Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 174: Chương 174: Lạc Yên Song Ác




- Chà chà, lần này có trò hay để nhìn rồi. Có rất nhiều thiên tài Nhân Bảng tham dự.

Một bàn bên cạnh tu sĩ đang thảo luận đến khí thế ngất trời. Tần Quân nghe được, không khỏi nhíu mày. Thật không nghĩ tới, hắn vừa tới ngày đầu tiên liền nghe được chuyện về thiên tài trong Nhân Bảng.

Quả nhiên vũ hội Tiềm Long chính là cơ hội tốt để thành danh!

- Nói xem, đánh giá ngũ tinh là có ý gì?

Tần Quân nhìn về phía Giả Tuân ngồi ở chỗ đối diện, hỏi.

Loại chuyện này tốt nhất là hỏi rõ trước, để tránh đến lúc đó lại mất mặt.

- Đó là cấp bậc bình xét thành tích sát hạch của vũ hội Tiềm Long. Tổng cộng có cửu tinh. Nếu như không có đạt được nhất tinh, liền không thể tham dự vũ hội Tiềm Long.

Giả Tuân cười giải thích. Giọng điệu của hắn dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói:

- Lấy thực lực và thiên phú của điện hạ, bắt được đánh giá tứ tinh cũng không khó lắm.

Đánh giá tứ tinh?

Trời ạ, lão tử thế nào đi nữa cũng phải mạnh mẽ hơn so với vị Phong Dật Hiên kia!

Trong bụng Tần Quân thầm chế nhạo không dừng. Gia hỏa xếp hạng cuối cùng trng bảy trăm tên Nhân Bảng và hắn chênh lệch khẳng định không lớn. Dựa vào cái gì cho rằng ta lại không bằng hắn?

Ừ, sau này đăng cơ, phải suy nghĩ xem có nên đổi lại chức quan của lão gia hỏa này hay không?

Nếu như Giả Tuân biết được ý nghĩ trong lòng của hắn nhất định sẽ kêu oan. Ta chỉ thuận miệng nói, không ngờ uy hiếp đến địa vị sau này. Oan quá!

- Khảo hạch đánh giá tinh cấp thế nào?

Tần Quân ung dung thản nhiên hỏi.

Giả Tuân uống một hớp trà, cười nói:

- Mỗi một lần đầu không giống nhau. Cho nên ta cũng không biết được rõ ràng. Điện hạ chỉ cần duy trì trạng thái tốt nhất là được.

Tần Quân gật đầu, sau đó bắt đầu chuyên tâm dùng bữa.

Những người khác cũng vậy. Cộng thêm cấm vệ, bọn họ tổng cộng chiếm năm bàn. Mỗi bàn có thể ngồi được tám người. Nhưng cũng may đội ngũ như vậy lại rất nhiều, cho nên cũng không khiến cho những người khác chú ý. Đương nhiên diện mạo của Đát Kỷ, Tiểu Ly cùng với Chúc Nghiên Khanh thật ra khiến cho không ít nam tu sĩ liên tiếp nhìn lén.

Đúng lúc này, có bảy tên tu sĩ trẻ tuổi bỗng nhiên cầm chén rượu đi tới. Bọn họ trực tiếp đi tới trước mặt Tần Quân.

- Việt Vương, cảm ơn nghĩa cử của ngươi lúc trước ở Thanh Đồng Quan, chúng ta mời ngươi một chén.

Một nam tử mặc y phục màu vàng hành lễ cười nói. Nói xong hắn liền uống cạn chén rượu. Sáu gã tu sĩ trẻ tuổi phía sau cũng vậy.

Tần Quân ngẩn người một hồi, mới hiểu ra. Sau đó, hắn mỉm cười giơ chén rượu lên, đứng dậy, nhìn về phía bọn họ cười nói:

- Chỉ là một chuyện nhỏ. Nếu không có sự trợ giúp của các ngươi, ta với sức một người cũng chẳng làm nên việc gì.

Hắn nói ra những lời này là thật lòng thật ý. Lúc đó mấy trăm tên tu sĩ phối hợp, khiến cho hắn không nhịn được có loại cảm giác tìm đàn diễn.

- Ha ha, Việt Vương, ngươi không cần quá khiêm tốn.

Nam tử mặc y phục màu vàng cười nói. Sáu người còn lại cũng cười theo khích lệ.

Lại ở thời điểm Tần Quân chuẩn bị trả lời, một hướng khác lại có vài tu sĩ trẻ tuổi đi tới. Bọn họ cũng bởi vì chuyện ở Thanh Đồng Quan hôm nay nên tới mời rượu.

Cảnh tượng như vậy khiến cho những tu sĩ không hiểu nguyên nhân hiếu kỳ không thôi. Tất cả đều đang thấp giọng bàn luận xem Tần Quân rốt cuộc là ai.

