòng dao động mạnh.
Nếu bị hình thần đều diệt thì gã có nhiều dã tâm hơn nữa cũng vô dụng, có nhiều vinh diệu hơn nữa cũng không thể hưởng.
Thương Hoa Tiên Tôn cắn răng hỏi:
- Hỗn Độn Ma Thai đâu? Trả nó lại cho ta rồi ta đưa Thiên Thư cho ngươi.
Đây là nhượng bộ lớn nhất của Thương Hoa Tiên Tôn.
Dùng Tiên giới đổi Hỗn Độn Ma Thai!
Nam Tố Tiên Tử cảm thấy Thương Hoa Tiên Tôn bị điên, nhưng đứng ở góc độ của gã thì không còn cách nào.
Nắm giữ Tiên giới cho người nhanh chóng tạo dựng một thế lực lớn.
Tiên giới tuân theo thiên vạn có linh khí cực kỳ đậm, dù bị phá hoại cũng có thể tự động phục hồi, thậm chí còn có thiên uy bảo vệ. Ai dám phá hoại Tiên giới sẽ bị trời phạt.
Mạnh cỡ như Bồ Đề Tổ Sư cũng không chịu nổi thiên uy, đủ biết thiên uy mạnh cỡ nào rồi.
Tần Quân hừ mũi:
- Hỗn Độn Ma Thai? Trẫm không biết nó ở đâu, có lẽ bị thiên uy đánh chết rồi, hoặc đã trốn.
Thiên phú của Hỗn Độn Ma Thai khủng bố, sau này sẽ là tai họa lớn. Nhưng khi ấy nhóm Tần Quân không rảnh suy nghĩ sâu xa.
Thương Hoa Tiên Tôn nghe vậy mắt lóe tia sáng, có tức giận, khủng hoảng, oán hận. Gã chìm trong nỗi dằn vặt.
Thương Hoa Tiên Tôn dù gì là lão quái vật sống vô số năm, sẽ không dễ tin Tần Quân đến vậy.
Triệu Công Minh không kiên nhẫn hừ lạnh, ánh mắt tà ác nhìn Thương Hoa Tiên Tôn:
- Hừ! Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, bệ hạ, hành chết hắn đi!
Cường Lương gật đầu biểu thị đồng ý. Phục Hy không lên tiếng nhưng cũng không phản đối.
Anh Chiêu rút ra Anh Linh côn lăm le muốn đánh.
Con ngươi Thương Hoa Tiên Tôn co rút, hận đám người này thấu xương.
Thương Hoa Tiên Tôn yếu thế một chút hỏi:
- Lỡ ngươi lật lọng thì sao?
Tần Quân nhếch mép:
- Trẫm không thể bảo đảm cho ngươi, có tin hay không thì tùy.
Giải thích quá nhiều ngược lại vô dụng, dồn Thương Hoa Tiên Tôn vào đường cùng mới khiến gã bất chấp.
Bùm!
Cường Lương bỗng nhiên bộc phát ra sát ý dâng trào bao trùm Thương Hoa Tiên Tôn.
Thương Hoa Tiên Tôn vội la lên:
- Được, được, ta đồng ý! Đồng ý!
Bị sát ý của Cường Lương trùng kích linh hồn, gã cảm giác mình như đang ở trong địa ngục vô biên, linh hồn run rẩy.
Cường Lương thấy vậy chậm rãi rút về sát ý.
Tần Quân nheo mắt nói:
- Giao Thiên Thư ra đi.
Thương Hoa Tiên Tôn cắn răng, ngón trỏ tay phải rung nhẹ, một đoàn sáng bay ra khỏi trữ vật giới chỉ rớt xuống đất bên cạnh.
Vì pháp lực bị phong ấn, thần hồn bị tổn hại nặng nên Thương Hoa Tiên Tôn chỉ có thể lấy thứ trong trữ vật giới ra chứ không khống chế chúng nó được.
