Hắn quay đầu nhìn lại, đám người Thái Bạch Kim Tinh đi theo ngoài trăm thước. Khoảng cách này rất nguy hiểm!
Dọc đường đi, Tần Quân chung quy có thể cảm giác được có sát khí khiến cho lòng hắn khiếp sợ. Nhưng cũng may Lý Nguyên Phách hộ tống bảo vệ, đối phương không dám hạ thủ.
Đại khái qua một lúc lâu sau, Phỉ Ngọc Thụ mới dẫn theo bọn họ đi tới trước ngọn núi hoàng cung.
Ngọn núi hoàng cung có người nói cao tới nghìn trượng, tồn tại không biết bao nhiêu nghìn năm. Trung tâm quyền lực của hoàng triều Nam Trác liền thành lập ở trên đỉnh núi hoàng cung, từ phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, liền có thể nhìn thấy được trên đỉnh núi hoàng cung từng cung điện, quỳnh lâu điện ngọc, xa xỉ hoa mỹ, rất đồ sộ hiện hữu. Đứng ở trước mặt nó, khiến người ta không nhịn được trong lòng sinh ra cảm giác kính sợ.
Ở phía trước ngọn núi hoàng cung là một chỗ quảng trường vô cùng rộng lớn. Lúc này đã người người tấp nập. Tất cả đều là tu sĩ tham gia vũ hội Tiềm Long, ồn ào náo động vô cùng.
- Ta chỉ đưa các ngươi đến nơi đây.
Phỉ Ngọc Thụ dừng bước lại nói. Tất cả mọi người có vẻ rất hưng phấn, không để ý đến hắn liền đi về phía quảng trường. Công danh thành tựu đang ở trước mắt, ai còn sẽ quan tâm hắn có đi theo hay không.
Đám người Tần Quân cũng vậy. Nhưng trong lúc vô tình Tần Quân liếc mắt nhìn về phía, thấy Phỉ Ngọc Thụ nhìn về phía mình, ánh mắt có chút buồn bã thương xót. Điều này làm cho hắn rất phiền muộn.
Tê liệt, ngươi nghĩ rằng ta không biết thánh thượng Nam Trác sẽ phái người tới giết ta sao?
Các ngươi căn bản không hiểu cái gì gọi là hệ thống!
Trong bụng Tần Quân thầm chế nhạo, nhưng sát ý như có như không lại này vẫn tập trung vào hắn. Điều này làm cho hắn rất phiền não.
Rất nhanh, đoàn người liền đi vào trong quảng trường, chen vào trong đám người tấp nập đông đúc.
Đứng ở sát quảng trường, đám người Thái Bạch Kim Tinh lại tìm được một quán trà ven đường ngồi xuống uống trà. Thái Bạch Kim Tinh cười nói:
- Đây là hoàng triều Nam Trác. Các ngươi suy nghĩ một chút, nếu như tất cả thiên tài trên quảng trường đều bái nhập hoàng triều Nam Trác, nếu như bọn họ trưởng thành lên... Chà chà!
Đám người Lý Bạch, Đát Kỷ không nhịn được gật đầu. Nội tình của hoàng triều Nam Trác chính là dựa vào tích lũy tháng ngày như vậy mà tạo ra.
Thiên tài đứng đầu các vương quốc bị hút vào trong hoàng triều, vương quốc làm sao có thể vượt qua hoàng triều?
Thời gian nhanh chóng trôi qua. Tất cả mọi người đang chờ đợi thánh thượng Nam Trác xuất hiện, để hắn tới tuyên bố vũ hội Tiềm Long bắt đầu.
Đại khái qua nửa canh giờ, Tần Quân cũng sắp không kiên nhẫn chờ được nữa, trên đỉnh núi hoàng cung truyền đến từng tiếng chuông, chấn động lòng người, khiến cho hơn mười vạn người tham gia thi đấu đều an tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trên ngọn núi hoàng cung, mây mù lượn quanh, không nhìn thấy được đỉnh. Nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy được một bóng người khổng lồ đang dần dần ngưng tụ ra, giống như người khổng lồ bao quát thiên địa, ánh sáng màu vàng bắn ra vạn trượng.
- Là ai đang giả vờ khoe khoang, ánh sáng thật chói mắt...
Tần Quân híp mắt lẩm bẩm nói. Tần Vân, Du Phượng Hoàng, Chúc Nghiên Khanh ở bên cạnh ngh thấy, đều trợn tròn hai mắt.
