Tần Quân thấy tức ngực, lại nhìn Bạch Trạch, cứ thấy kỳ kỳ.
Lý Nguyên Bá chép miệng nói:
- Ha ha ha! Ban đầu ta cũng không tin Bạch Trạch là nữ, chậc chậc, chuyện lạ thiên hạ.
Bạch Trạch lườm một cái làm Lý Nguyên Bá sợ hãi câm mồm.
Lúc bọn họ mới nổi lên mặt biển thì Bạch Trạch đã đến, nàng biết gốc gác vạn vật, vạch ra lai lịch kiếp trước của Lý Nguyên Bá khiến bọn họ tin tưởng nàng ngay. Vì Bạch Trạch nói chính xác, trừ Bạch Trạch trong truyền thuyết biết quá khứ, hiểu tương lai thì ai có thể làm được?
Lý Nguyên Bá sợ Bạch Trạch tiết lộ chuyện đáng xấu hổ của mình nên không dám đắc tội nàng.
Tôn Ngộ Không câm nín nhìn Bạch Trạch, y từng là yêu vương nên có nghe truyền thuyết Thiên Đình hồng hoang. Khi đó yêu chấp chưởng trời, là thời kỳ đỉnh cao nhất, Bạch Trạch sắm vai nhân vật không thể bỏ qua.
Tần Quân gượng gạo cười tươi:
- Được Bạch Trạch giúp đỡ thì trẫm như có thêm một cánh tay.
Bạch Trạch dù gì là Đại La Kim Tiên, không thể đắc tội. Mặc kệ nàng là đực hay cái, chỉ cần có thể giúp hắn là tốt rồi.
Bạch Trạch trợn trắng mắt, nhẹ giọng nói:
- Câu này chắc bệ hạ đã nói cho không dưới mười vị thuộc hạ đúng không?
Tần Quân lúng túng, hắn chợt nhớ ra năng lực của Bạch Trạch là biết trước tương lai, thông hiểu quá khứ.
Liễu Nhược Lai thấy Tần Quân ngậm bồ hòn thì xì cười, những người khác cười phá lên.
Bọn họ thật sự nghe Tần Quân nói câu đó rồi.
Tần Quân hắng giọng, nghiêm túc nói:
- Tuy nói hơi nhiều lần nhưng rất thật lòng.
Bạch Trạch bĩu môi miễn bình luận, mắt tỏ rõ không tin.
Bạch Trạch biết Tần Quân có một đống cường giả Đại La Kim Tiên cảnh, nên hắn nói có nàng tương đương với thêm một cánh tay rõ là nhảm nhí.
Tâm tình Tần Quân vẫn rất vui, Bạch Trạch có thể gặp dữ hóa lành, tăng trưởng khí vận cho hắn, mang theo bên người tuyệt đối không sai.
Không chừng còn có thể dùng Thần Ma đỉnh cao nâng tu vi của nàng lên, vì Bạch Trạch là một trong mười đại thần thú thượng cổ. Nhưng mức độ trung thành không đến cực hạn, Tần Quân không dám giúp Bạch Trạch ngay, lỡ nàng biến mạnh rồi bỏ trốn thì làm sao? Hắn biết đi đâu khóc?
Giờ Tần Quân đã tích lũy hai lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao, phải sử dụng thận trọng, dùng vào việc cần thiết.
Tần Quân tò mò hỏi:
- Phải rồi, Binh Tôm Tướng Cua của trẫm đâu?
Bạch Trạch đã đến thì Binh Tôm Tướng Cua cũng nên tới rồi mới đúng.
Trư Bát Giới cười chỉ xuống dưới, cao giọng quát:
- Các Binh Tôm Tướng Cua, còn không mau mau đi ra tham kiến bệ hạ!
Biển cả bên dưới bỗng dậy sống, Binh Tôm Tướng Cua nhiều vô số kể nổi lên. Chúng nó mặc giáp sắt, cầm đủ kiểu binh khí, rậm rạp khoảng năm mươi vạn rải rác trong biển, đếm không hết.
Năm mươi vạn Binh Tôm Tướng Cua đồng thanh kêu lên:
- Tham kiến bệ hạ! Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!
Chúng nó vốn có tu vi Thuế Phàm cảnh hoặc Hóa Hư cảnh, khí thế tụ tập lại kinh động phong vân.
Tần Quân vừa lòng cười, các Binh Tôm Tướng Cua rõ ràng đã được người huấn luyện, hắn lười tìm hiểu là ai tập cho chúng. Tóm lại chỉ cần biết lòng hư vinh của hắn được thỏa mãn là đủ.
Tần Quân rút Thất Tinh Kiếm ra, hào hùng quát to:
- Tốt lắm! Tiếp theo xuất phát đi đảo Hồ Vương!
Liễu Nhược Lai tràn đầy tôn sùng, đám người Lý Nguyên Bá thì hưng phấn.
