Trong lúc Tần Quân mơ mộng thì Trọng Minh Điểu bay quanh Như Lai điên cuồng công kích, làm y khó giữ dáng vẻ trang nghiêm. Hai tay Như Lai liên tục phủi như đuổi ruồi muốn đập chết Trọng Minh Điểu, nhưng tốc độ của nó quá mau. Trọng Minh Điểu như lằn ranh lửa xoay quanh người khiến Như Lai càng bực bội.
Giọng Như Lai tràn ngập tức giận hỏi:
- Thánh Đế, ngươi thật sự muốn chống lại bần tăng tới cùng?
Biểu tình từ bi trở nên dữ tợn, cực kỳ đáng sợ.
Tần Quân cười khẽ:
- Tưởng chỉ có ngươi lợi hại sao? Ra vẻ khoan dung như đang thương hại trẫm. Ngươi quên rồi? Ngươi đã thua một lần trước Thiên Đình Đại Tần, đệ tử yêu mến nhất của ngươi chịu nhục trước mặt trẫm, Tây Vực các ngươi chết bao nhiêu cao thủ trong Nam Vực?
Tần Quân phun ra một chuỗi tin tức làm mọi người xôn xao. Thì ra hai người này sớm có mâu thuẫn, nghe Tần Quân nói thì Như Lai không chỉ một lần bị sẩy chân trước hắn.
Như Lai bị Trọng Minh Điểu dây dưa lòng cháy ngọn lửa, nhưng y có cách nào? Mấy năm nay Tây Vực phát triển mạnh mẽ đắc tội nhiều thế lực, bao nhiêu thám tử của các thế lực núp trong Tây Vực, nếu bản thể của y rời đi thì Tây Vực sẽ gặp kiếp nạn lớn. Phân thân này đã bị Như Lai luyện đến Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, cứ nghĩ có thể trấn áp Thần Điện ai ngờ Tần Quân chui ra.
Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn dù đặt trong sáu điện ba địa cũng là cường giả số ít.
Tôn Ngộ Không nhìn sôi trào máu nóng, huơ gậy xông lên:
- Ta cũng đến!
Tôn Ngộ Không và Trọng Minh Điểu cùng công kích Như Lai.
Như Lai bó tay trước tốc độ của Trọng Minh Điểu nhưng không sợ Tôn Ngộ Không, một tay đập vào người đánh Tôn Ngộ Không rớt xuống phế tích Thần Điện. Tần Quân che mặt.
Bên kia. La Sĩ Tín đã đập nát chuông vàng, Chúc Long thoát hiểm bay hướng Tần Quân.
Tỳ Bà tưởng Chúc Long muốn đánh Tần Quân vội che trước mặt hắn.
Tần Quân cười nói:
- Không sao, nó biết trẫm.
Chúc Long khựng lại trước mặt Tỳ Bà, cái đầu nó to như căn nhà, tơ máu trong mắt nhanh chóng rút đi.
Chúc Long chậm rãi nói:
- Chủ nhân . . .
Đôi mắt mờ mịt dần nổi lên kích động, Chúc Long đã nhớ lại những ngày ở cùng Tần Quân. Nó nhớ Tần Quân xúi nó gọi hắn là phụ thân, nó nhớ cùng hắn leo núi vượt rừng, nó nhớ hắn vì bảo vệ nó mà khàn cả giọng lúc tác chiến với Thâm Uyên Môn.
Tỳ Bà, Như Ý Chân Tiên xoe tròn mắt.
Tần Quân và Chúc Long biết nhau? Hắn là chủ nhân của nó?
Tần Quân cố nén kích động, ngoắc tay cười nói:
- Lại đây cho trẫm xem, không ngờ ngươi đã lớn như vậy.
Chúc Long rời xa Tần Quân chưa đầy một năm nhưng hắn cảm giác như cách ngàn năm vạn kiếp.
Nghe Tần Quân kêu, Chúc Long nhanh chóng biến nhỏ còn một thước, khuôn mặt không còn non nớt nên trông nó không quá đáng yêu.
Chúc Long đi tới trước mặt Tần Quân, dụi mặt hắn.
Như Ý Chân Tiên, Tỳ Bà chợt nhận ra khuôn mặt cả hai rất giống.
Tần Quân cười cười. Đám cao tầng Thần Điện biểu tình cực kỳ khó xem.
Thần thú nhà mình gần gũi với người khác làm bọn họ cảm giác đội nón xanh, khó chịu!
Cùng lúc đó, Như Lai bị Trọng Minh Điểu, Tôn Ngộ Không làm phiền vừa đau vừa bực.
Tốc độ của Trọng Minh Điểu làm Như Lai không thể bắt nó, thân thể bất tử của Tôn Ngộ Không thì đập hoài không chết.
