- Đinh! Bắt đầu triệu hoán Thần Ma…
Cùng lúc ấy, Ngưu Ma Vương cuối cùng vẫn đuổi kịp Na Tra, một côn nện xuống, Na Tra ném hết sáu kiện thần binh ở sáu cánh tay đi để ngăn cản mà vẫn không ngăn được sức mạnh khủng bố của Ngưu Ma Vương, trực tiếp bị đánh bay đi.
Ầm ầm ầm!
Na Tra ba đầu sáu tay trượt dài trên mặt đất làm dấy lên khói bụi cuồn cuộn, ven đường không biết đụng chết bao nhiêu yêu thú, cả người đẫm máu.
- Ngưu Ma Vương, ngươi có dám đáp không!
Kim Giác giơ cao Tử Kim Hồ Lô, trong lòng nóng như lửa đốt, nếu Ngưu Ma Vương đáp lời thì trận chiến này sẽ có thể đánh một dấu chấm tròn, gã thậm chí còn lập nên chiến công hiển hách.
Đáng tiếc nếu đấu một mình thì có khi Ngưu Ma Vương sẽ đáp, nhưng đằng này Ngưu Ma Vương đang nổi giận chỉ muốn giết Na Tra, không thèm để ý tới gã.
Tần Quân đứng trên tường thành xa xa không khỏi che mặt, thằng cha này chuyên thò ra để bêu xấu nhau đấy à?
Tuy thế Tần Quân cũng rất muốn nhìn thấy kết cục Ngưu Ma Vương trúng chiêu, đáng tiếc là gã chẳng buồn để Kim Giác vào mắt.
“Sao còn chưa triệu hoán tới? Tần Quân nhíu mày thầm hỏi, chẳng lẽ hệ thống định cho mình một kinh hỉ ư?
Ồ ——
Tam Muội Chân Hỏa bỗng nhiên ngùn ngụt cháy rực trời, mọi người cả kinh nhìn lại, chỉ thấy Hồng Hài Nhi như một người lửa nhỏ lao về phía Ngưu Ma Vương, gia hỏa này rốt cuộc cũng sống lại, Tần Quân cứ tưởng là nó xong rồi.
- Lão già kia, ngươi dám đánh ta! Mẫu thân ta còn không nỡ đánh ta đâu!
Hồng Hài Nhi bi phẫn hét lên như thể Ngưu Ma Vương bắt nạt nó, thanh âm thê lương, giọng điệu thảm thiết, khiến cho người ta tan nát cả cõi lòng.
Ngưu Ma Vương vừa nghe thì thân mình hơi khựng lại, hạ xuống đất chờ Hồng Hài Nhi đến gần.
Na Tra không khỏi thở phào một hơi, y có chút sợ Ngưu Ma Vương sẽ đuổi theo không bỏ, lúc này nhớ lại sự tự đại khi trước mà đỏ bừng cả mặt mày.
Quả nhiên nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Ngưu Ma Vương chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hồng Hài Nhi, sắc mặt âm trầm như muốn mưa dông vũ bão, gã hạ giọng mắng:
- Tiểu tử thối, ngươi còn biết đến mẫu thân à, mấy chục năm không chịu về nhà, trong mắt ngươi còn có cha mẹ không?
Hồng Hài Nhi không nghe mà trực tiếp rút thương đâm tới.
Nó được Tam Muội Chân Hỏa bao quanh, Ngưu Ma Vương sợ tới mức chỉ có thể né tránh, Ngưu Ma Vương không sợ nước, chỉ sợ lửa.
- Thằng ranh con đừng quá trớn, bằng không cha ngươi thật sự sẽ không khách khí với ngươi nữa đâu!
Ngưu Ma Vương vừa né tránh vừa nổi trận lôi đình quát mắng, đương nhiên gã nói thế thôi chứ vẫn không nỡ làm tổn thương đứa con bảo bối của mình. Ngưu Ma Vương có vô số hồng nhan nhưng Thiết Phiến Công Chúa mới là chính thất, Hồng Hài Nhi lại là đứa con có thiên phú nhất trong đám con cái đông đảo của gã, cũng là đứa mà gã có tình cảm nhất.
Với cái tính phong lưu thành tật của Ngưu Ma Vương, làm sao chỉ có một thằng con trai là Hồng Hài Nhi được, chẳng qua Tây Du Kí không viết đến mà thôi.
Hồng Hài Nhi vẫn nhất quyết không tha như cũ.
Nhất thời, chiến trường trở nên quỷ dị, cứ thế biến thành trận chiến của đôi cha con nọ.
Tần Quân nhìn thấy thế thì không nói gì, song những người còn lại thì cực kì căng thẳng, nếu Hồng Hài Nhi không thể khuyên Ngưu Ma Vương thoái lui, thứ đang chờ đợi họ chính là ác mộng.
- Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Hoàng Phong Đại Vương, đến từ Tây Du Kí!
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên, Tần Quân nghe xong, trừng to hai mắt.
Hoàng Phong Đại Vương?
Cái tên nghe rất quen…
Tần Quân không khỏi chìm vào suy tư, bèn vội vàng bảo hệ thống triệu hoán bảng thuộc tính ra xem:
- Hoàng Phong Đại Vương, đến từ Tây Du Kí
- Chủng tộc: Hoàng Mao Điêu Thử!
- Tu vi: Thái Ất Kim Tiên cảnh nhị trọng!
- Công pháp: Thử Tướng Thần Công!
- Thần thông: Tam Muội Thần Phong
- Độ trung thành: 94 (max 100)
Ông phắc!
Đây chẳng phải là Hoàng Phong Quái sao?
Con yêu quái xuất hiện ngay phần đầu Tây Du Kí, ấn tượng lớn nhất của Tần Quân với gã dừng lại ở một con chuột biết bay trong hoạt hình Tây Du.
Thứ này mà có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh nhị trọng á?
“Hệ thống, ngươi xác định? Tần Quân nhịn không được thầm hỏi trong lòng, tuy thế hắn vẫn cảm thấy hưng phấn nhiều hơn, lại có thêm một cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh nữa rồi!
- Hoàng Phong Đại Vương đấu hơn ba mươi hiệp với Tôn Ngộ Không không phân thắng bại, sau sử dụng Tam Muội Thần Hỏa làm cho Tôn Ngộ Không thảm bại. Trái lại Na Tra đấu với Tôn Ngộ Không ba mươi hiệp thì thua, thế nhưng hệ thống căn cứ vào chiến lực của Tôn Ngộ Không khi đại náo thiên cung và trên đường đi lấy kinh để so sánh hai người, nên mới thiết lập Hoàng Phong Đại Vương thấp hơn Na Tra, tuy nhiên sẽ không thấp hơn quá nhiều.
Hệ thống giải thích.
Tần Quân giật mình, nói thế thì hợp lý rồi.
Hắn mơ hồ nhớ được trong Tây Du Kí có một đoạn miêu tả về Tam Muội Thần Hỏa của Hoàng Phong Đại Vương như thế này:
- Lão Quân bỏ cả lò luyện đan, Thọ Tinh khép lại Long Tu phiến; Vương Mẫu đang đi dự Bàn Đào, gió nổi thổi đứt xuyến thắt lưng.
“Nhị Lang lạc đường thành Quán Châu, Na Tra khó rút Hạp Trung Kiếm; Thiên Vương không thấy tháp trong tay, Lỗ Ban rơi cả Kim Đầu Toản.
Sau đó còn một đoạn dài miêu tả biểu hiện của rất nhiều thần tiên đại năng khi đối mặt với Tam Muội Thần Phong, mặc dù có chút khoa trương nhưng cũng đủ để thấy Tam Muội Thần Phong mạnh đến cỡ nào.
Tính ra thì, Hoàng Phong Đại Vương là một trong số rất ít yêu quái có thể dựa vào bản lĩnh tự thân để chiến thắng Tôn Ngộ Không trên đường lấy kinh, nói thế có thể thấy gã mạnh đến đâu rồi.
Đương nhiên nguyên nhân rất lớn của việc này là Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tôn Ngộ Không tuy có thể giúp gã nhận ra yêu ma, nhưng cũng chính là nhược điểm của gã. Bị Tam Muội Thần Phong thổi mù mắt, mới khiến cho Tôn Ngộ Không đánh không thắng Hoàng Phong Đại Vương.
“Hệ thống, bao giờ Hoàng Phong Đại Vương mới tới nơi?
Tần Quân nhìn Hồng Hài Nhi đang đuổi theo Ngưu Ma Vương, không khỏi thầm hỏi trong lòng.
Có lẽ Hoàng Phong Đại Vương tu vi không cao bằng Ngưu Ma Vương, thế nhưng Tam Muội Thần Phong đúng là bật hack, trừ phi có Định Phong Châu hoặc Phi Long Trượng của Linh Cát Bồ Tát, nếu không chỉ có đại năng chân chính dùng pháp lực khôn cùng mới trấn áp được gã mà thôi.
“Sắp. Hệ thống tiếc chữ như vàng.
Cùng lúc đó, Ngưu Ma Vương bị Hồng Hài Nhi đuổi đến bực mình, nổi giận mắng to:
- Ngươi không nhận cha à? Dám đi giúp địch nhân!
- Bệ hạ không phải địch nhân, ngài là quân chủ thánh minh nhất trên cõi đời này!
Hồng Hài Nhi chửi lại, Tần Quân nghe xong thích ý, mà Ngưu Ma Vương nghe xong thì bùng nổ trong lòng.