Bảy mươi tuổi?
Tần Quân cảm giác ớn lạnh. Nữ tu sĩ vừa rồi tuy rằng không tính là xinh đẹp, nhưng tốt xấu khuôn mặt cũng trẻ tuổi. Không nghĩ tới đã bảy mươi tuổi.
Xem ra mắt người trung niên thư sinh tất có chỗ bất phàm.
- Ngươi biết hắn là ai không?
Tần Quân quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Hiên đang ở sau lưng hỏi. Dù sao trước mặt còn có hơn mười vị tu sĩ, hắn cũng không sốt ruột. Đều đã tới đây, nếu như Lý Nguyên Phách đi lên trước dùng man lực chen lẫn nữa, nói không chừng sẽ chọc ra hiệu quả ngược lại.
- Người này tên là Sở Hà Ca, tu vi sâu không lường được. Có người nói đôi mắt người này có thể xuyên thủng bản chất của bất kỳ sự vật nào.
Vẻ mặt Diệp Hiên đầy kính trọng nói. Tần Quân nghe được bĩu môi. Có trâu bò như vậy không?
Còn xuyên thủng bất kỳ vật gì. Ngươi là đặc biệt có hoả nhãn kim tinh sao!
Tần Quân một vạn một không tin. Theo hắn nghĩ, mắt của Sở Hà Ca tối đa có thể thấy rõ tu vi và cốt căn. Bằng không hắn nhìn thế nào không xuyên qua Lý Nguyên Phách?
Nếu như hắn biết một vị cường giả Địa Tiên Cảnh đứng ở phía trước, khẳng định khiếp sợ đến mức nhảy đứng lên.
Rất nhanh, lại đến lượt Tần Quân đi tới trước mặt Sở Hà Ca. Lý Nguyên Phách đứng sau lưng hắn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Sở Hà Ca, đề phòng hắn nếu chẳng may tập kích Tần Quân.
- Người này không đơn giản.
Sở Hà Ca liếc mắt nhìn Lý Nguyên Phách, trong lòng nghĩ thầm nghĩ. Bởi vì hắn lại bị ánh mắt Lý Nguyên Phách nhìn tới, trong lòng có chút không được tự nhiên. Đương nhiên hắn không muốn đi thừa nhận mình bị nhìn chăm chú, trong lòng lại phát hoảng.
Lập tức ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Quân, đồng tử lại biến thành màu lam đậm, giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào mắt Tần Quân, khiến cho Tần Quân cảm giác suy nghĩ trong lòng đều bị hắn lén nhìn thấy được.
- Rất tốt!
Khoảng chừng ba giây sau, trên mặt nghiêm túc của Sở Hà Ca thoáng lộ ra một vẻ tươi cười tán thưởng. Người này hoàn toàn không hạ giọng:
- Mười sáu tuổi liền đạt được Kim Đan Cảnh tầng ba, thiên tài đỉnh cấp!
Ầm!
Các tu sĩ xếp hàng phía sau trong nháy mắt bùng nổ, liên tiếp hít vào một hơi khí lạnh.
- A mười sáu tuổi đã là cường giả Kim Đan Cảnh!
- Trời ạ! Người so với người thật khiến người ta tức chết!
- Ta ngất! Tiểu bá vương Tần Quân lại có tu vi Kim Đan Cảnh tầng ba. Không trách được có thể đánh bại hai vị thiên tài Nhân Bảng!
- Hắn gọi Tần Quân? Ta nhớ dường như còn là hoàng tử vương quốc nào đó. Ở trên danh sách Nhân Bảng, ta có thấy ghi lại về hắn.
- Khi hắn ba mươi tuổi chẳng phải sẽ phải là Thuế Phàm Cảnh sao? Chín mươi tuổi nói không chừng cũng có hi vọng đột phá Hóa Hư Cảnh... Ta ngất! Suy nghĩ một chút thật là khủng khiếp!
Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ, rơi vào trong tai Tần Quân, khiến cho hắn cảm giác thoải mái tới cực điểm. Nhưng hắn biểu hiện ra ngoài, lại giả vờ phong khinh vân đạm, khiến cho Sở Hà Ca không khỏi tán thưởng gật đầu.
Không kiêu ngạo không nóng nảy, một thiếu niên lang tốt!
Hắn lại không biết kiếp trước Tần Quân sống hơn hai mươi năm, hiểu được lúc nào nên thu lại biểu tình và tâm tình.
