Tôn Ngộ Không chắp tay nói:
- Hy vọng là lão Tôn nhìn nhầm, chờ đến ngày đó ngươi sẽ chứng minh bản thân vì bệ hạ của ngươi!
Tôn Ngộ Không nói xong xoay người biến mất tại chỗ.
Viên Hồng không thay đổi cái nhìn sau câu nói này, trong lòng vẫn bực tức.
Tần Quân nhìn Viên Hồng chằm chằm, đầy ẩn ý nói:
- Viên Hồng, nghe thấy chưa? Có lẽ bây giờ ngươi đã mạnh rất nhiều nhưng trẫm cũng đã khác xưa. Nếu ngươi muốn luôn giữ mũi nhọn thì phải không ngừng biến mạnh.
Thần Ma đến đỉnh thần thoại không có nghĩa là vĩnh viễn ngừng lại tại đây.
Trong lòng Tần Quân có vài nhân tài đáng giá hắn bồi dưỡng đến cùng, có Dương Tiễn, Viên Hồng, Lý Nguyên Bá. Thần Ma khác thì phải suy xét kỹ hơn. Cửu Đầu Trùng không thua kém Dương Tiễn quá xa nhưng Tần Quân không thích, còn chờ thử thách.
Viên Hồng vừa cảm kích Tần Quân vừa hận mình nhỏ yếu:
- Mạt tướng tuyệt đối không phụ kỳ vọng của bệ hạ!
Nhìn như Thái Ất Huyền Tiên rất mạnh nhưng không bằng Đại La.
Tần Quân nhủ thầm:
- Hệ thống, hãy sử dụng cơ hội Thần Ma đỉnh cao cho Viên Hồng!
Vẻ mặt Tần Quân đầy mong đợi nhìn Viên Hồng, dõng dạc nói:
- Viên Hồng, trẫm quyết định cho ngươi cơ hội lần thứ hai, chỉ vì trẫm hậu ái ngươi!
Viên Hồng sửng sốt, đang định nói chuyện bỗng đỉnh đầu Tần Quân hiện ra lỗ đen hút y vào trong biến mất.
Tần Quân ngước nhìn trời xanh, khóe môi cong lên lẩm bẩm:
- Viên Hồng, đừng làm trẫm thất vọng.
Tần Quân không dám bảo đảm Viên Hồng chắc chắn đột phá Đại La cảnh, nhưng hắn vẫn muốn thử xem. Có hỏi hệ thống thì nó cũng không bảo đảm được. Hệ thống Thần Thoại thiết lập Thần Ma căn cứ theo vô số truyền thuyết thần thoại liên quan, Tần Quân và ý thức mặt ngoài của hệ thống không dám bảo đảm mình hiểu thấu hết tất cả thần thoại.
Ngẫm lại biểu tình ngạo mạn của Tôn Ngộ Không khiến Tần Quân khó chịu.
Tần Quân bay về Thánh Đế Cung, định tu luyện tiếp.
***
Một đêm qua nhanh, ba hòn đảo gần đảo Hồ Vương nhất bị Uy Linh Yêu Quân, Uy Hách Hám Quân, Mai Sơn Yêu Quân chiếm lĩnh. Ban đêm có xảy ra nhiều ma sát nhỏ nhưng không ảnh hưởng toàn cục.
Giữa trưa, Tần Quân đang dạy Liễu Nhược Lai chợt nghe hệ thống bỗng vang lên gợi ý:
[Viên Hồng phục hồi Thần Ma đỉnh cao, sắp trở về.]
Tần Quân nói nhanh với Liễu Nhược Lai:
- Nàng tu luyện trước, trẫm ra đây một chuyến!
Bất chấp Liễu Nhược Lai khó hiểu, Tần Quân bay cái vèo ra khỏi Thánh Đế Cung.
Tần Quân chưa bay lên đỉnh núi thì trên đầu hắn lộ ra lỗ đen, một bóng người bước ra, tia chớp lượn lờ quanh người, khí thế ngập trời làm nguyên đảo Hồ Vương rung động, trong phạm vi trăm dặm đều cảm nhận được uy áp đó.
Tần Quân ngước lên thấy Viên Hồng mặc áo giáp đen, tay phải nắm Tấn Thiết Côn khiêng trên vai, lông khỉ trắng dường như dài ra, trông càng thêm uy vũ. Đôi mắt kiên cường lạnh lùng lóe tia vừa mừng vừa sợ.
Y biến mạnh! Mạnh hơn rất nhiều!
Tần Quân siêu kích động:
- Chẳng lẽ . . .
Tần Quân vội giục hệ thống đưa ra bảng liệt kê thuộc tính của Viên Hồng, tuyệt đối đừng làm hắn thất vọng.
[Viên Hồng: Đến từ Phong Thần Diễn Nghĩa.
Chủng tộc: Thông Tí Viên Hầu.
Tu vi: Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ.
Công pháp: Cửu Chuyển Luyện Thể Công.
Pháp bảo: Tấn Thiết Côn.