Rất nhanh bóng người to lớn kia ngưng tụ thành hình, vẻ mặt uy nghiêm, đầu đội đế hoàng quan, đôi mắt vô cùng uy nghiêm khiến người ta không dám đối diện với hắn. Từ dưới nhìn lại, ảo ảnh này ít nhất cũng phải cao nghìn trượng. Ở trước mặt hắn, hơn mười vạn người tham gia thi đấu đều có vẻ nhỏ bé.
Thánh thượng Nam Trác!
Cường giả Thiên Tiên Cảnh!
- Lạc Hoàng xuất hiện!
- Lạc Hoàng? Hắn là thánh thượng Nam Trác sao?
- Đúng vậy, chúng ta gọi hắn là thánh thượng. Hắn niên hiệu là Lạc Hoàng.
- Ông trời của ta, thánh thượng mạnh như thế nào? Đây là ảo ảnh sao?
Trên quảng trường các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Tần Quân cảm nhận uy áp khủng khiếp của Lạc Hoàng, trong lòng không nhịn được chột dạ, Sa Ngộ Tĩnh thật sự có thể trấn áp được hắn sao?
Không có cách nào. Tuy rằng hắn thấy được thuộc tính của Sa Ngộ Tĩnh, nhưng tu vi cảnh giới có thể không có cách nào đại biểu cho sự nghiền ép tuyệt đối. Hơn nữa Sa Ngộ Tĩnh cường đại, hắn vẫn chưa thấy qua. Chỉ thấy Sa Ngộ Tĩnh tiện tay quẳng Chu Lương.
- Gia hỏa này thật mạnh. Thật muốn cùng hắn đánh một trận!
Lý Nguyên Phách lẩm bẩm nói. Tần Quân nghe được khóe miệng nhất thời co rút. Hắn cũng không biết Lý Nguyên Phách sau khi biến thân chim đại bàng cánh vàng, có thể cùng Lạc Hoàng đánh một trận hay không.
Không đúng, hoàng triều Nam Trác còn có một con Chu Tước!
Chu Tước đại chiến với chim đại bàng cánh vàng?
A?
Hình ảnh này hình như rất thú vị.
Lại ở thời khắc Tần Quân miên man suy nghĩ, trên đám mây Lạc Hoàng lên tiếng:
- Vũ hội Tiềm Long ba năm một lần sắp bắt đầu. Các vị ở đây đều là tiềm long. Hi vọng lần này các ngươi có thể nhận vũ một lần hội bay lên trời!
Âm thanh của Lạc Hoàng dường như đến từ hồng hoang vĩnh hằng, khiến người ta không nhịn được có một loại kích động muốn thần phục.
- Hiện tại trẫm tới tuyên bố quy tắc tiến hành vũ hội Tiềm Long!
Tất cả mọi người ở đó đều yên tĩnh. Hơn mười vạn người lặng ngắt như tờ. Ngay cả khu phố xung quanh quảng trường cũng vậy. Tất cả mọi người ngước nhìn Lạc Hoàng giống như thiên thần vậy.
Chẳng biết tại sao, Tần Quân chung quy cảm giác Lạc Hoàng đang quan sát mình. Thậm chí tất cả mọi người đều có loại cảm giác này.
- Vũ hội Tiềm Long chia ra làm ba vòng. Vòng thứ nhất, đấu võ nghìn người. Vòng thứ hai phân ra trăm người mạnh nhất. Vòng thứ ba quyết đấu ra mười người đứng đầu!
- Mười người đứng đầu có thể tiến vào Dục Lôi Trì tu luyện một tháng. Một trăm người mạnh nhất lại thu được phần thưởng với các mức độ linh thạch, công pháp, pháp khí khác nhau. Cũng được quyền tự quyết định lựa chọn bái nhập bất kỳ môn phái nào trong bảy đại tông môn. Một nghìn người đứng đầu vũ hội có thể lựa chọn tiến vào làm quan quân hoàng triều.
Kèm theo Lạc Hoàng mở miệng, phần lớn mọi người trên quảng trường, hơi thở cũng bắt đầu trở nên dồn dập.
Dục Lôi Trì?
Trong mắt Tần Quân hiện lên một tia hoài nghi. Có thể làm phần thưởng cho mười người đứng đầu, khẳng định không đơn giản. Thái Bạch Kim Tinh từng nói, vũ hội Tiềm Long sẽ có trợ giúp rất lớn đối với hắn. Chẳng lẽ là chỉ Dục Lôi Trì này?
Sau đó Lạc Hoàng bắt đầu nói một đống những lời lẽ kích động lòng người, khiến cho phần lớn người tham gia vũ hội nhiệt huyết sôi trào. Tần Quân trước sau cảm thấy hắn đang tự mình tẩy não cho đám người tham gia vũ hội. Thật là thâm hiểm!
- Sư phụ, ngươi đánh thắng được hắn sao?