Hồ Ngọc Trí cũng đi ra khỏi cỗ kiệu băng của mình, có lẽ nàng cũng đạt tới Thái Ất Kim Tiên cảnh, cho nên cũng lo lắng không biết liệu thiên ngoại chi thạch có bị đám người Tiêu Quỷ Thủ đánh nát hay không.
Cường giả Chân Tiên cảnh Chu Minh Nguyệt vừa mới chạy tới sáng hôm nay cũng chậm rãi đứng dậy, gã mặc thanh sam, bên hông còn vắt theo một cây tiêu ngọc, chính là trưởng lão của Ly Nguyên Cốc, ở nơi này bối phận và địa vị gần với Hồ Ngọc Trí nhất.
Tiêu Quỷ Thủ bay lên trên thiên ngoại chi thạch, mấy trăm tên tu sĩ kia trải đều xung quanh lão, tất cả mọi người đồng loạt phát động pháp thuật mạnh nhất của mình, đủ màu linh lực, pháp lực dùng hình thái bất đồng rơi xuống, nện lên trên thiên ngoại chi thạch, trong nháy mắt liền có cường quang lóe lên, chói tới mức mọi người ở đây không cách nào mở to mắt ra nhìn được.
Ngay sau đó cổ lực lượng thần bí kia lại truyền ra từ bên trong thiên ngoại chi thạch, quét ngang bốn phương, đám tu sĩ bên trên còn chưa kịp phản ứng lại đã bị đánh cho thổ huyết bay ngược ra ngoài, giống như đạn nổ bay mấy trăm người, vô cùng đồ sộ.
Oanh ——
Tiêu Quỷ Thủ bay ra hơn ngàn mét rơi xuống như đạn pháo, lăn mấy vòng trên đất, bùn đất tung tóe khắp nơi.
Lúc lão dừng lại thì chỉ có thở ra không thấy hít vào.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, đây chính là cường giả Thiên Tiên cảnh đó, cư nhiên bị dính một kích liền chết ngay tại chỗ, cho dù không chết thì cũng trọng thương.
Tần Quân nhướng mày, xem ra tính tình của vị nữ thần này cũng không tốt chút nào.
Hồ Ngọc Trí đứng trước kiệu băng nhíu mày, trên mặt tràn ngập vẻ ngưng trọng, rõ ràng nàng cũng đã đánh giá thấp năng lượng ẩn chứa bên trong thiên ngoại chi thạch này.
Chu Minh Nguyệt sờ cằm lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ bên trong ẩn giấu thứ gì đó?
Cũng bởi vì khối thiên ngoại chi thạch này quá mức kỳ dị cho nên Ly Nguyên Cốc mới có thể phái gã tới đây để mang về.
Hành vi tự tìm đường chết của Tiêu Quỷ Thủ và hơn trăm tên tu sĩ kia khiến cho toàn bộ thảo nguyên lại lâm vào im lặng, các tu sĩ có nóng vội hơn nữa thì cũng không dám đi lên động thủ, để tránh tiếp bước Tiêu Quỷ Thủ.
Hồ Ngọc Trí không biết đang suy nghĩ gì, một mực không hề ra tay, rất nhanh lại đi vào bên trong kiệu băng nghỉ ngơi, giống như mục tiêu của nàng lần này không phải là thiên ngoại chi thạch vậy.
Thời gian lại lặng lẽ trôi qua.
Tần Quân cũng không thể nào tiếp tục tĩnh tâm nạp khí được nữa, dù sao thì muộn nhất đêm nay Hằng Nga cũng sẽ xuất thế rồi.
Đây chính là Nguyệt Lượng nữ thần đó!
Hơn nữa hệ thống còn khiến cho nàng không liên quan gì với Hậu Nghệ, trong lòng Tần Quân khó tránh khỏi có chút nhộn nhạo.
Dù sao thì trong tất cả các phiên bản thần thoại đều là Hằng Nga và Hậu Nghệ phải chia lìa, hai người bọn họ đều hữu duyên vô phận.
- Phi! Sao mình có thể nghĩ như vậy chứ!
Tần Quân thầm mắng bản thân một tiếng, đối mặt với nữ thần sao có thể có những suy nghĩ bậy bạ được chứ?
Chỉ có thể yêu thương như báu vật, ừm, yêu thương….
Tần Quân càng nghĩ thì nụ cười trên khóe miệng càng lớn, thiếu chút nữa còn chảy cả nước dãi, Na Tra nhìn mà không hiểu gì hết.
- Chẳng lẽ nhìn cục đá cũng thấy thèm à?
Na Tra nghi hoặc nghĩ vậy, đánh chết y cũng không thể nào ngờ ở bên trong thiên ngoại chi thạch kia còn cất giấu một vị nữ thần.
