Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 466: Chương 466: Tam Muội Thần Phong (1)




Đồ con cái não tàn!

Ngưu Ma Vương càng thêm oán hận Tần Quân, gia hỏa này không chỉ bắt mất thủ hạ của gã, mà bây giờ còn dụ dỗ con gã, thù này không đội trời chung!

Ngưu Ma Vương nghĩ thế thì đột nhiên ngừng lại, hai tay chấn động, một cỗ sức mạnh cuồng bạo dấy lên sóng gió ném Hồng Hài Nhi đi xa, không có Tam Muội Chân Hỏa, một tay Ngưu Ma Vương cũng đủ đè nghiến Hồng Hài Nhi xuống đất khiến nó không thể động đậy.

- Ranh con, hôm nay thế nào ta cũng phải trói ngươi về!

Ngưu Ma Vương điềm nhiên nói, Hồng Hài Nhi sợ tới mức co rụt về phía sau.

- Nếu… bây giờ ngươi lui lại, ta sẽ không trách ngươi…

Hồng Hài Nhi tự biết mình không phải là đối thủ của phụ thân, vì thế bèn xuống nước, đáng tiếc Ngưu Ma Vương đã điên máu từ lâu, làm sao còn giảng hòa với nó?

Na Tra và Viên Hồng mau chóng bay đến, dừng lại ở hai bên Hồng Hài Nhi, các Thần Ma còn lại đã không còn dám xông lên nữa.

Ngưu Ma Vương quá mạnh, mạnh đến mức làm cho họ mất hết ý chí chiến đấu.

- Bình Thiên Yêu Tôn! Ngưu Ma Vương! Ngươi có dám đáp lại ta một tiếng không?

Kim Giác vẫn gọi không biết mệt, dường như gọi chán quá rồi, gia hỏa này điên tiết hét:

- Tiên sư nó chứ ngươi đáp ta một tiếng đi!

Dù chỉ là đồng tử, theo Tần Quân mấy ngày cũng học hư rồi.

Có vẻ Ngưu Ma Vương cũng thấy phiền, tay phải đột nhiên nắm thành quyền đánh ra, lực trùng kích vô hình làm nổi lên gió lốc quét đi, tốc độ cực nhanh, khiến cho Kim Giác chưa kịp phản ứng đã bị đánh hộc máu bay ngược về.

Tần Quân bụm mặt, phải chăng hắn nên giao Thất Tinh Kiếm cho Kim Giác?

Biểu hiện sai quá sai rồi…

Chính ngay lúc ấy, trong thiên địa bỗng nhiên nổi lên gió lớn, một cỗ yêu uy cường đại đáp xuống làm cho mọi người đều phải biến sắc, đến Ngưu Ma Vương cũng không khỏi phải ngẩng lên nhìn.

- Chít chít —— náo nhiệt quá đi!

Một âm thanh chát chúa đột ngột vang lên làm cho mọi người ngứa ran da đầu.

- Yêu khí cường đại quá, hỏng rồi, lại thêm một yêu vương rất mạnh tới đây!

Mạc Huyền Phong cả kinh thốt lên, gã chỉ có tu vi Chân Tiên cảnh, đối mặt với yêu khí Thái Ất Kim Tiên cảnh, trong lòng chỉ toàn sợ hãi.

Tần Quân bĩu môi, chỉ biết sợ!

Những người còn lại cũng lạnh run, Đát Kỷ vội vàng khuyên nhủ:

- Bệ hạ, chúng ta rút lui khỏi đây trước đi!

- Đúng vậy! Bệ hạ, nơi này rất nguy hiểm!

- Bệ hạ, lúc này không thể sính cái dũng mãng phu được đâu!

- Đúng vậy, Đại Tần không thể không có bệ hạ được!

Đám đông quan viên tướng lĩnh bắt đầu khuyên giải Tần Quân, như thể nếu hắn không đi ngay thì nhất định là cầm chắc cái chết vậy.

Tần Quân tức giận mắng:

- Sao các ngươi biết đó là kẻ địch?

Lời vừa nói xong, ồn ào ngưng bặt, tất cả mọi người trợn tròn hai mắt.

- Bệ hạ, chẳng lẽ…

Lưu Bá Ôn kích động nói, những người còn lại đều lộ ra vẻ không thể tin nổi, rốt cuộc Tần Quân còn giấu bao nhiêu lá bài tẩy nữa đây?

Bất quá ngẫm kỹ lại thì từ khi Tần Quân quật khởi tới nay, dường như lúc nào cũng cất giấu chút thủ đoạn, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, chỉ là tay của hắn rốt cuộc vươn tới bên trong yêu tộc rồi sao?

Cuồng phong gào thét quét ngang đại địa, vô số yêu thú nằm run rẩy trên mặt đất.

