- Nghe nói Thánh Hoàng Phong có một cây ăn quả tên Thánh Lê, ăn một trái có thể tăng lên mười năm tu vi.
Tần Quân cười nói, tin này hắn nghe được trên phố, vẫn nhớ mãi tới giờ.
- Thánh Lê? Trông thế nào?
Thổ Hành Tôn tò mò hỏi, thứ quả có thể giúp tăng mười năm tu vi sao, gã cảm thấy thực thú vị.
- Quả bằng nắm tay, vỏ màu hồng, cây như ngọn núi, cao chừng năm mươi trượng
Tần Quân nhớ lại.
Thổ Hành Tôn gật đầu cười:
- Được, bệ hạ đợi tin tức tốt của ta!
Nói xong, gã bật lên, rồi chui vào sàn nhà, biến mất chẳng thấy tăm hơi, điều kỳ quái chính là, trên sàn không hề có nơi nào bị vỡ.
- Chẳng lẽ tên này còn có cả Mộc Độn Thuật?
Tần Quân cảm thán với điệu ngạc nhiên.
Hằng Nga trợn trắng mắt đầy khinh bỉ:
- Hắn dịch chuyển ra ngoài thôi, trò mèo.
Thổ Hành Tôn vừa tới đã bị nàng phát hiện, còn lấy chén đập vào đầu một cái.
- Tên kia có làm ăn gì được không? Thánh Hoàng có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh nhị trọng.
Hằng Nga bâng quơ hỏi.
Tần Quân nghe vậy, không khỏi giật thót, Thái Ất Kim Tiên cảnh nhị trọng?
Nhưng ngẫm lại thì, nếu Thánh Hoàng không mạnh như vậy, sao có thể trốn thoát khỏi Bình Thiên Yêu Tôn?
- Yên tâm đi, Độn Địa Thần Thuật của Thổ Hành Tôn kỳ diệu vô cùng, Thánh Hoàng không tóm được hắn.
Tần Quân cười nói, hơn nữa, Thổ Hành Tôn còn có Khổn Tiên Thằng trong tay.
Nếu Thổ Hành Tôn chết ở Thánh Hoàng Phong, thì tức là gã không thích hợp cho trận chiến tiếp theo.
Đây chính là một bài kiểm tra!
- Đúng rồi, Hằng Nga tiên tử, trẫm mới tập được một pháp thuật mới, ngươi thử coi hiệu quả của nó thế nào.
Tần Quân mỉm cười, nói với Hằng Nga như vậy, thứ đang được hắn nhắc tới, đương nhiên là Điểm Huyệt Thuật.
Điểm Huyệt Thuật của Tần Quân không phải thủ pháp điểm huyệt bình thường trong giang hồ mà là bản pháp thuật tăng cấp, chỉ cần tu vi của đối thủ không vượt quá hắn một cảnh giới thì nhất định hắn có thể chế trụ được đối phương.
Đương nhiên đối với tu sĩ mà nói thì điểm tử huyệt cũng chẳng được gì, có sự tồn tại của nguyên thần, dù thân xác có tạm thời chết đi cũng chẳng sao.
Đối với yêu cầu của Tần Quân, Hằng Nga cười như không cười, hắn nhìn thấy mà trong lòng bực bội.
Cảnh giới chênh lệch quá nhiều, hắn không làm gì được Hằng Nga, cả thực lực và tâm hồn đều như vậy.
- Bệ hạ, đến đây đi.
Hằng Nga cười nói.
Tần Quân nhất thời phấn khởi, rốt cuộc có thể lấy cớ ăn đậu hũ quang minh chính đại rồi.
Sau đó hắn lập tức bắt đầu hành động, chỉ là hắn không để ý thấy nét cười của Hằng Nga lộ vẻ càng thêm trêu tức.
- A!!
Tần Quân vừa thò tay đã bị Hằng Nga vặn cánh tay đè ngược trên bàn, Hằng Nga nhìn xuống hắn, lạnh nhạt nói:
- Bệ hạ, pháp thuật này là rẻ rách loại ba, ngài nhanh chóng từ bỏ đi thì hơn.
Bạo kích!
Tâm hồn và thân thể chịu hai lần bạo kích!
Tần Quân rơi lệ trong lòng, lần sau không thể tìm chết như vậy, kinh dị quá, may mà trong phòng không còn ai khác.
Chuyện Thái Tử Cầm bị cụt tay không truyền ra ngoài, vụ Tương Nghiễm Vương bị giết cũng bị đè xuống trong thời gian ngắn, không cần nghĩ cũng biết là Thánh Hoàng ra tay.
Đề tài trong Thánh Thành luôn dễ thay đổi, phần lớn dân chúng đã nhanh chóng đồn ầm lên một sự kiện khác.