Bất quá lấy tính tình của Na Tra thì dường như là phải cô độc cả đời rồi.
Thằng nhóc con này lúc trước lóc thịt trả cha lóc xương trả mẹ hãy còn chưa trưởng thành nữa, lại còn có thân thể củ sen…
Nghĩ vậy, Tần Quân liền nhìn Na Tra với ánh mắt vô cùng đồng tình, nhân sinh thiếu đi chút lạc thú đúng là đáng thương mà.
Thời gian lại lặng lẽ trôi qua.
Chỉ chớp mắt, lại qua mấy canh giờ.
Ngay tại lúc Tần Quân đang ngồi xếp bằng luyện công, Ám Lãng đột nhiên đi về phía này, bởi vì ở đây có quá nhiều người, đợi lâu như vậy lại không có ai ra tay, gã có chút không kiên nhẫn, chuẩn bị đi kiếm chút gì nhét bụng.
Lúc gã đi qua trước mặt hai người Tần Quân thì thân thể đột nhiên khựng lại ngay tại chỗ như bị sét đánh.
Gã trừng to mắt, trán túa mồ hôi, trong lòng dấy lên từng cơn sóng to gió lớn.
Sao có thể….
Chẳng lẽ là ta hoa mắt rồi?
Ám Lãng gian nan quay đầu lại, giống như cổ bị rỉ vậy, lúc ánh mắt của gã rơi vào trên người Tần Quân thì nháy mắt liền trợn tròn hai mắt.
Sao hắn lại tới đây?
Trong lòng Ám Lãng gào thét, có Tần Quân chen vào, thiên ngoại chi thạch còn có phần của gã sao?
Nói không chừng ngay cả mạng cũng không giữ nổi…
Tần Quân phát hiện ra ánh mắt của gã, không khỏi trợn mắt lên, bốn mắt nhìn nhau, Ám Lãng sợ tới mức giật bắn người nhảy dựng về sau, kéo ra khoảng cách với hắn, đồng thời còn rút kiếm, hồi hộp nhìn chằm chằm vào hắn.
Một màn này khiến cho chúng tu sĩ xung quanh đều giật mình nhìn về phía Tần Quân, thiếu niên này là ai đây?
Cư nhiên có thể dọa Ám Lãng thành như vậy?
- Ồ, là ngươi à, đã lâu không gặp rồi nhỉ.
Tần Quân cười nói, trong lòng lại đang tinh toán xem nên lôi kéo Ám Lãng kiểu gì.
Đứng ở trên ngôi vị hoàng đế, hắn cũng hy vọng vương quốc Đại Tần có thật nhiều thiên tài, vô số nhân tài.
Na Tra nghi hoặc nhìn về phía Ám Lãng, cư nhiên có người đáng giá để Tần Quân mang theo gương mặt cười tươi như hoa để đối đãi thế này à?
- Ngươi… ngươi… sao… sao lại ở … ở đây…
Ám Lãng lắp bắp nói, càng khiến cho có thêm nhiều người kinh ngạc nhìn về phía Tần Quân hơn.
Tên của Tần Đế không ai mà không biết, nhưng người tận mắt nhìn thấy hắn thì lại rất ít.
Nhưng đối mặt với Kim Vô Hối, Ám Lãng cũng không hề khẩn trương kiểu này, Tần Quân thoạt nhìn còn trẻ như vậy, chẳng lẽ lại là thiên tài lánh đời hoặc là đệ tử của thế gia có bối cảnh thông thiên nào đó?
- Nó là của trẫm.
Tần Quân chỉ vào thiên ngoại chi thạch khẽ cười nói, giống như đang trần thuật chuyện gì đó vô cùng bình thường, Ám Lãng nghe mà cảm thấy lo lắng không thôi.
Xong rồi xong rồi…
Khỏi chơi nữa rồi…
Sắc mặt Ám Lãng tái mét, nhưng trong lòng thì cực kì bi phẫn.
Ánh mắt của gã vô thức quét về phía Na Tra, người đi theo bên cạnh Tần Quân luôn là cường giả đỉnh cấp, vị này sao lại là thiếu niên?
Đợi một chút…
Chẳng lẽ chính tên Na Tra nằm trong thập đại cường giả của Thiên Bảng?
Toàn thân Ám Lãng run lên, nhìn về Na Tra với ánh mắt vô cùng hoảng sợ.
Chuyện Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương đánh bại Bình Thiên Yêu Tôn đã trở thành truyền kỳ, Bình Thiên Yêu Tôn mà ngay cả Thánh Hoàng cũng không cách nào đánh bại, có thể thấy được Bình Thiên Yêu Tôn mạnh tới cỡ nào!