Như Lai muốn đánh trống rút lui, hừ lạnh:
- Hừ! Thánh Đế, bần tăng nhất định sẽ tìm ngươi tính nhân quả này!
Như Lai giang hai tay, khí thế khủng bố bùng nổ hất bay Trọng Minh Điểu và Tôn Ngộ Không.
Như Lai lạnh lùng nhìn xuống Tần Quân sau đó biến mất, chạy mất tăm.
Trọng Minh Điểu, Tôn Ngộ Không lơ lửng trên trời.
Thiên địa khoảnh khắc tĩnh lặng.
Tôn Như Đạo mím môi, gã không thấy nhẹ nhõm khi Như Lai rời đi, gã không ngốc, biết rắc rối lớn nhất là Tần Quân.
Bắc Sư Vương vội kéo Ngưu Ma Vương và đám yêu binh rút đi.
Đám thủ vệ Thần Điện hoan hô rầm trời, hét lớn tên Tần Thánh Đế. Dù lúc trước Tần Quân tỏ ra bất công nhưng trước cuộc chiến sống chết thì tất cả chuyển thành cảm kích, tôn sùng.
- Thánh Đế quá lợi hại!
- Đây mới là gương mẫu của chúng ta, không ra tay đã trấn nguyên chiến cuộc.
- Đúng rồi, lúc cùng chúng ta tham gia Quan Thiên Đại Hội thì hắn đã lợi hại rồi. Cho các ngươi biết, sức chiến đấu chiến đấu cá nhân của hắn cũng siêu mạnh, khiêu chiến vượt cấp khỏi phải nói.
- Thật không vậy? Ta cảm giác Tần Thánh Đế sau này sẽ là đại năng đầu đội trời chân đạp đất.
- Oách chết!
Tôn Như Đạo, đám cao tầng nghe các thủ vệ hò reo, bọn họ cười khổ nhìn nhau.
Sau này bọn họ mà đối phó Tần Quân chỉ e cấp dưới sẽ không nghe lời làm theo.
Đời bây giờ chính nghĩa lớn hơn tà ác. Dù trong Thần Điện không khí xấu xa thì đa số người vẫn hiểu lòng cảm ơn, người không có chữ tín thì khó đứng vững.
Có thể thủ đoạn tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, nhưng quyết không thể bội tín khí nghĩa!
Trọng Minh Điểu đậu trở lại trên vai Tần Quân, Chúc Long quấn quanh eo hắn, thân thiết dán sát. Hình ảnh này rất quái dị. Tôn Ngộ Không và La Sĩ Tín người đẫm máu trở về trước mặt Tần Quân.
Tôn Như Đạo mang theo các trưởng lão, hộ pháp bay tới, chắp tay cung kính nói:
- Đa tạ Thánh Đế giúp đỡ.
Kiêu ngạo như Tôn Như Đạo cũng khâm phục Tần Quân, thế lực bốn phương bị thuộc hạ của hắn ép lùi. Đặc biệt nhìn Trọng Minh Điểu trên vai hắn khiến họ rất ngạc nhiên, con gà thần này trông mạnh hơn Chúc Long nhiều.
Chúc Long hiện giờ đã đến Thái Ất Huyền Tiên cảnh viên mãn nhưng kém Trọng Minh Điểu xa lắc.
Tần Quân cười nói:
- Là trẫm nể mặt nàng thôi.
Chuyến đi này chẳng những được một khối Mệnh Vận Chi Luân khác còn giành lại Chúc Long, quá thỏa mãn.
Mọi người nhìn Hắc Điệp Tiên Tử, vì nàng đeo mạn che mặt nên không thấy rõ biểu tình.
Hắc Điệp Tiên Tử nhẹ giọng nói:
- Thần Điện đã bị phá hoại, chúng ta xuống dưới nói chuyện đi.
Hắc Điệp Tiên Tử biết chuyện này chưa xong, phân chia ích lợi sau chiến tranh mới là quan trọng nhất. Hắc Điệp Tiên Tử hiểu biết Tần Quân, chắc chắn hắn sẽ đòi lợi lớn.
Nhìn bộ dáng Tần Quân thì không muốn trả Chúc Long lại cho Thần Điện, nếu vậy thì bọn họ công cốc rồi. Chẳng bằng ngay từ đầu tặng cho Thiên Đình Đại Tần, thế thì bây giờ là Thiên Đình Đại Tần bị phá tan nát chứ không phải Thần Điện.
Lạc Thủy vực, trong cung điện Hoàng Đô.
Vực chủ kiêm Thánh Hoàng Lạc Khương biểu tình căng thẳng đi qua đi lại ngoài cung điện. Đám văn quan võ tướng cúi đầu đứng dưới bậc thang, mỗi người hết sức hoảng hốt kinh hoàng, vì đột nhiên có nhiều cao tầng Thần Điện giáng lâm.