Hắn chờ đợi ở trong cơ thể Diệp Hiên đã không phải là một ngày hai ngày. Lý Nguyên Phách uy mãnh thế nào, hắn đã sớm biết được. Nếu như là khi hắn còn ở thời kỳ toàn thịnh, hắn còn dám cùng Lý Nguyên Phách cứng đối cứng. Nhưng hiện tại hắn chiếm lấy thân thể yếu ớt này của Diệp Hiên. Nếu như hắn lưu lại giao chiến, người chết sẽ chỉ có thể là hắn!
Đáng tiếc, Lý Nguyên Phách lại không có ý định muốn buông tha cho hắn!
- Đừng mong chạy thoát!
Lý Nguyên Phách hưng phấn gào một tiếng, tay phải nhanh chóng ném ra Kim Bằng Thần Chùy. Tốc độ của thần chùy nhanh không thể tưởng tượng nổi. Trọng lượng hơn nghìn cân nhanh chóng ném ra, uy thế không kém chút nào so với động cơ xe lái tới cực nhanh.
Diệp Hiên biến sắc, vội vàng né tránh. Không ngờ hữu kinh vô hiểm tránh thoát được chùy của Lý Nguyên Phách ném tới.
Ầm.
Một tiếng lớn vang lên!
Kim Bằng Thần Chùy vượt qua con sông, trực tiếp đập nát ngọn núi ở ở phái đối diện. Lực lượng mạnh mẽ đến mức tận cùng, dâng lên gió lớn khiến cho rừng cây xung quanh cũng đang điên cuồng lay động. Nước sông cuồn cuộn. Bản thân Ngạn và Mộ Dung Huyền bị trọng thương Tông chỉ có thể nằm trên mặt đất, không dám nhúc nhích.
Diệp Hiên cũng chảy ra mồ hôi lạnh. Hắn vẫn là lần đầu tiên ở cách gần như vậy, cảm giác lực lượng của Lý Nguyên Phách.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Lực lượng như vậy, bên trong cơ thể ngươi tuyệt đối ẩn chứa huyết mạch cổ!
Diệp Hiên quay đầu nhìn về phía Lý Nguyên Phách trầm giọng hỏi. Giờ phút này hắn bị tà ma chiếm lấy thần thức, cho nên có thể cảm giác được sự khác biệt của Lý Nguyên Phách.
Đối với điều này, Lý Nguyên Phách không rảnh để ý tới, Hắn lại lao về phía Diệp Hiên.
Tần Quân không khỏi truyền âm về phía Hạo Thiên Khuyển hỏi:
- Hắn thế nào? Khí tức mạnh tới mức nào?
Bị ma khí lượn lờ, Diệp Hiên cho hắn một loại cảm giác không thể chiến thắng. Điều này làm cho Tần Quân rất chấn động kinh ngạc. Chẳng lẽ người này còn có thể biến thân?
Trời ạ!
Người Xayda sao?
- Trong cơ thể hắn che giấu ma hồn. Chắc là linh hồn của tu sĩ Ma Đạo hoặc linh hồn Ma tộc ẩn nấp bên trong cơ thể hắn. Lúc này ma hồn đang nắm chủ đạo thân thể hắn.
Hạo Thiên Khuyển truyền âm giải thích.
Ma hồn?
Tần Quân càng nghi ngờ hơn, tiếp tục hỏi:
- Tu sĩ Ma Đạo và Ma tộc có gì khác nhau sao?
- Tu sĩ Nhân tộc chia ra làm hai đạo chính ma. Ma từ lúc Nhân tộc sinh ra đã xuất hiện. Một ít tu sĩ Nhân tộc thấy được Ma tộc mạnh mẽ và tàn bạo, liền bắt chước theo, đi lên lối rẽ. Tốc độ tu vi của tu sĩ Ma Đạo tiến bộ nhanh hơn so với tu sĩ chính đạo, nhưng rất dễ dàng bị lạc mất phương hướng tâm trí, trở thành quái vật chỉ biết tới giết chóc.
Tần Quân bừng tỉnh. Hóa ra tu sĩ Ma Đạo là tồn tại như thế. So với tiểu thuyết tiên hiệp ở trên mạng kiếp trước có chút khác biết.
Cùng lúc đó, Diệp Hiên và Lý Nguyên Phách đang đánh với khí thế ngất trời.
Lý Nguyên Phách với thế tấn công hung bạo mạnh mẽ. Diệp Hiên căn bản không dám cứng rắn chống đỡ, chỉ có thể không ngừng né tránh. Tốc độ của hai người nhanh đến mức khiến cho người ta căn bản không có cách nào nhìn thấy rõ ràng. Mấu chốt nhất chính là khí thế của hai người quấy đẩo lôi vân cuồn cuộn kéo tới, cuồng phong dâng lên bốn phía. Tần Quân thấy vậy, trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ là ma hồn chiếm thân thể, đã có thể khiến cho chiến lực bay vọt, quả thực đáng sợ!
