Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 234: Chương 234: Một lời đã định (2)




Tần Quân không khỏi nhíu mày. Hai cường giả Địa Tiên Cảnh chiến đấu, tất nhiên sẽ đưa tới những cường giả khác. Nếu như để mặc cho bọn họ vẫn đánh tiếp, Hoàng Đô không muốn bị hủy cũng không thể.

Như vậy càng huyên nào lớn càng tốt!

Dù sao đã đắc tội Thần Kiếm Đường, ở trước mặt bách tính và tu sĩ, hắn không tin thánh thượng Nam Trác dám tiếp tục bao che Thần Kiếm Đường. Truyền ra ngoài, danh tiếng hoàng triều Nam Trác chắc hẳn sẽ rất thối!

Đương nhiên sau này hắn khẳng định phải đối mặt với tập kích vô tận.

Chỉ có điều hắn đã không để ý tới. Dù sao bình nứt không sợ vỡ. Hắn đã từ chối lời mời của Thần Kiếm, khiến cho thánh thượng phát sinh chán ghét, ly gián một chút đối với bọn họ.

- Kết thúc, chúng ta chết chắc rồi...

Đại hán khoác da hổ hoảng sợ lẩm bẩm nói. Tuy rằng rất chấn động kinh ngạc trước thực lực Lý Nguyên Phách, nhưng chuyện huyên náo lớn như vậy, bọn họ hẳn phải chết, không thể nghi ngờ.

Du Phượng Hoàng cũng trầm mặc không nói, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Tần Quân bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía đại hán khoác da hổ cười nói:

- Đại huynh đệ, ngươi tên là gì?

- Ách... Ta là t Bạch Mãnh Hổ...

Đại hán khoác da hổ ngẩn người, sau đó thành thật trả lời nói.

Tần Quân vừa nghe, thiếu chút nữa bị nước bọt sặc chết. Trời ạ tên thật tục.

- Thế nào, chúng ta đánh cược một chút. Nếu như ta bảo vệ ngươi an toàn, ngươi liền dẫn theo Bạch Hổ Môn các ngươi bái nhập ta. Ngược lại, chúng ta đều phải chết ở chỗ này.

Tần Quân nhíu mày cười nói, giống như lão tài xế đang dụ dỗ tiểu cô nương.

Bạch Mãnh Hổ vẫn chưa trả lời, Du Phượng Hoàng mở miệng đầu tiên nói:

- Không thể!

- Thế nào lại không thể!

Tần Quân trợn mắt nói. Trên bầu trời Lý Nguyên Phách và La Thao Sa chiến đấu khí thế ngất trời, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên.

- Hắn là người thánh giáo chúng ta coi trọng!

Du Phượng Hoàng cắn răng nói. Nàng tới tham dự vũ hội Tiềm Long chính là là Bạch Hổ Môn. Nàng làm sao có thể nhìn Bạch Hổ Môn bị Tần Quân cướp đi được?

Tần Quân nhún vai nói:

- Chuyện này không mượn nàng xen vào. Đợi lát nữa ta lại cứu hắn, ngươi ở Hoàng Tuyền cũng không ngăn được.

- Ngươi...

Du Phượng Hoàng tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy.

- Ta đáp ứng ngươi!

Bạch Mãnh Hổ liền vội vàng nói, rất sợ Tần Quân đổi ý. Hắn không ngốc, tất nhiên nghe được ra được sự tự tin cường đại trong giọng nói của Tần Quân.

Hắn hiện tại đã không có biện pháp nào khác. Lưu được núi xanh lo gì không có củi đốt!

- Một lời đã định.

Tần Quân cười nói. Ở phía sau hắn, Thái Bạch Kim Tinh và Sa Ngộ Tĩnh nhìn nhau cười. Hai người lộ ra vẻ tươi cười liền cho thấy bọn họ rất tán thưởng cách làm này của Tần Quân.

Du Phượng Hoàng tức giận đến mức không biết nên nói cái gì.

Lúc này, từng cầu vồng từ phương hướng khác nhau bay tới. Trong đó có một bóng người màu vàng còn phẫn nộ quát lớn:

- Dừng tay!

Âm thanh giống như tiếng sấm. Tất cả mọi người nghe được theo bản năng che lỗ tai.

Lý Nguyên Phách và La Thao Sa đang chiến đấu vội vàng lui lại phía sau. Lý Nguyên Phách đã rơi vào trạng thái cuồng bạo, trên gương mặt không ngờ xuất hiện lông vàng quỷ dị, hai mắt đỏ chiếu sáng, khiến người ta không dám đối diện.

