Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 468: Chương 468: Kinh thiên hạ




Rõ ràng tu vi thấp hơn y, nhưng một chiêu Tam Muội Thần Phong y nhìn mà lạnh cả người.

Mấy người Viên Hồng, Lôi Chấn Tử, Cự Linh Thần, Kim Giác, Ngân Giác, Lý Nguyên Bá, Hao Thiên Khuyển, đều im lặng nhìn Hoàng Phong Đại Vương, vẻ mặt đều vô cùng phức tạp.

Đối mặt với ánh mắt của bọn họ, Hoàng Phong Đại Vương đắc ý cười lớn, vô cùng gợi đòn.

Đám yêu thú còn sót lại thì vội vàng chạy thục mạng, trên chiến trường khắp nơi đều là máu thịt lai láng, chúng nó bỏ chạy chẳng khác nào chạy vượt chướng ngại vật.

Tần Quân hớn hở cười nói:

- Cái gì mà Bình Thiên Yêu Tôn chứ, ở trước mặt các ái tướng của trẫm đều là mây bay!

Nhân sinh đắc ý hay làm màu!

Tất cả mọi người trên tường thành đều ngây ra, sau đó đồng loạt quỳ xuống, cao giọng hô:

- Bệ hạ thánh minh!

Ngữ khí vô cùng kích động, dù sao đối phương chính là Bình Thiên Yêu Tôn đó!

Chính là nhân vật ép cho nhân tộc khắp Nam Vực này không dám làm gì hết!

Nếu vậy thì chẳng phải nói ở Nam Vực này, vương quốc Đại Tần chính là vô địch hay sao?

Đủ loại suy nghĩ dâng trào trong lòng của bọn họ, có thể thấy được trận thắng lợi này đại biểu cho thành tựu cao tới mức nào.

Các tu sĩ đang xem chiến trong thành đều vỡ òa lên.

- Trời ạ! Thắng rồi sao?

- Bình Thiên Yêu Tôn chạy mất rồi?

- Vị thử yêu kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, ngay cả Ngưu Ma Vương cũng không đánh lại hắn!

- Ta đang nằm mơ hay sao?

- Xong rồi…. sau này còn ai ngăn được Tần Đế nữa?

Vô số thanh âm bàn tán vang lên, có kinh hỉ, có thở dài, có không dám tin, đủ muôn màu muôn vẻ.

Tất cả thám tử của các thế lực vội vàng truyền tin về, Nam Vực sắp dấy lên một cơn bão táp lớn, sau ngày hôm nay, thế lực của Tần Quân nhất định sẽ tiến vào hàng ngũ đỉnh phong ở Nam Vực.

Đợi sau khi Hoàng Phong Đại Vương và Na Tra bay trở về, Tần Quân lại cười nói:

- Các ngươi vất vả rồi!

Hoàng Phong Đại Vương quỳ xuống trước mặt Tần Quân, chắp tay cười nói:

- Mạt tướng Hoàng Phong tới chậm khiến cho bệ hạ chấn kinh, xin bệ hạ tha tội.

- Ha ha, Hoàng Phong, ngươi làm gì có tội, ngươi chỉ có công thôi, còn là đại công nữa!

Tần Quân đưa tay đỡ Hoàng Phong Đại Vương đứng dậy, càng nhìn Hoàng Phong Đại Vương hắn lại càng thỏa mãn, mặc dù là yêu quái, nhưng chỉ cần trung thành với hắn là đủ rồi.

Sau này còn phải triệu hoán một vị Thần Ma mạnh hơn cả Hoàng Phong Đại Vương nữa, tên này chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, mặc dù trung thành với hắn, nhưng lỡ như ức hiếp những người khác thì làm sao bây giờ?

- Đi thôi đi thôi! Hôm nay nhất định phải ăn mừng!

Tần Quân cười ha hả xoay người đi, những người còn lại đều theo sát phía sau, đồng thời Viên Hồng cũng điều động binh sĩ chuẩn bị thu dọn chiến trường.

….

Chuyện Bình Thiên Yêu Tôn tấn công vô chủ chi địa lan nhanh ra khắp nơi với tốc độ chóng mặt, tất cả nhân loại đều đang bàn tán về chuyện này, phần lớn mọi người đều cảm thán, lại thêm một thiên tài sắp rơi rụng.

Nhưng rất nhanh lại bị một tin tức khác xuất hiện khiến cho toàn bộ Nam Vực nổ tung.

Một tên thủ hạ của Tần Đế cư nhiên đánh lui Bình Thiên Yêu Tôn!

- Thật hay giả đấy? Tần Đế thật sự lợi hại như vậy sao?