Ngưu Ma Vương nhíu mày quát:

- Tiểu quỷ phương nào, giả thần giả quỷ ở đây, còn không mau lăn ra đây cho ta!

Từ khi tới thế giới này, Ngưu Ma Vương gã chưa từng sợ bất kỳ kẻ nào!

Tuy rằng đối phương rất mạnh, nhưng không mạnh bằng gã, ít nhất thì từ khí thế gã cũng có thể khẳng định được điểm ấy.

Mấy người Na Tra, Viên Hồng, Hồng Hài Nhi như lâm phải đại địch, gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời, nhất là Na Tra, y có thể cảm giác được đối phương cũng là Thái Ất Kim Tiên cảnh, nếu như đơn đả độc đấu, y đương nhiên sẽ không sợ, nhưng chỉ sợ đối phương liên thủ với Ngưu Ma Vương, vì dù sao bọn họ cũng đều là yêu tộc với nhau.

Mấy người Lôi Chấn Tử, Cự Linh Thần, Lý Nguyên Bá, Hao Thiên Khuyển, Kim Giác, Ngân Giác cũng không khỏi nuốt nước bọt.

- Sao hôm nay lại có nhiều cường giả luân phiên xuất hiện thế này?

Lý Nguyên Bá thấp giọng mắng, vốn còn tưởng rằng sau khi tu luyện trở về thì gã còn có thể đánh khắp bốn phương, kết quả thật mẹ nó lại bị đánh.

Thật là làm mất mặt thân phận Kim Sí Đại Bằng Điểu, mất mặt Khổng Tuyên huynh trưởng mà!

Trong lòng Lý Nguyên Bá vô cùng bi phẫn, hận không thể cầm song chùy lao lên quyết tử chiến một trận với Ngưu Ma Vương, nhưng gã bây giờ cũng không phải là tên tiểu tử ngốc ngày xưa nữa, biết rõ lao lên chịu chết là hành vi ngu xuẩn vô ích.

Hô ——

Một trận gió lớn thổi tới, rơi lên trên đỉnh đầu của Ngưu Ma Vương, gió lốc tan đi, một đạo thân ảnh liền xuất hiện, kim khôi trên đầu phát sáng chói lóa, kim giáp trên người lóe sáng vàng nhạt, chân mang giày da hươu, mái tóc màu hoa hòe, trong tay cầm một cây cương xoa ba đầu, vô cùng uy phong, đáng tiếc đầu của gã lại có dạng chuột, nhưng dù vậy thì vẫn uy phong bức người như cũ.

Cư nhiên là Hoàng Phong Đại Vương!

Trong Tây Du Ký từng kể về gã, Bất Á Đương Niên Hiển Thánh Lang!

- Hay cho một con trâu, cũng dám tới gây sự với bệ hạ, ngươi chán sống rồi sao?

Hoàng Phong Đại Vương lạnh giọng cười nói, mặc dù tu vi của gã không bằng Ngưu Ma Vương, nhưng gã cũng không hề sợ Ngưu Ma Vương, ngày xưa đối mặt với Tề Thiên Đại Thánh gã còn dám khí phách đánh một trận.

Bản thân Ngưu Ma Vương cũng là kẻ nóng tính, nghe gã nói vậy, sao có thể nhịn được nữa?

Lúc này liền nhảy dựng lên, xách côn đánh về phía Hoàng Phong Đại Vương.

Keng ——

Hỗn Thiết côn và Tam Cổ Cương Xoa va chạm, ánh lửa bắn ra bốn phía, gương mặt hai bên cách nhau không tới ba mươi phân, vẻ mặt đều cực kỳ dữ tợn.

Hai vị yêu vương tuyệt thế cứ thế lao vào đánh nhau!

- Chịu chết đi ——

Ngưu Ma Vương cuối cùng cũng không thẹn với danh xưng đại lực của mình, tay phải hất lên, trực tiếp ném Hoàng Phong Đại Vương ra ngoài, nhưng cũng không thể tạo thành thương tổn mang tính thực chất gì cho Hoàng Phong Đại Vương.

Hoàng Phong Đại Vương cười lạnh, thân thể nhảy lên, lại đánh về phía Ngưu Ma Vương lần nữa, tốc độ của gã nhanh hơn Ngưu Ma Vương, hai tay cầm Tam Cổ Cương Xoa điên cuồng đâm tới, đánh cho Ngưu Ma Vương chỉ có thể cắn răng phòng thủ.

Hai phe đánh nhau từ trên trời đánh xuống tới mặt đất, khiến cho mặt đất bị đánh nứt ra, một con hùng yêu đứng cách đó không xa chạy chậm, trực tiếp bị yêu khí của bọn họ đánh nát, máu tươi bắn ra khắp nơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.