Phục Hy cúi người nhặt lên, ánh sáng chói lòa tán đi lộ ra một cuộn tranh, bạch ngọc trong suốt. Giở ra xem thì thấy bên trong toàn là tên, như tiểu thế giới. Những cái tên lơ lửng trong sách giao thác di chuyển khiến người hoa mắt.
Thiên Thư!
Nam Tố Tiên Tử nhìn chằm chằm, mèo yêu Tiểu Thất hít thở dồn dập đứng bên cạnh.
Đây là thứ khiến vô số sinh linh tha thiết ước mơ?
Tần Quân hỏi:
- Phải làm sao để Thiên Thư nhận trẫm là chủ?
Vì phòng ngừa Thiên Thư có trá nên Phục Hy tạm thời cầm nó.
Mặc dù Tần Quân đến tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh nhưng so với Thương Hoa Tiên Tôn thì như con kiến, bởi vậy hắn phải giữ lòng cảnh giác.
Mặt Thương Hoa Tiên Tôn xám xịt nói:
- Xóa ấn ký linh hồn của ta là được.
Xóa đi ấn ký linh hồn Thương Hoa Tiên Tôn để lại trên Thiên Thư cần có cảnh giới tu vi cao hơn gã, đúng dịp thuộc hạ của Tần Quân không thiếu loại cường giả này.
Tần Quân nhìn Thương Hoa Tiên Tôn chằm chằm, lòng thầm rối rắm.
Tổ Vu không có nguyên thần, Bồ Đề Tổ Sư bị thương nặng, làm hắn lúng túng.
Bồ Đề Tổ Sư đứng dậy bước tới gần, mở miệng nói:
- Để ta làm cho bệ hạ.
Tần Quân do dự hỏi:
- Nhưng vết thương của lão thì sao?
Bồ Đề Tổ Sư lắc đầu cười nói:
- Không sao, chỉ là xóa ấn ký linh hồn.
Bồ Đề Tổ Sư đến trước mặt Phục Hy, cầm Thiên Thư, lão đặt tay trái lên trán, miệng niệm chú ngữ huyền ảo sau đó tay trái vuốt qua Thiên Thư.
Ong ong ong ong ong!
Thiên Thư tỏa ánh sáng chói mắt, những người xem căng thẳng.
Nam Tố Tiên Tử hít thở dồn dập hỏi:
- Cổ Tiên giới sắp đổi chủ sao?
Không ngờ nàng được chứng kiến tận mắt giây phút có tính sử thi này.
Bồ Đề Tổ Sư hơi nhăn mặt, lão cố nén vết thương giơ Thiên Thư lên.
Thương Hoa Tiên Tôn nằm dưới đất bỗng chộc máu, càng uể oải hơn:
- Phụt!
Ánh sáng tán đi, Thiên Thư trở lại như cũ.
Bồ Đề Tổ Sư cười gượng gạo:
- Bệ hạ, thành công.
Tần Quân thầm xúc động, nhìn Bồ Đề Tổ Sư chăm chú sau đó nhận lấy Thiên Thư, nhẹ giọng nói:
- Lão hãy nghỉ ngơi đi, tiếp theo không cần ra tay nữa.
Bồ Đề Tổ Sư gật đầu, Phục Hy, Triệu Công Minh vội dìu lão ngồi xuống.
Tần Quân cầm Thiên Thư, hít sâu hỏi:
- Trẫm nên làm sao để nó nhận chủ?
Trở thành Tiên Tôn sẽ làm hắn bị thiên đạo trói buộc, cho nên hắn thực rất do dự. Nếu để người khác khống chế Thiên Thư thì Tần Quân không yên tâm.
Thương Hoa Tiên Tôn ngước nhìn trời, cười khẩy nói:
- Đưa vào dấu ấn linh hồn và tinh huyết của ngươi là được.
Tần Quân gật đầu, nhưng hắn còn rối rắm chưa làm ngay.
Những người khác không quấy rầy Tần Quân.
Nam Tố Tiên Tử thu về tầm mắt, Thiên Thư quá hấp dẫn, thứ đó đã không thuộc về nàng thì tốt nhất bớt nhìn, tránh cho đạo tâm không ổn định.