Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 551: Chương 551: Kỳ Lân chi huyết




Ngay tại lúc các khách khứa đều đang thấp giọng bàn tán thì Hứa Thiên Hữu lại bị Dương Thập Thất túm lấy lần nữa, trực tiếp nện một quyền lên mặt của Hứa Thiên Hữu, máu tươi bắn ra, thân thể gã liền bay thẳng ra ngoài giống như một viên đạn pháo, trực tiếp bay ra khỏi Thánh Long tửu lâu.

Dựa theo quy tắc do Tôn Lân định ra khi nãy thì bay ra khỏi Thánh Long tửu lâu cũng xem như thua.

- Mau đi xem thử xem Hứa công tử có bị thương hay không.

Tôn Lân vội vàng la lên, trong lòng chỉ cảm thấy khinh bỉ, phế vật quả nhiên là phế vật, bị thua nhanh như vậy.

Đám khách khứa đều đưa mặt nhìn nhau, lúc trước Kim Vô Hối đánh ra một kiếm khiến cho Dương Thập Thất không dám cục cựa, để cho bọn họ có phần hơi xem thường Dương Thập Thất, nhưng bây giờ nhìn thấy Dương Thập Thất dễ dàng đánh bại Hứa Thiên Hữu thì bọn họ đều nhịn không được mà hít sâu một hơi.

Rốt cuộc Dương Thập Thất mạnh tới cỡ nào đây?

Kim Vô Hối lại mạnh tới nhường nào nữa?

- Thập Thất hiền đệ quả nhiên lợi hại.

Tôn Lân mỉm cười nói với Dương Thập Thất, Dương Thập Thất nghe vậy trên gương mặt tuấn mỹ non nớt lập tức lộ ra nụ cười đắc ý hớn hở.

- Tôn Lân, ngươi có dám tới thử không?

Dương Thập Thất nhìn Tôn Lân cười nói với vẻ khiêu khích, thậm chí còn ngoắc ngoắc ngón tay, ý tứ khinh thường lộ ra rõ mồn một.

Tất cả mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Tôn Lân, Tôn Lân đứng bên cạnh Chúc Nghiên Khanh chỉ thản nhiên mỉm cười, cười nói với phong thái không kiêu ngạo không nóng nảy:

- Nếu đã như vậy thì vi huynh sẽ luận bàn cùng Thập Thất hiền đệ một phen.

Đang lúc nói chuyện, gã liền thả người nhảy lên, đột nhiên xuất hiện một thanh phi kiếm, bay vòng quanh người gã mấy vòng, sau đó đáp xuống dưới chân của gã.

Động tác vô cùng phong tao, khiến cho đám nữ tu ở đây nhìn thấy mà hai mắt lấp lánh.

- Bày đặt ra vẻ.

Kỳ Tà bĩu môi nói.

Ánh mắt của Kim Vô Hối lóe lên, mỗi kiếm khách khi nhìn thấy kiếm khách khác đều có một loại xúc động muốn rút kiếm giao thủ.

Không giống với người chuyên tâm luyện kiếm như gã, tuy rằng Tôn Lân cũng am hiểu kiếm đạo, nhưng tu hành pháp thuật cũng cực kỳ xuất chúng.

Ánh mắt của Dương Thập Thất cũng lóe lên, không nói hai lời liền vung quyền đánh về phía Tôn Lân, Tôn Lân giơ tay phải lên, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, một đạo quang mang bắn ra, nhìn lại thì giống như gã đang cầm một thanh hỏa kiếm ở trong tay.

- Đêm nay ta muốn dẫm nát kiêu ngạo của Thánh Tông ở dưới chân!

Dương Thập Thất ngạo mạn hô to.

Thánh Hoàng và Thánh Hậu nghe thấy vậy thì hơi nhíu mày, nhìn về phía Thánh Cơ nói đầy thâm ý:

- Thánh Cơ thật đúng là biết dạy dỗ hậu bối.

- Mẫu hậu trách lầm rồi, Dương Thập Thất trời sinh tính tình đã không được tốt, bản cung cũng không thể quản được y.

Thánh Cơ che miệng cười nói, chỉ có điều ý cười ánh lên trong mắt nàng thì lại không thể che giấu được, việc này thật sự là do nàng ta an bài.

Thánh Hoàng giả vờ như không nghe thấy gì, chăm chú nhìn vào hình ảnh bên trong thủy tinh cầu.

