Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 232: Chương 232: Tức giận




Du Phượng Hoàng và thị nữ của nàng cũng dọa cho giật mình. Bọn họ hoảng sợ nhìn Lý Nguyên Phách. Thật không nghĩ tới gia hỏa này thoạt nhìn giống như quỷ bệnh lại có thể cuồng bạo như vậy. Một lời không hợp liền giết người. Tuy rằng khiến cho La Hàn bị chết không vui vẻ, nhưng tạo thành trùng kích thật sự quá mạnh mẽ.

Bốn gã thị vệ của La Hàn cũng choáng váng, há hốc mồm, hoàn toàn không thể tin được công tử nhà mình đã chết thảm.

- Hừ!

Lý Nguyên Phách trừng mắt nhìn về phía bốn người bọn họ. Bọn họ khiếp sợ đến mức vội vàng lui về phía sau.

Tần Quân không khỏi cảm thấy đau đầu. Thật không nghĩ tới Lý Nguyên Phách lại bất ngờ giết chết La Hàn. Xem thế này hẳn sẽ lớn chuyện. Giết người ở Hoàng Đô lại phải nhận hình phạt. Huống gì đối phương còn là thiên tài của Thần Kiếm Đường, một trong những hạt giống tuyển thủ của vũ hội Tiềm Long đang tiến hành.

Chỉ có điều hắn cũng không sợ. Chẳng qua là hắn cảm thấy có chút phiền phức.

Cùng lắm thì hắn buông tha vũ hội Tiềm Long là được. Lấy thế lực của hắn hiện tại cũng không sợ bởi vậy chọc giận Du Phượng Hoàng, đưa tới Nam Minh Thánh Giáo phía sau truy sát.

Hóa Hư Cảnh đã không vào cách nào lọt vào mắt hắn.

Khụ khụ, hình như có chút điên cuồng!

Lại ở trong thời điểm Tần Quân đang miên man suy nghĩ, một người hầu của La Hàn bỗng nhiên lấy ra một khối tinh thạch, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bóp nát nó.

- Ngươi dám!

Lý Bạch nhất thời nổi giận, lúc này muốn ra tay. May là bị Thái Bạch Kim Tinh đúng lúc cản lại. Chỉ nghe hắn lắc đầu cười nói:

- Nếu như ngươi lại giết chết hắn, chúng ta sẽ từ tự vệ biến thành hành hung bên đường.

Thái Bạch Kim Tinh thật ra không có chỉ trích Tần Quân và Lý Nguyên Phách tùy tiện ra tay. Bản thân sau này là quân vương, nếu như sợ phiền phức, vậy hắn ngược lại sẽ thất vọng.

Giọng điệu Du Phượng Hoàng lại sốt ruột nói:

- Hay là chúng ta rời khỏi đây trước!

Tuy rằng chán ghét La Hàn, nhưng nàng cũng hiểu rõ, sát hại La Hàn sẽ đưa tới hậu quả thế nào.

Tần Quân nhún vai nói:

- Chạy tới chỗ nào? Hiện tại vừa lúc có quần chúng làm chứng, nếu như chạy đến chỗ không người, sẽ bị Thần Kiếm Đường lén xử lý.

Du Phượng Hoàng vừa nghe, nhất thời trầm mặc.

Lúc này, tên đại hán da hổ kia đứng dậy, nhìn về phía Tần Quân ôm quyền cảm kích nói:

- Đa tạ công tử ra tay cứu giúp!

Tần Quân xua tay, ra hiệu không cần làm như vậy. Lời khách sáo có tác dụng cái lông. Có bản lĩnh lấy ra một ít vật chất qua báo đáp ta.

- Không nghĩ tới Bạch Hổ Môn các ngươi lại nghèo túng như vậy.

Du Phượng Hoàng bỗng nhiên mở miệng nói. Đại hán da hổ nghe được, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng.

- Tại hạ không có năng lực. Ngày xưa Bạch Hổ Môn huy hoàng, chỉ sợ ta không có cách nào khôi phục lại.

Đại hán khoác da hổ buông tay bất đắc dĩ nói.

Tần Quân ban đầu vốn chuẩn bị rời đi. Vừa nghe vậy, hắn liền nghĩ, chẳng lẽ Bạch Hổ Môn này trước đây rất trâu bò sao?

- Điện hạ, nghi ngờ bản thân hắn có huyết mạch thần thú!

Thái Bạch Kim Tinh bỗng nhiên truyền âm về phía Tần Quân nói. Tần Quân nghe được đồng tử co lại.

Huyết mạch thần thú?

Xem thế này hắn nhất thời phát sinh hứng thú đối với đại hán khoác da hổ. Lẽ nào gia hỏa này có thể đi vào hóa thành thần thú?