Sau đó Sở Hà Ca bắt đầu đăng ký tin tức thân phận của Tần Quân ở trên Vạn Dân Cầu. Quả Vạn Dân Cầu này rất nhanh và tiện. Chỉ cần Tần Quân đứng ở trước mặt nó, chiếu mặt vào trong đó là được. Điều này khiến cho Tần Quân không khỏi cảm thán. Pháp khí mới là lực sản xuất hàng đầu.
- Được rồi, ngươi có thể tiến vào.
Sở Hà Ca gật đầu nói. Tần Quân hướng về phía hắn thi lễ một cái, sau đó mới đi vào trong cánh cửa truyền tống, sau đó biến mất không thấy bóng dáng.
Tiếp theo liền đến phiên Lý Nguyên Phách. Hiếu kỳ của Sở Hà Ca đối với hắn thật ra còn lớn hơn so với Tần Quân.
Sở Hà Ca không nhiều lời, trực tiếp bắt đầu tra xét Lý Nguyên Phách.
Rất nhanh sắc mặt của hắn liền trở nên cổ quái, không nói một lời, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.
Hắn không ngờ nhìn không thấu Lý Nguyên Phách!
Đánh chết hắn, hắn cũng không ngờ Lý Nguyên Phách chính là cường giả Địa Tiên Cảnh, đồng thời chân thân là chim đại bàng cánh vàng.
Chim đại bàng cánh vàng lại là thần điểu, người phàm làm sao có thể nhìn ra lai lịch của hắn?
- Ngươi không có vấn đề gì, đăng ký thân phận một chút là có thể đi vào...
Trên trán Sở Hà Ca mơ hồ đổ mồ hôi lạnh, ngoài mặt vẫn mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh. Đối với điều này, các tu sĩ còn lại nhìn thấy lại không thể trách.
Lý Nguyên Phách cũng không có hỏi nhiều. Hắn ở trước Vạn Dân Cầu đăng ký thân phận, sau đó liền nhanh chóng đi vào cánh cửa truyền tống.
Tiếp theo sáu người Tần Vân cũng không có vấn đề, liền tiến vào cánh cửa truyền tống. Đến lúc này, một đám người Tần Quân đều thành công tiến vào trong sát hạch.
Chờ bọn họ qua một thời gian ngắn, lại có hai người ngang ngược bắt đầu chen lấn.
Thình lình là quỷ đói và Trư Vương.
- Có thể đừng đẩy hay không? Lão tử cũng đã tám mươi bốn tuổi, lão nhân gia! Các ngươi có hiểu thế nào là khiêm nhường hay không!
Trư Vương hùng hùng hổ hổ nói, thân thể to béo tức giận đến mức run lên, khiến cho các tu sĩ có chút bất đắc dĩ.
- Sở Hà Ca, chúng ta đều là Thuế Phàm Cảnh, lại không cần ngươi vận dụng Chân Linh Nhãn đi?
Quỷ đói nhìn Sở Hà Ca cười hắc hắc nói, khiến cho chân mày Sở Hà Ca không nhịn được nhíu chặt lại.
Hắn rất chán ghét Lạc Yên Song Ác!
Thấy trước mắt chợt hoa lên, Tần Quân phát hiện mình không ngờ đi tới trong một mảnh không gian thần bí, dưới chân là một bàn cờ vây cực lớn. Trên đỉnh đầu có một đoàn đốm sáng giống như mặt trời, xua đuổi bóng tối. Trừ những cái đó ra, mảnh không gian này lại không có vật gì khác.
- Ở đây là nơi nào...
Tần Quân thì thào tự nói. Trong đầu hắn hiện ra trước tiên chính là không gian dị thứ nguyên, thậm chí là thế giới giới tử trong tiểu thuyết.
Nhưng ở thời điểm hắn nhìn chung quanh, ở vị trí mười thước trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một hình người giống như bức tượng màu trắng. Trong tay nó cầm song kiếm. Khí tức Kim Đan Cảnh tầng ba hoàn toàn bạo phát ra, khiến cho đồng tử Tần Quân hơi co lại.
Bức tượng người màu trắng dường như trực tiếp vọt về phía Tần Quân. Song kiếm vô cùng sắc bén, ở trong không gian tối tăm chiết ra tia sáng chói mắt. Tần Quân cả kinh vội vàng lấy ra Ngân Long Tru Hồn, không tránh né, trực tiếp chính là đập một cái đi.
Dốc hết sức đập xuống!
Keng.
Một tiếng động vang lên!
Bức tượng hình người màu trắng giống như song kiếm đều trực tiếp bị đập gẫy. Ngay cả thân thể của nó cũng bị đập thành phấn vụn!