- Chính Đạo Ngũ Hùng và Ma Đạo Cửu Tôn đều bị Bình Thiên Yêu Tôn ép tới mức không ngóc đầu lên nổi, Tần Đế có thể đánh lùi Bình Thiên Yêu Tôn, ngươi đang nói giỡn đúng không?

- Thật đó! Nghe nói trước cổng Thủ Sát Thành máu chảy thành sông, tất cả đều là thi thể của yêu thú, khiến cho người ta nhìn qua đều ngủ không yên giấc!

- Tần Đế cư nhiên duỗi tay vào tận trong yêu tộc rồi sao? Cư nhiên lại lôi kéo được một yêu quái còn lợi hại hơn cả Bình Thiên Yêu Tôn…

- Ta không tin, các ngươi nhất định là đang bịa chuyện!

Nhân tộc khắp nơi đều đang bàn tán về chuyện này, mà tin tức xác thực của việc này lại khiến cho Chính Đạo Ngũ Hùng và Ma Đạo Cửu Tôn đều không sao bình tĩnh được, ngay cả Thánh Triều cũng không thể giữ được bình tĩnh.

Như vậy chẳng phải là nói Tần Đế đã cường đại tới mức có thể chống lại Thánh Triều rồi sao?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Nam Vực đều nhấc lên từng cơn sóng to gió lớn.



Màn đêm buông xuống.

Vô chủ chi địa, Thủ Sát Thành.

Đèn đuốc rực rỡ, tiếng nói cười vang lên khắp nơi ở trong thành, tất cả mọi người đều đang ăn mừng trận đại thắng này.

Tần Quân nâng chén cười nói với Hoàng Phong Đại Vương và Na Tra:

- Trận chiến hôm nay đều là nhờ công lớn của các ngươi.

Hắn dừng một chút, nhìn về phía những Thần Ma đã xuất chiến khác, cười nói:

- Đương nhiên, các ngươi cũng có công, trẫm sẽ không quên bất kỳ người nào!

Lý Nguyên Bá, Cự Linh Thần, Viên Hồng, Lôi Chấn Tử, Hao Thiên Khuyển, Kim Giác, Ngân Giác đều cảm thấy xấu hổ không thôi, dùng lời của Tần Quân để hình dung chính là cả đám bọn họ chỉ lên sân khấu làm màu mà thôi, căn bản không làm nên cơm cháo gì.

Nhất là Kim Giác, bi phẫn trong lòng gã không ai có thể thấu được.

Nếu như con trâu kia mà trả lời gã một tiếng thì công thần lớn nhất ngày hôm nay chính là gã rồi!

Gã chỉ có thể nén giận thầm mắng đầu óc tên Ngưu Ma Vương kia có độc.

- Bệ hạ, kỳ thật tên man ngưu kia thật sự rất mạnh, lại còn tinh thông biến hóa chi thuật, lần sau sợ rằng ta khó mà đắc thủ nữa.

Hoàng Phong Đại Vương đột nhiên nghiêm giọng nói, khiến cho không khí trên bàn rượu rơi vào trầm mặc.

Nghe gã nói như vậy, nếu như Bình Thiên Yêu Tôn quay lại thì sẽ phiền toái rồi.

Tần Quân đương nhiên hiểu rõ nếu như thật sự đánh một trận thì Hoàng Phong Đại Vương không phải là đối thủ của Ngưu Ma Vương, lần này chẳng qua là gã ra tay bất ngờ mà thôi, nhưng dù sao gã cũng không sợ, dù cho Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương liên thủ không thể nào đánh bại được Ngưu Ma Vương thì ít nhất cũng sẽ không thua được.

- Đừng lo, lần sau nhất định khiến cho Ngưu Ma Vương không thể làm gì được!

Tần Quân nói với vẻ vô cùng tự tin, khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn.

Ngay cả Hoàng Phong Đại Vương biểu diễn đặc sắc nhất hôm nay cũng không dám nói có thể đánh bại được Ngưu Ma Vương, sao Tần Quân có thể tự tin như vậy?

- Bệ hạ, chẳng lẽ ngươi còn vũ khí bí mật nào nữa?

Đát Kỷ chớp mắt, tò mò hỏi.

Nàng vừa hỏi xong thì tất cả mọi người đều kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Tần Quân vô cùng cổ quái, rốt cuộc vị bệ hạ này của bọn họ còn che giấu bao nhiêu cường giả nữa đây?

Trong lòng Hoàng Phong Đại Vương run lên, xem ra sau này mình không thể quá mức kiêu ngạo, tránh gây nên phiền phức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.