Đó chính là yến hội anh tài đêm mai.
Quan Thiên Đại Hội sắp mở ra, tuyệt đại đa số thiên tài của Thánh Triều đã tề tụ lại Thánh Thành, cho nên yến hội này cũng có thể coi như là khúc dạo đầu của Quan Thiên Đại Hội, những thiên tài có danh vọng đều tham gia.
Màn đêm dần dần buông xuống.
Cửu Linh Nguyên Thánh và Dịch lão đầu cũng trở lại, Dịch lão đầu say khướt vừa chửi bậy vừa loạng choạng vào phòng, Tần Quân và Hằng Nga cũng đi vào phòng lão.
Dịch lão đầu tu vi như thế làm sao có thể say, nhưng muốn đánh thức một kẻ đang giả vờ ngủ thì khó đến chừng nào?
- Dịch lão đầu, mệt cho ngươi là Ma Hoàng, sao mà chật vật thế.
Tần Quân khoanh hai tay trước ngực cười ha hả nói.
Hắn cũng chẳng đồng tình với Dịch lão đầu, nếu không phải trong đám thủ hạ không có ai mạnh hơn Dịch lão đầu thì hắn đã sớm giết quách Dịch lão đầu đi rồi.
Nhưng nhiều ngày đã trôi qua, sát ý ấy cũng đã giảm thiểu không ít.
So với việc làm cho Dịch lão đầu phản chiến chạy đi giúp Thánh Hoàng, hắn càng muốn thu Dịch lão đầu về để mình dùng hơn.
- Cái danh Ma Hoàng….nực cười…đáng buồn lắm…
Dịch lão đầu lăn lóc trên giường kêu ca, giọng điệu đầy bất đắc dĩ và mờ mịt.
Vạn năm qua đi, sơn hà đổi chủ, giai nhân ngày xưa đã trở thành Thánh Hậu cao cao tại thượng, tâm tình của lão làm sao mà thường nhân có thể hiểu thấu?
Tần Quân cũng không thể, nhưng hắn đã từng thể hội nỗi đau đớn đến tuyệt vọng, sau khi chuyện xảy ra còn phải ngoan ngoãn đứng dậy, nhận thua trước vận mệnh đáng chết, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Không có ai nhất định không thể rời xa ai.
Con người đa tình, đồng thời cũng là tuyệt tình nhất.
- Làm việc cho trẫm đi, về sau sẽ gặp được người tốt hơn.
Tần Quân cười bảo, tuy là an ủi, thế nhưng hắn vẫn muốn cười.
Ha ha ha!
Ngươi cũng có hôm nay!
Tần Quân vừa nghĩ đến bộ dạng cà lơ phất phơ và tư thái muốn ăn đòn của Dịch lão đầu ngày thường, lại nghĩ tới những chuyện thiếu đạo đức mà lão đã làm thì trong lòng bèn vui sướng chẳng rõ nguyên nhân.
Đương nhiên sau khi vui vẻ thì vẫn phải trấn an.
Còn nhớ khi vừa mới gặp Dịch lão đầu, lão ta vô tri vô giác, dường như còn hơi điên điên, Ma Hoàng mà điên thì tuyệt đối chính là tai nạn của toàn Nam Vực.
Dịch lão đầu đột nhiên lật người đứng lên, cái đầu như cỏ khô lắc lắc, hai mắt sắc lẹm, biểu cảm nghiêm túc. Lão lúc này với lão trước đó cứ như là hai người khác nhau.
- Sao thế?
Tần Quân nhướng mày hỏi, chẳng chút sợ hãi nhìn thẳng Dịch lão đầu.
Ánh mắt Dịch lão đầu sáng quắc tiềm tàng sát khí, khiến cho Cửu Linh Nguyên Thánh phải bước lên một bước đứng trước người Tần Quân. Tuy rằng hai người vừa mới nâng cốc nói cười với nhau, thế nhưng độ trung thành của Cửu Linh Nguyên Thánh với Tần Quân vẫn không hề suy giảm.
- Ta muốn ngươi mang ta đối kháng với Thần Điện!
Dịch lão đầu trầm giọng nói.
- Đinh! Mở nhiệm vụ nhánh: Ma Hoàng chi nộ! Chi tiết nhiệm vụ: Ma Hoàng từng bị Thần Điện trấn áp, phẫn nộ trong lòng chưa từng bình ổn, nếu túc chủ cùng hắn phản kháng Thần Điện, sẽ được Ma Hoàng thề chết trung thành đi theo!
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên làm Tần Quân không khỏi nhướng mày.
Dịch lão đầu thề chết trung thành, thì không khác gì lại triệu hồi ra được một Cửu Linh Nguyên Thánh.