Lại liên tưởng đến cái tên Bạch Hổ Môn này, Tần Quân không khỏi phấn khởi.

Nếu như bắt hắn lại nuôi dưỡng, sau này có thể làm thần thú trấn quốc?

Nghĩ đến đây, Tần Quân lại có một chút kích động. Ánh mắt hắn nóng bỏng, khiến thấy đại hán khoác da hổ cảm thấy hoa cúc căng thẳng, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ vị công tử này có sở thích long dương sao?

Đúng lúc này, một khí tức cường đại ùn ùn kéo đến, đè ép xuống, khiến cho ngực Tần Quân cảm thấy nặng nề. Lý Nguyên Phách hừ lạnh một tiếng, mới có thể khiến cho cảm giác khó chịu của hắn biến mất.

Lý Bạch, Sa Ngộ Tĩnh, Đát Kỷ, Thái Bạch Kim Tinh đồng thời xoay người, nhìn hướng lên bầu trời. Chỉ thấy một đạo cầu vồng đang bay tới nơi này, tốc độ cực nhanh.

Trong chớp mắt, cầu vồng kia lại đi tới đỉnh đầu của mọi người.

Người tới là một người trung niên mặc áo bào đen của Thần Kiếm Đường, mái tóc dầy giống như hùng sư, hình thể khôi ngô, giống như chiến thần đứng thẳng giữa hư không. Mắt hắn nhìn xuống đám người Tần Quân, lông mày rậm nhíu chặt. Trong mắt hắn đều là lửa giận. Nhất là khi nhìn thấy được trên đường phố máu thịt và hai tay, hai chân rơi lả tả, lúc này hắn liền không nhịn được, phát ra uy áp của mình!

Địa Tiên Cảnh tầng một!

Thái Bạch Kim Tinh khẽ nhíu mày. Lý Nguyên Phách bước qua một bước, ngăn cản trước mặt Tần Quân, cứng rắn đánh tan uy áp.

- Bát trường lão, chính là bọn họ giết chết La thiếu gia!

Thị vệ lúc trước bóp nát thủy tinh chỉ vào đám người Tần Quân bi thương căm phẫn kêu lên. Tần Quân nghe được không nhịn được cảm thấy bất đắc dĩ. Có cần phải trung thành như vậy hay không?

- Tiểu tử, thật can đảm!

Người trung niên khôi ngô được gọi là Bát trường lão, đôi mắt hổ nhìn chăm chú về phía Tần Quân. Trong khi nói chuyện, hắn giơ tay lên liền ấn về phía Tần Quân. Linh lực màu xanh ngưng tụ thành một cự chưởng, giống như một ngọn núi nhỏ đè xuống.

- Hừ!

Tần Quân không vui hừ lạnh một tiếng. Người này vừa tới trực tiếp hạ sát thủ, hoàn toàn không hỏi rõ nguyên nhân sự tình. Đổi lại thành bất kỳ kẻ nào cũng sẽ phẫn nộ.

Trong nháy mắt sắc mặt Lý Nguyên Phách trở nên dữ tợn, lúc này một chùy ném về phía cự chưởng màu xanh ném tới.

Ầm.

Một tiếng động nổ vang. Cự chưởng màu xanh giống như thủy tinh, bị vỡ thành mảnh nhỏ.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy Bát chân mày trường lão nhíu chặt. Đám người vây xem nhất thời xôn xao.

Trong Hoàng Đô, có ai không biết Bát trường lão của Thần Kiếm Đường, tính tình nóng nảy có tiếng. Thật không nghĩ tới Lý Nguyên Phách không ngờ có thể dễ dàng đánh nát được công kích của Bát trường lão.

- Ta đang nằm mơ sao? La Thao Sa lại là cường giả Địa Tiên Cảnh tiếng tăm lừng lẫy, bị một hậu bối đỡ được một đòn tiện tay?

- Một đòn tiện tay? Rõ ràng là một chưởng nén giận?

- Có người nói Lý Nguyên Phách lực lớn vô cùng. Hôm nay vừa thấy, so với lời đồn lại càng kinh khủng hơn.

- Chà chà, Lý Nguyên Phách cũng dám cùng Thần Kiếm Đường xé rách da mặt. Lẽ nào Tần Quân đối với hắn thật sự quan trọng như vậy sao?

- Đắc tội La Thao Sa, Tần Quân và Lý Nguyên Phách thật sự vô duyên với Thần Kiếm Đường.

Tu sĩ và dân chúng bàn luận ầm ĩ. Tất cả đều là tiếc hận và giễu cợt. Tuy rằng La Hàn rất đáng giận, nhưng theo bọn họ đám người Tần Quân hoàn toàn không biết tự lượng sức mình. Ở Hoàng Đô đắc tội Thần Kiếm Đường, tuyệt đối chính là đâm đầu vào chỗ chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.