Tần Quân nổi giận mắng:
- Trời ạ! Vừa tới liền động thủ. Dưới chân thiên tử cũng dám càn rỡ như thế sao?
La Thao Sa tuy rằng nghe không hiểu lời thô tục của Tần Quân, nhưng hiểu rõ khẳng định không phải là từ ngữ gì tốt.
- Ngươi giết ái đồ của ta, ta làm sao có thể tha cho ngươi sống sót. Ta là thay trời hành đạo!
La Thao Sa trầm giọng quát. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên Phách, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn. Hắn không ngờ từ trên người Lý Nguyên Phách cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm.
Phải biết rằng hắn lại là cường giả Địa Tiên Cảnh!
Không có khả năng!
Phản ứng đầu tiên trong đầu La Thao Sa chính là như thế. Không có cách nào. Lý Nguyên Phách quá mức trẻ tuổi. Hắn lại không tin Lý Nguyên Phách đã đạt tới Địa Tiên Cảnh. Nếu quả thật là như vậy, Kim Vô Hối đứng đầu Nhân Bảng chẳng phải là quá nực cười sao?
- Trời ạ! Hắn là con tư sinh của ngươi sao, lại khiến ngươi bảo hộ hắn như vậy!
Tần Quân tức giận đến mức không nhịn được. Tiếp tục như vậy nữa, tiết tấu con đường vũ hội Tiềm Long của hắn sẽ phải hủy bỏ!
La Thao Sa nghe được một câu nói này, sắc mặt vô cùng khó coi. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Quân đều là sát ý.
Ta ngất!
Ta đoán trúng rồi sao?
Tần Quân ngạc nhiên. Hắn không trách được La Hàn ngông cuồng như thế. Hóa ra không chỉ đơn giản là có thân phận đệ tử của Thần Kiếm Đường.
- Tiểu tử! Nói bậy! Hôm nay không diệt trừ ngươi cũng không được!
La Thao Sa nổi giận mắng. Trong khi nói chuyện, hắn liền giơ tay lên, lại ngưng tụ ra cự chưởng màu xanh. Chỉ là so với lúc trước, cự chưởng này lại lớn hơn gấp mấy lần, dài rộng đạt được gần năm mươi thước. Một chưởng này nếu như rơi xuống, toàn bộ con đường đều sẽ bị liên lụy.
Tần Quân tức giận cười ngược. Quả nhiên chuyện có thể động thủ giải quyết thì không nên nói chuyện!
- Nguyên Phách! Phế bỏ hắn cho ta!
Tần Quân quát một tiếng. Lý Nguyên Phách nhất thời giống như đạn pháo, nhảy vọt lên, gây ra gió lớn thổi mạnh khiến y phục màu trắng của Tần Quân bay phất phới.
Nếu La Thao Sa lớn lối như thế, vậy Tần Quân cũng bất chấp mọi giá. Cùng lắm thì buông tha vũ hội Tiềm Long là được!
Thật sự coi lão tử là con mèo bệnh, mặc cho ngươi vuốt ve hay sao?
Ầm.
Một tiếng động vang lên!
Lý Nguyên Phách giống như hỏa tiễn xuyên thủng cự chưởng màu xanh, một chùy bay qua không trung, ném về phía La Thao Sa, muốn một chùy đập nổ hắn.
La Thao Sa cũng không phải la ngày đầu tiên tiến vào Địa Tiên Cảnh. Tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh. Hắn nhanh chóng bay lui về phía trên không trung. Hai người lấy tốc độ mắt thường khó phân biệt bay lên cao. Trong chớp mắt bọn họ liền bay tới ngàn mét trên không trung, khiến cho người bình thường không có cách nào nhìn thấy được thân hình bọn họ.
- Thật mạnh... Tần Quân lại nhận được cường giả như vậy từ đâu? Chẳng lẽ vẫn là do quái vật khổng lồ phía sau phái tới sao?
Đôi mắt đẹp của Du Phượng Hoàng trợn trừng, trong lòng tràn đầy chấn động. Thị nữ bên cạnh nàng đã nhìn tới há hốc mồm.
Tu sĩ và bách tính đứng ở phía xa bên ngoài xem, cũng thấy nghẹn họng nhìn trân trối. Lý Nguyên Phách không ngờ có thể đuổi theo đánh La Thao Sa?
Hắn thật sự là thế hệ trẻ tuổi sao?
Ầm! Ầm! Ầm...
