Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 786: Chương 786: Mai Sơn Lục Quái




Tần Quân vừa bay vừa kêu hệ thống đưa bảng liệt kê thuộc tính của Viên Hồng ra.

[Viên Hồng: Đến từ Phong Thần diễn nghĩa.

Chủng tộc: Thông Tí Viên Hầu.

Tu vi: Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ.

Công pháp: Cửu Chuyển Luyện Thể Công.

Pháp bảo: Tấn Thiết Côn.

Thần thông: Bát Cửu Huyền Công. Thân Bất Tử.

Mức độ trung thành: 100 (MAX 100)]

Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ, đã đến trạng thái cao nhất của Dương Tiễn.

Tần Quân cảm thấy Viên Hồng có thể càng mạnh nữa, chờ khi nào y đi ra sẽ cho y một cơ hội Thần Ma đỉnh cao.

Tần Quân đi tới đỉnh núi Viên Hồng liền hiện hình, mặc giáp sắt, vai khiêng Tấn Thiết Côn, lông khỉ trắng bay bay, khuôn mặt kiên cường toát ra ngạo khí.

Không chỉ có Viên Hồng, còn có sáu người hơi thở rất mạnh, yêu quái nhiều vô số kể, rậm rạp chiếm cứ ngọn núi.

Tần Quân thầm mừng, chẳng lẽ Viên Hồng mang hết yêu quái Mai Sơn về?

Sáu yêu đứng sau lưng Viên Hồng chắc là Mai Sơn Lục Quái, bản thể gồm có: Heo, trâu, chó, dê, rắn rết. Kết cục của chúng nó là bị Dương Tiễn giết, nên chọc giận Viên Hồng. Dương Tiễn và Viên Hồng quyết chiến, hai người cùng là thân thể thành thánh, biết bảy mươi hai biến. Nhưng Thánh Nhân Nữ Oa ra tay, dùng Giang Sơn Xã Tắc Đồ bắt Viên Hồng. Cuối cùng Viên Hồng chết dưới Trảm Tiên Phi Đao của Lục Áp Đạo Nhân.

Nên Viên Hồng chết cũng có ý nghĩa, ít nhất làm Thánh Nhân ra tay, chết quang vinh.

Viên Hồng quỳ xuống trầm giọng nói, ngữ điệu kích động:

- Tham kiến bệ hạ!

Mai Sơn Lục Quái ở sau lưng Viên Hồng vội quỳ theo, đánh giá Tần Quân. Yêu quái Mai Sơn quỳ giữa không trung vái lạy Tần Quân.

Tần Quân tự mình dìu Viên Hồng đứng lên:

- Ái tướng của trẫm hãy mau đứng lên.

Trước khi Thiên Đình Đại Tần thành lập Viên Hồng đã phụ tá Tần Quân, giết vô số kẻ địch, công lao rất lớn. Dù bị những người đến sau cướp vị trí nhưng Tần Quân luôn ưu ái Viên Hồng.

Viên Hồng bình ổn tâm tình, nói:

- Nhờ ơn bệ hạ dày yêu thuộc hạ đã thành tựu Thái Ất Huyền Tiên!

Viên Hồng giới thiệu thuộc hạ sau lưng:

- Bọn họ là sáu vị hiền đệ của thuộc hạ, đều có tu vi Thái Ất Kim Tiên, mấy vạn yêu chúng, kém nhất cũng có tu vi Hóa Hư cảnh.

Sáu vị Thái Ất Kim Tiên, mấy vạn yêu binh Hóa Hư cảnh!

Tần Quân nhướng cao chân mày. Hèn gì Lý Tịnh nói Viên Hồng sẽ đem đến niềm vui bất ngờ cho hắn, đúng là bất ngờ thật.

Tần Quân vỗ vai Viên Hồng, cười nói với nhóm Mai Sơn Lục Quái:

- Trẫm ban tên cho các ngươi là Mai Sơn Yêu Quân, sau này Viên Hồng dẫn đầu, chinh chiến thiên hạ vì trẫm!

Trước khi đến nơi này Viên Hồng thường nhắc Tần Quân, khen hắn chỉ có trên trời không có dưới đất. Nên nhìn Tần Quân chỉ có tu vi Thiên Tiên cảnh không khiến đám yêu khinh thường, chúng cảm kích tạ ơn.

Tần Quân xua tay cười nói:

- Giờ các ngươi tìm đảo biển nào gần đây trú tạm, Viên Hồng ở lại.

Mai Sơn Lục Quái lần đầu tiên đến đầu vào, Tần Quân không thể trực tiếp ban chức quan cho bọn chúng, phải chờ xem biểu hiện về sau thế nào đã.

Sáu vị Thái Ất Kim Tiên đáng giá bồi dưỡng, nhưng bây giờ Tần Quân chú ý Viên Hồng hơn hết.

Mai Sơn Lục Quái gật đầu, biết chủ tớ có lời muốn nói, dẫn Mai Sơn Yêu Quân đi.