Trăm tên tu sĩ hôm nay cùng đám người Tần Quân tiến vào thành đều biết. Tuy rằng tất cả mọi người không đến khách sạn này, nhưng có một phần nhỏ. Cho nên mới thúc đẩy ra hình ảnh như vậy.

Trương Nhạc ở tại lầu ba nhìn thấy vậy, không nhịn được nhíu mày. Trong mắt hắn đều là hận ý.

Lý Nguyên Phách khiến cho hắn mông trần rơi xuống đất. Chuyện này đã trở thành nỗi sỉ nhục trong cuộc đời hắn, không thể quên được.

- Nhạc nhi, chịu được nỗi nhục nhất thời mới có thể thành tựu chuyện lớn.

Một lão nhân y phục màu xám bên cạnh Trương Nhạc trầm giọng nói, giọng nói ý vị thâm trường.

Lời của hắn khiến cho Trương Nhạc thu hồi ánh mắt. Nhìn Tần Quân phong cảnh như vậy, hắn chỉ cảm thấy cay mắt.

Bên kia, một bàn tu sĩ ở phía tây của lầu bốn cũng đang quan sát Tần Quân. Một tên nam tử gầy gò trong đó khóe miệng có nốt ruồi lớn tặc lưỡi lấy làm kỳ nói:

- Tuổi nhỏ như vậy liền đạt được Kim Đan Cảnh, thật đúng là thiên tài yêu nghiệt.

- Cắt, quỷ đói, ngươi chính là kiến thức quá ít. Nếu như hắn đã tính là yêu nghiệt, vậy Kim Vô Hối đứng đầu Nhân Bảng lại như thế nào? Người ta đã đột phá Hóa Hư Cảnh.

Một gã nam tử mập mạp khác trong tay cầm lấy chân giò muối, miệng đầy mỡ. Trong khi nói chuyện hắn còn nhổ nước miếng, khiến người ta buồn nôn. Nhưng nam tử gầy gò được gọi là quỷ đói lại không có để ý tới.

Quỷ đói trợn trừng mắt nói:

- Trư Vương, ngươi, ngươi có kiến thức, còn không phải là theo ta lăn lộn cùng một chỗ sao?

- Cắt, ta là thương hại ngươi!

- Rõ ràng là ngươi không có bằng hữu!

- Nói thật giống như ngươi có người bằng hữu thứ hai vậy.

Hai người càng nói càng lớn tiếng, hoàn toàn không để ý chút nào tới những vị thực khách chung quanh. Đổi lại thành những người khác, đã sớm bị các tu sĩ đuổi ra ngoài. Nhưng bọn họ có thân phận không bình thường. Các tu sĩ xung quanh không chỉ có không chê trách bọn họ, trái lại lấy ánh mắt sùng bái nhìn về phía bọn họ

Quỷ đói, Trư Vương, cái tên tuy rằng thấp kém, nhưng danh tiếng cực lớn. Đó chính là cường giả Thuế Phàm Cảnh, sở thích luôn thay đổi. Có lúc thấy việc nghĩa hăng hái làm. có lúc lại ở bên đường sỉ nhục tu sĩ.

Bọn họ bị người hiểu chuyện gọi là Lạc Yên Song Ác!

Không chỉ có Lạc Yên Song Ác đang bàn luận về Tần Quân. Cũng không thiếu hạng người có danh vọng đang hiếu kỳ về Tần Quân.

Có thể khiến cho nhiều thiên tài như vậy nâng chén cảm ơn, khẳng định không tầm thường.

Tần Quân đối với những tu sĩ này cũng không có sĩ diện. Hắn cùng bọn họ xã giao. Dù sao sau này hắn sẽ phải làm hoàng đế nam nhâ. Lôi kéo thiên tài cũng là tạo thế đối với vương quốc trong tay sau này.

Hàn huyên nửa canh giờ, những tu sĩ trẻ tuổi mới có thể rời đi. Tần Quân đối với bọn họ cũng rất có thiện cảm. Chí ít không tiểu nhân giống như Trương Nhạc này, vừa bắt đầu đã hỏi thăm thân phận của Tiểu Ly.

Đêm đã khuya.

Tần Quân trở lại phòng khách nghỉ ngơi lấy sức. Ngày hôm sau, hắn phải đi tham gia sát hạch của vũ hội Tiềm Long. Cho nên hắn cũng không chuẩn bị luyện công, mà ngủ say một đêm, nghỉ ngơi dưỡng sức.

Buổi tối ở Lạc Yên Thành cực kỳ duy mỹ. Những vì sao trên khắp bầu trời dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống, tráng lệ vô cùng.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.