Trên bầu trời liên tiếp truyền đến tiếng nổ vang. Chỉ thấy hai chùm tia sáng không ngừng va chạm vào nhau. Một chùm tia sáng hiện lên huyết sắc. Một chìm tia sáng khác lại là màu xanh, cực kỳ đồ sộ. Cảnh tượng giống như hai viên lưu tinh truy đuổi trên không trung.
- Có cần ta hỗ trợ hay không?
Lý Bạch nhìn về phía Tần Quân hỏi. Hắn cũng là Địa Tiên Cảnh tầng một, tất nhiên không khiếp sợ La Thao Sa.
- Không cần! Đừng coi thường Nguyên Phách. Nếu như hắn nổi giận, trừ khi là sư phụ ngươi và Ngộ Tĩnh ra tay, còn không, ai cũng không ngăn cản được hắn.
Tần Quân lắc đầu cười nói. Lời này vừa nói ra, đồng tử trong mắt Lý Bạch không khỏi co rút nhanh lại. Thần thái hắn nhất thời biến đổi.
Ban đầu, hắn còn tưởng rằng mình bái nhập Tần Quân, ngoại trừ sư phụ hắn ra, hắn chính là đệ nhất cường giả ở dưới trướng của Tần Quân. Thật không nghĩ tới phía sau xông ra một Sa Ngộ Tĩnh, trực tiếp lấy đi vị trí thứ nhất của sư phụ hắn, khiến cho hắn xếp thành lão tam. Kết quả hiện tại Tần Quân không ngờ nói cho hắn biết, Lý Nguyên Phách cũng mạnh hơn hắn.
Lòng tự phụ của hắn nhận công kích sâu sắc.
Hắn lại không biết, nếu như Hạo Thiên Khuyển toàn lực bạo phát cũng có thể đấu cùng hắn. Còn có Hắc Bạch Vô Thường Địa Tiên Cảnh ba tầng. Lý Bạch chỉ có thể tính là trình độ trung đẳng.
- A a a! ! !
Đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên truyền đến tiếng gào thét đầy phẫn nộ của Lý Nguyên Phách. Chú ý có thể nhìn thấy được Lý Nguyên Phách ngay cả một thanh Kim Bằng Thần Chùy khác cũng đã lấy ra.
Hai chùy cầm ở trong tay, vạn phu cũng không chịu nổi!
Hai mắt Lý Nguyên Phách đã đỏ lên, sắc mặt trở nên càng thêm dữ tợn, giống như một con yêu vương, điên cuồng công kích về phía La Thao Sa, thế lớn lực chìm. Hơn nữa tốc độ của hắn nhanh không thể tưởng tượng nổi. Hắn đánh cho La Thao Sa chỉ có thể liên tiếp lui về phía sau. Ngay cả cơ hội thi triển pháp thuật phản kích hắn cũng không có.
- Gia hỏa này rốt cuộc là ai...
Trên trán La Thao Sa đầy mồ hôi lạnh, hai tay ngưng tụ ra hai tấm lá chắn linh lực màu xanh, ngăn cản công kích cuồng bạo của Lý Nguyên Phách lại. Hắn thậm chí ngay cả pháp khí cũng không kịp lấy ra, trong lòng đầy ủy khuất tràn ngập.
Thân là Bát trường lão của Thần Kiếm Đường, hắn chưa từng ủy khuất như vậy?
Mấu chốt nhất chính là đối phương vẫn chỉ là một tiểu tử tóc còn chưa mọc hết!
Hắn dường như có thể cảm giác được trên đường phố phía dưới có vô số người đang giễu cợt hắn. Lửa giận tràn ngập khiến cho La Thao Sa cuối cùng không nhịn được, phát ra thực lực mạnh nhất!
Ầm ầm ầm...
Hai cánh tay La Thao Sa bỗng nhiên rung lên, pháp lực dâng trào về phía bốn phương tám hướng, đánh ra.
Sau khi đạt được Địa Tiên Cảnh linh lực liền sẽ chuyển hóa thành pháp lực. Nhưng pháp lực mang tính phá hủy quá mạnh mẽ. Dưới tình hình chung hắn đều sẽ lựa chọn sử dụng linh lực. Dù sao hắn mới là Địa Tiên Cảnh tầng một, linh lực trong cơ thể còn chưa hoàn toàn chuyển hóa thành pháp lực.
Pháp lực vừa ra, thiên địa biến sắc!
Lúc này, các phương hướng đều phát ra khí tức cường đại thần bí, khiến cho tất cả mọi người cảm giác áp lực vô cùng.