Trời ạ, nếu như tiểu tử này lúc trước phóng ra ma hồn, hắn không phải sẽ bị tiểu tử này tiện tay bóp chết hay sao?
Chỉ có điều rất nhanh hắn liền chú ý thấy, thân thể của Diệp Hiên đang không ngừng chảy máu. Chỉ là ở dưới ma khí làm nền, khiến cho người ta rất khó nhìn thấy được rõ ràng.
- Người này sau này sợ rằng sẽ bị ma hồn dần dần cắn nuốt hồn phách, từ nay về sau rơi vào ma đạo.
Hạo Thiên Khuyển lắc đầu cảm thán. Điều này cũng giải thích vì sao Diệp Hiên có thể giữ lấy yêu đan Lang Vương.
Tần Quân có thể nói là mở rộng tầm mắt. Bị ma hồn phụ thể, rất có khuôn mẫu của nhân vật chính!
Đáng tiếc Tần Quân có thứ càng biến thái hơn so với ma hồn. Diệp Hiên nhất định còn hơn nhân vật chính.
- Đáng giận! Ta nổi giận!
Lý Nguyên Phách phiền não đến mức rít gào một tiếng. Ngay sau đó đồng tử hắn trở nên thu nhỏ lại, nhọn hơn. Khí thế khủng khiếp bỗng nhiên tăng cao. Diệp Hiên cả kinh, sắc mặt đại biến, vội vàng đưa hai tay vào hư không xé một cái, lôi ra một lỗ hổng màu đen, nhanh chóng chui vào trong đó.
- Muốn chạy sao?
Lý Nguyên Phách nổi giận gần thức tỉnh chân thân chim đại bàng cánh vàng để tiêu diệt Diệp Hiên. Tần Quân vội vàng truyền âm gọi hắn lại:
- Nguyên Phách! Đừng để lộ! Bình tĩnh!
Tuy rằng rất muốn nhìnthấy chim đại bàng cánh vàng uy phong, nhưng ở bên trong thế giới pháp bảo rất dễ dàng bị trưởng lão Thần Kiếm Đường phát hiện. Nếu như bị phát hiện, Thần Kiếm Đường khẳng định lại nghi ngờ đến trên đầu hắn. Hành trình vũ hội Tiềm Long của hắn cũng sẽ bị ngâm nước nóng.
Lý Nguyên Phách vừa nghe, chỉ đành áp chế lửa giận. Ánh mắt hắn khôi phục lại bình thường, trở lại bên cạnh Tần Quân.
...
Hoàng hôn đã tới, bên trong phủ đệ phân đà Thần Kiếm Đường.
Phỉ Ngọc Thụ toàn thân mặc y phục màu xám ngồi ở trong đình viện uống trà. Từ sau khi không hoài nghi Tần Quân nữa, hắn đã rất ít khi kiểm tra tất cả mọi chuyện diễn ra ở bên trong thế giới pháp bảo.
Bởi vì hắn thấy qua vô số lần, biết được bên trong sẽ phát sinh quá nhiều chuyện đáng ghê tởm.
- Cũng không biết hai tiểu gia hỏa này đã đào thải bao nhiêu tuyển thủ.
Đúng lúc này, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi. Hắn vội vàng mở tay phải ra. Một ngọn đèn đỏ như máu xuất hiện ở trong tay hắn. Hắn vừa muốn động thủ, một bóng đen từ trong ngọn đèn bay ra, càng lúc càng lớn.
Thình lình chính là Diệp Hiên.
Bịch.
Một tiếng động vang lên!
Sau khi Diệp Hiên Kkhôi phục lại hình thể như bình thường, hạ xuống bên cạnh Phỉ Ngọc Thụ. Phỉ Ngọc Thụ nhìn thấy ma khí uy nghiêm đáng sợ, sắc mặt thâm trầm.
- Ma tu!
Phỉ Ngọc Thụ trầm giọng quát. Trong nháy mắt, trong lòng hắn liền liên tưởng đến chuyện lúc trước phân đà Thần Kiếm Đường bị tàn sát. Chẳng lẽ là do tên ma tu trước mắt này gây nên?
Nếu như Tần Quân biết được suy nghĩ trong lòng hắn lúc na, khẳng định sẽ phì cười.
Trời ạ!
Cái này là ném nồi sao?
- Hừ!
Diệp Hiên gần như hóa thành người máu liếc mắt nhìn Phỉ Ngọc Thụ, sau đó liền đột nhiên biến mất. Tốc độ của hắn nhanh đến mức khiến cho Phỉ Ngọc Thụ trở tay không kịp.
- Lực không gian. Ít nhất là ma đầu tu vi đã vượt qua Thiên Tiên Cảnh!