Thần thông: Bát Cửu Huyền Công. Thân Bất Tử.
Mức độ trung thành: 100 (MAX 100)]
Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ!
Cảnh giới ngang bằng Tôn Ngộ Không!
Tôn Ngộ Không từ một góc đảo Hồ Vương như luồng sáng vàng bay cái vèo đến, đáp xuống trước mặt Viên Hồng.
Hai linh hầu nhìn nhau chằm chằm, chiến ý dào dạt, phát ra hơi thở làm Tần Quân hít thở dồn dập.
Bên kia, Uy Linh Yêu Quân, Uy Hách Hám Quân, Mai Sơn Yêu Quân, các binh sĩ trên đảo tụ tập lại. Bọn họ vây quanh trên trời bao vây Tôn Ngộ Không, Viên Hồng.
Hình ảnh hai con khỉ kình chống nhau làm cả đám hút ngụm khí lạnh, bàn tán xôn xao.
- Đó chẳng phải là Viên Hồng sao? Cũng đến đầu vào bệ hạ?
- Chậc chậc, không ngờ có người dám đối đầu với Đại Thánh?
- Đại Thánh? Chắc chắn không đánh lại Viên Hồng!
- Hừ! Các ngươi chưa thấy lực lượng của Viên Hồng!
Yêu binh đến từ phó bản Thần Ma không biết Tôn Ngộ Không, chỉ biết Viên Hồng. Trong thế giới Phong Thần thì Viên Hồng nổi tiếng lừng lẫy. Người của binh đoàn Hàn Tín biết rõ sự lợi hại của Tôn Ngộ Không, nguyên Nam Vực đều lưu truyền danh tiếng Tề Thiên Đại Thánh.
Hai Thần Hầu cái thế gặp nhau sẽ va chạm ra hỏa hoa thế nào?
Vẻ mặt Na Tra mong chờ, đây là trận chiến trong mơ đối với y. Hai con khỉ đều khiến y khâm phục.
Khuôn mặt Lý Tịnh, Kim Tra, Mộc Tra bình tĩnh. Mai Sơn Lục Quái biểu tình hằn học nhìn Tôn Ngộ Không.
Tần Quân bực bội bay tới giữa hai con khỉ, mặt ngoài hắn bình tĩnh thật ra thầm run:
- Các ngươi làm gì vậy? Ngày cho các ngươi chiến đấu còn chưa đến! trẫm sẽ cho các ngươi tỷ thí một phen trước toàn thiên hạ, để chứng minh chính mình!
Hơi thở của hai Đại La quá hung hãn, rất khó tưởng tượng nếu cả hai đánh nhau sẽ là cảnh tượng kinh thiên động địa cỡ nào.
Viên Hồng lạnh lùng miệt thị hỏi:
- Hiện tại ta có tư cách chưa?
Sau khi đến Đại La Kim Tiên thì Tôn Ngộ Không không lọt vào mắt Viên Hồng nữa, như thể trong thiên hạ không ai có thể chiến thắng y.
Mặt ngoài Tôn Ngộ Không hung hăng kiệt ngạo nhưng trong lòng dậy sóng dữ:
- Sao chỉ trong một đêm tên này trở nên mạnh vậy?
Tôn Ngộ Không đến Đại La nhờ nhiều cơ duyên, Viên Hồng chỉ trong một đêm đã thăng cấp Đại La làm y tự ngẫm sự đời.
Không lẽ là Tần Quân?
Vụ việc Cực Viêm Ma Thần lần trước và lời Hắc Hải Vương Kình nói chứng tỏ Tần Quân có lai lịch phi phàm, hơn xa bọn họ tưởng tượng.
Thái Ất Huyền Tiên đột phá Đại La Kim Tiên sẽ dẫn đến kiếp động trời, đêm qua đảo Hồ Vương không sóng không gió như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Đối mặt Viên Hồng hung hăng khiêu khích, Tôn Ngộ Không hừ mũi:
- Hừ! Bây giừ có chút tư cách!
Lòng Tôn Ngộ Không tràn đầy chiến ý, máu toàn thân bốc cháy chỉ muốn đánh nhau với Viên Hồng ngay.
Tần Quân nhìn nhức đầu, vội dặn Viên Hồng:
- Hôm khác trẫm sẽ tổ chức bữa yến hội mời vực chủ các phương, đến lúc đó trận chiến của các ngươi là màn khởi đầu. Trẫm hy vọng ngươi ráng nhịn, đây là cơ hội cho Thiên Đình Đại Tần uy chấn thiên hạ, cũng là cơ hội để ngươi danh chấn bát phương!
Viên Hồng nghe vậy nhíu chặt mày.
Mời vực chủ các nơi dự tiệc? Vậy là thịnh hội hiếm có, để lại tên trong sử sách. Ngẫm lại Tôn Ngộ Không là đối thủ hiếm thấy trong đời, chỉ có Tôn Ngộ Không mới khắc chế được Viên Hồng.
Viên Hồng chắp tay nói:
- Mạt tướng đương nhiên nghe theo bệ hạ!