Trung tâm quyền lực Nam Tận Hải nằm ở đảo Hồ Vương, tuy Thanh Hồ Vương đã chết nhưng thuộc hạ của gã có thể thừa dịp loạn lên ngôi. Công chiếm đảo Hồ Vương thì Nam Tận Hải mới hoàn toàn thuộc về Thiên Đình Đại Tần.
Sự kiện lần này đột ngột khiến Tần Quân chẳng những thức tỉnh chân thân Cực Viêm Ma Thần còn được Đấu Đạo Bí Tự, thu hoạch phong phú làm hắn sướng ngất ngây.
Chiến sự tiếp theo chắc rất nhẹ nhàng, vì Tần Quân có Vạn Yêu đăng, chí bảo Miêu Nhân tộc cướp từ tay Dạ Đế. Không chừng Vạn Yêu đăng có thể phát huy tác dụng trong Nam Tận Hải, vì nhiều vạn năm qua, yêu thú lúc trước ký khế ước huyết mạch chắc có nhiều chi nhánh thậm chí lan tràn đến Nam Tận Hải.
Nhưng Tần Quân cứ cảm thấy thời gian không khớp.
Dịch lão đầu nói Nam Vực bị Thánh Đình khống chế, nhưng nghe Cơ Vĩnh Sinh nói thì cả thiên địa thuộc về Thánh Đình.
Vọng Diễm tộc trưởng Miêu Nhân tộc nói Miêu Nhân tộc hình như chỉ có lịch sử mấy vạn năm, Hắc Hải Vương Kình thì nói qua mấy chục vạn năm dài dặc.
Đại quân bắt đầu đi hướng đảo Hồ Vương, làm sao tìm được hòn đảo? Rất đơn giản, bắt đại một con yêu thú trong biển là biết chỗ.
Tần Quân ngồi xếp bằng trên mây mù thầm giao lưu với Cơ Vĩnh Sinh:
- Rốt cuộc Thánh Đình là thế nào?
Cơ Vĩnh Sinh biết Tần Quân thắc mắc, giải thích rằng:
- Thánh Đình đã khống chế thiên địa từ mười ba vạn năm trước. Nam Vực từng là thánh địa của Thánh Đình. Còn về lời Dịch Ma Hoàng nói thì hắn hiểu biết Thánh Đình đến từ truyền thừa, Miêu Nhân tộc là chiến tộc của ta, lịch sử bị vị tồn tại nào đó xóa bỏ là rất bình thường.
Tần Quân đã hiểu, thì ra là vậy.
Chậc chậc, mười ba vạn năm cũng lâu thật.
Tần Quân không nghi ngờ tại sao Cơ Vĩnh Sinh nắm rõ thời gian, vì trong Tử Vong cốc y gặp tu sĩ thời đại khác nhau, nghe bọn họ nói chuyện có thể xâu chuỗi thời gian.
Tần Quân hỏi tiếp:
- Bây giờ ngươi vẫn không thể nói cho trẫm biết hết thảy nguyên do sao?
Tần Quân đang hỏi về quan hệ với Cơ Vĩnh Sinh, suy đoán từ những lời y nói thì hắn không phải người thừa kế được chọn ngẫu nhiên, chắc chắn hai người có mối quan hệ làm hắn giật mình, bí mật này còn dính líu đến nhiệm vụ của hệ thống.
Khụ khụ!
Đây mới là trọng điểm.
Cơ Vĩnh Sinh trầm giọng nói:
- Tin tưởng ta, hiện tại tuyệt đối không phải thời cơ tốt. Giống như tại sao Thánh Đình bị diệt, nếu ngươi biết quá sớm có thể sẽ dẫn đến kiếp nạn lớn.
Tần Quân nhướng cao chân mày. Kiếp nạn lớn? Trẫm sẽ co vòi sao? Thôi được, rụt cổ một thời gian đi.
Tần Quân tò mò hỏi thầm:
- Hệ thống, nếu trẫm chỉ định triệu hoán thì Thần Ma được triệu hoán ra có ngỗ nghịch trẫm không?
Nếu Tần Quân nhắc tới chuyện gì liên quan hệ thống là hệ thống sẽ tự động che chắn Cơ Vĩnh Sinh. Chắc Cơ Vĩnh Sinh đang rất bực mình là sao bỗng dưng không cảm giác được bên ngoài.
Hệ thống trả lời làm Tần Quân tức ngực:
- Sẽ không, Thần Ma bị chỉ định triệu hoán không được cao hơn túc chủ năm đại cảnh giới, tương đương với cường giả Thái Ất Huyền Tiên cảnh.
Nói thật là bây giờ ngay cả Thái Ất Huyền Tiên cũng không đáng lọt vào mắt Tần Quân.
Muốn triệu hoán thì phải gọi ra Đại La Kim Tiên!
Tần Quân hỏi tiếp:
- Vậy nếu trẫm triệu hoán Thần Ma ở thời kỳ nào đó được không?
Ví dụ . . .