Tần Quân hé môi bỗng mắt Viên Hồng long lên, lấy Tấn Thiết Côn ra. Tần Quân đứng tim bản năng ngoái đầu nhìn, hồn vía lên mây. Tôn Ngộ Không xuất hiện sau lưng Tần Quân, mắt sáng rực nhìn Viên Hồng.

Tôn Ngộ Không đụng độ Viên Hồng thì như sao Hỏa đụng Trái Đất.

Kiếp trước nhiều người nói Tôn Ngộ Không là kiếp trước của Viên Hồng, Phong Thần Diễn Nghĩa xuất hiện muộn hơn Tây Du Ký, nguyên hình của Viên Hồng đúng là phỏng theo Tôn Ngộ Không.

Tóm lại hai con khỉ khá giống nhau, phép thuật, thần thông gần y như đúc, chỉ có tính cách là khác.

Viên Hồng là tài đại tướng, từng là đại tướng quân của Thương triều. Tôn Ngộ Không thì kiệt ngạo bất thuần, Tề Thiên Đại Thánh dám đại náo Thiên Cung.

Tần Quân kẹp giữa hai con khỉ hít thở dồn dập, vì chúng phát ra hơi thở càng lúc càng mạnh.

Tần Quân trầm giọng quát:

- Các ngươi đang làm gì!?

Tần Quân đứng che trước mặt Viên Hồng.

Viên Hồng bây giờ chưa thể đánh lại Tôn Ngộ Không, nhưng với cá tính của y sẽ không sợ chiến.

Mắt Tôn Ngộ Không sáng rực nhìn Viên Hồng, khiêu khích hỏi:

- Ngươi chính là Viên Hồng?

Viên Hồng trầm giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

Lòng Viên Hồng dậy sóng dữ, con khỉ yêu này mạnh hơn y! Viên Hồng không nhìn thấu tu vi của Tôn Ngộ Không.

Thái Ất Huyền Tiên cảnh hậu kỳ và Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ nhìn như chỉ kém hai tiểu cảnh giới nhưng thật ra là cách biệt ngàn dặm.

Tôn Ngộ Không ngạo nghễ nói:

- Ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!

Khóe môi Tần Quân co giật.

Tôn Ngộ Không cười khẩy nói:

- Đây là hầu tướng mà ngươi nói? Hầu tướng ngang ngửa với ta?

Tôn Ngộ Không nói thẳng vào mặt làm mắt Viên Hồng lạnh băng, siết chặt hai nắm tay. Nếu không phải Tần Quân đứng che trước mặt thì Viên Hồng bất chấp đối phương mạnh hơn mình đã trực tiếp tấn công.

Tần Quân nghe hơi khó chịu, Viên Hồng dù gì là ái tướng của hắn, Tôn Ngộ Không chưa bái vào.

Trong thời gian này Tần Quân đối xử bình đẳng với Tôn Ngộ Không, ai ngờ Viên Hồng mới trở về, Tôn Ngộ Không đã chế nhạo Viên Hồng ngay trước mặt hắn, quá bẽ bàng.

Tần Quân tức giận nói:

- Còn chưa đến lúc chính thức luận bàn, chờ tới lúc trẫm sẽ khiến ngươi rút về câu nói này!

Tần Quân đang ám thị Tôn Ngộ Không là chúng ta đã nói trước rồi, chờ chủ các vực tới dự mới được đánh nhau.

Tôn Ngộ Không hơi bất mãn nhưng không nói gì thêm.

Tần Quân quay đầu nói với Viên Hồng:

- Viên Hồng, trẫm đã hẹn với hắn chờ khi ngươi về sẽ chiến một trận với hắn, đánh nhau công bằng, không bị thương mạng sống.

Mắt Tần Quân sáng rực nhìn Viên Hồng:

- Ngươi có dám không?

Vẻ mặt Tôn Ngộ Không ngạo mạn, hĩnh mũi nhìn người.

Viên Hồng thầm ức chế, quát:

- Mạt tướng có gì không dám!

Viên Hồng cũng từng làm chuyện chiến đấu vượt cấp rồi. Trong thế giới Phong Thần, y càng là đại tướng quân làm mưa gió một phương, từng sợ ai? Viên Hồng đã gặp hàng tá tồn tại mạnh còn hơn Tôn Ngộ Không, y chưa từng sợ.

Tần Quân vỗ vai Viên Hồng:

- Tốt, không uổng là ái tướng của trẫm, trẫm thích nhất không phải cường giả mà là kẻ ngạo không sợ gì!

Câu này không làm Tôn Ngộ Không phật lòng, ngược lại khiến y nhìn Tần Quân với con mắt khác.

Trải qua trận chiến với Như Lai khiến Tôn Ngộ Không chẳng còn cho rằng mình mạnh nhất, nhưng nếu cho y làm lại từ đầu thì vẫn sẽ đại náo Thiên Cung, chiến với Như Lai, vì y là kẻ ngạo không sợ gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.