Dương Thập Thất bay lên trên, một quyền đánh tới cằm của Tôn Lân, trong lúc điện quang hỏa thạch, thân hình của Tôn Lân nhoáng lên một cái, trong chớp mắt liền bay tới sau lưng của Dương Thập Thất, chân phải đạp về phía lưng của Dương Thập Thất, trong nháy mắt, Dương Thập Thất chỉ cảm giác có một cổ lực lượng mạnh tới mức không tưởng nện lên lưng mình, thân thể bị đạp bay ra ngoài, may mà thân thể của y vô cùng mạnh mẽ, bay ra chừng hơn hai mươi mét liền miễn cưởng ổn định lại cơ thể.

- Tốc độ không tệ!

Kỳ Tà tán thưởng một câu, nhưng cũng không giật mình.

Kim Vô Hối thì nhếch môi, sau đó bưng chén rượu lên, hớp một ngụm, giống như không đánh giá cao Tôn Lân và Dương Thập Thất chút nào.

Mặc dù Chúc Nghiên Khanh vẫn đang xem cuộc chiến, nhưng vẻ mặt lại không có chấn động gì lớn, đi theo Tần Quân trải qua biết bao nhiêu chuyện, cho nên Tôn Lân và Dương Thập Thất giao chiến quả thực rất khó để khiến cho nàng cảm thấy rung động.

Tôn Lân bắt đầu tấn công, chân đạp lên phi kiếm, trong tay cầm hỏa kiếm, dáng vẻ bay lượn trên bầu trời đêm vô cùng tiêu sái tuấn dật.

Vèo ——

Một kiếm xé rách hư không, đồng tử của Dương Thập Thất co rụt lại, vội vàng lùi lại, hỏa kiếm của Tôn Lân chỉ cách yết hầu của y không tới năm phân, chỉ thêm một bước nữa thôi thì đủ để lấy mạng y.

Một màn này khiến cho mấy vị cao tầng đang ngồi bên trong nội cung Thần Tướng Cung nhìn mà mướt mồ hôi, ngay cả Thánh Cơ ở trên đỉnh Thánh Hoàng Phong cũng phải khẽ nhíu mày.

Cùng lúc đó, mấy người Tần Quân cũng ngày càng tới gần Thánh Long tửu lâu, chỉ chừng hơn ngàn mét, bọn họ cũng đã có thể nhìn thấy Tôn Lân và Dương Thập Thất trên không trung Thánh Long tửu lâu.

Thân là tửu lâu lớn nhất ở Thánh Thành, Thánh Long tửu lâu ước chừng có tám lầu, ở giữa mấy quảng trường rộng lớn, có thể nói là như hạc giữa bầy gà.

- Có ý tứ, một người thân mang Kỳ Lân chi huyết, một người thân mang huyết mạch thượng cổ Man Tượng.

Dịch lão đầu nhìn về phía trước tặc lưỡi cười nói.

- Kỳ Lân chi huyết? Thế giới này thật sự có Kỳ Lân tồn tại sao?

Tần Quân tò mò hỏi, về phần thượng cổ Man Tượng thì hắn không để ý tới, bởi vì tọa kỵ Man Tượng Vương của hắn chính là hậu duệ của thượng cổ Man Tượng.

Trong lòng hắn, địa vị của Kỳ Lân cao hơn so với rồng nhiều.

Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ cá nhân của một mình hắn, không hoàn toàn đại biểu cho tất cả con cháu Hoa Hạ.

- Thực lực của Kỳ Lân có thể so với thần tiên, sớm đã trở thành truyền thuyết, ở thời đại của ta rất ít khi nhìn thấy tung tích của Kỳ Lân, ít nhất thì ở Nam Vực này không có, những chỗ khác thì không rõ lắm.

Dịch lão đầu nhún vai nói.

Tần Quân nhướng mày hỏi:

- Những chỗ khác? Nơi này tổng cộng có bao nhiêu vực?

Trước mắt hắn chỉ biết có Nam Vực và Tây Vực cùng với biển rộng kế bên mà thôi.

- Trời bao la, biển rộng lớn, không ai có thể đi hết được, ta chỉ mới đi qua Tây Vực mà thôi.

Dịch lão đầu nhún vai nói, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong:

- Ta từng có lòng muốn đi khắp thế gian, chỉ là sau khi leo lên vị trí Ma Hoàng xong thì chí trai ngày xưa bị che mờ, nhân quả báo ứng, cuối cùng lại bị nhốt lại hơn vạn năm.

Nếu như lúc đó lão không ham mê quyền lực mà lựa chọn đi khắp thế gian này thì có lẽ hôm nay đã có được cảnh tượng khác rồi.

Tần Quân nghe lão nói vậy thì thậm chí cũng rất muốn thử đi tới những nơi khác ngoài Nam Vực xem thử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.