Rõ ràng tiết tấu chim đại bàng cánh vàng sắp biến thân!

- Vì sao tranh đấu ở Hoàng Đô!

Bóng người màu vàng kia đứng ở giữa hai người. Ánh sáng màu vàng tản đi. Đó chính là một nam tử oai hùng thân mặc giáp màu vàng, giống như thần tướng sặc sỡ loá mắt. Một khí thế còn mạnh mẽ hơn so với Lý Nguyên Phách và La Thao Sa đột nhiên bạo phá ra. La Thao Sa cả kinh, tim đập nhanh hơn.

- Đại tướng quân, người này ở bên đường giết đệ tử ta, còn muốn giết ta!

La Thao Sa dẫn đầu trả đũa. nam tử mặc kim giáp nghe được, vẻ mặt không tốt nhìn về phía Lý Nguyên Phách.

- Ông trời của ta, Chu Lương đại tướng quân không ngờ tự thân xuất mã

- Có người nói Chu Lương đại tướng quân ở bên trong hoàng triều lại là cường giả siêu cấp đứng hàng thứ ba!

- Chà chà, xem tình hình thế này Lý Nguyên Phách xem như là xong đời!

- Chu Lương ra tay, Lý Nguyên Phách quả thực không gây ra được bao nhiêu sóng gió.

Các tu sĩ, dân chúng quan sát cuộc chiến bàn luận ầm ĩ. Tất cả đều cho rằng Lý Nguyên Phách đánh không thắng được Chu Lương.

Tần Quân không khỏi nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh bên cạnh, hỏi:

- Vị được gọi là Chu Lương này có tu vi thế nào?

Lời này vừa nói ra, Du Phượng Hoàng và Bạch Mãnh Hổ không khỏi vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh tiên phong đạo cốt. Lão nhân này có thể nhìn thấu tu vi của Chu Lương sao?

- Địa Tiên Cảnh tầng tám.

Thái Bạch Kim Tinh vuốt râu cười nói. Giọng điệu của hắn tùy ý, hình như không có để Chu Lương vào trong mắt.

Địa Tiên Cảnh tầng tám!

Du Phượng Hoàng và Bạch Mãnh Hổ nghe được, hít vào một hơi khí lạnh. Hóa Hư Cảnh cũng khiến cho bọn họ thấy cao không thể leo tới, huống gì là Địa Tiên Cảnh. Địa Tiên Cảnh tên cũng giống như ý nghĩa, lục địa tiên thần cảnh. Dạt được cảnh giới này ở trong toàn bộ Nam Vực đều có thể đi ngang.

Điều khiến cho bọn họ chấn động kinh ngạc nhất chính là Thái Bạch Kim Tinh không ngờ có thể nhìn ra tu vi của Chu Lương. Vậy chẳng phải là nói Thái Bạch Kim Tinh mạnh hơn Chu Lương sao?

Nhìn vẻ mặt tự tin của Tần Quân, Du Phượng Hoàng không khỏi nghi ngờ nghĩ đến:

- Đứng sau lưng gia hỏa này rốt cuộc là một vị quái vật khổng lồ thế nào...

Trước đây có cường giả Hóa Hư Cảnh tương trợ, mới khiến cho Du Phượng Hoàng có điều chờ mong đối với Tần Quân. Hiện tại lại có Lý Nguyên Phách có thể đánh với cường giả Địa Tiên Cảnh một trận. Lại thêm một Thái Bạch Kim Tinh thần bí khó lường. Nàng càng đoán không ra được nội tình của Tần Quân.

Nàng nhìn lại Sa Ngộ Tĩnh và Lý Bạch. Rõ ràng bọn họ đều không phải là kẻ đầu đường xó chợ.

- Dám cả gan hành hung ở Hoàng Đô!

Chu Lương nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên Phách trầm giọng quát. Nói xong, hắn bỗng nhiên lộ ra tay phải. Thân hình hắn giống như sét đánh, lao tới gần Lý Nguyên Phách. Mặc dù chênh lệch bảy tầng cảnh giới nhỏ, nhưng Lý Nguyên Phách cũng sẽ không sợ hãi.

Lý Nguyên Phách là tồn tại, khi đang tức giận thì ngay cả mình cũng dám đánh!

- Lăn!

Lý Nguyên Phách ném một chùy về phía Chu Lương trước mặt. La Thao Sa thấy vậy, khóe miệng giật một cái. Tiểu tử này có phải điên rồi hay không?

Ngay cả Chu Lương cũng dám đánh. Xem như là hoàn toàn đắc tội hoàng triều Nam Trác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.